Mà kết quả cuối cùng, bọn họ đã giành chiến thắng, Diệp Viễn đã tiêu diệt hoàn toàn nhà họ Tiêu và tứ đại gia tộc. Với những người ủng hộ Diệp Viễn, thân phận và địa vị của bọn họ sau ngày hôm qua cũng đã thay đổi nghiêng trời lệch đất. Kể từ đêm qua, một số môn phái và gia tộc vẫn luôn xem thường bọn họ đã tranh giành để bày tỏ tấm lòng với mình. Mà bây giờ, bọn họ còn nhận được lời hứa hẹn của Diệp Viễn. Điều này khiến bọn họ hiểu được, chỉ cần Diệp Viễn tiếp tục trưởng thành, trở nên mạnh mẽ hơn thì phía sau bọn họ sẽ luôn có một chỗ dựa rất vững chắc. "Đa tạ Diệp tiên sinh!" Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều chắp tay hướng về Diệp Viễn cúi đầu. "Đừng khách khí, thật ra thì tôi mới là người nên nói cảm ơn!" Nói xong, Diệp Viễn tùy ý vung tay, một số linh khí cực phẩm xuất hiện trước mặt mọi người. Ngoài ra còn có một ít địa linh thạch, cùng với một ít tiên linh ngọc nhũ. Có cả một số công pháp tu luyện và những thứ khác. "Mọi người hãy cất những thứ này đi. Đây xem như là quả cảm ơn vì đã giúp đỡ tôi lần này". Nhìn thấy những linh khí cực phẩm, ai ấy đều vô cùng thèm khát, nhưng không ai dám nhận lấy. Quỷ Yêu nương nương trực tiếp mở miệng nói. "Diệp tiên sinh, lúc trước cậu đã giúp đỡ nhà họ Trần một lần, chúng tôi giúp cậu là chuyện nên làm, nếu như lại nhận quà cảm tạ của cậu thì chính là đang mắng chúng tôi!" "Đúng vậy, Diệp tiên sinh, trước kia cậu cũng từng giúp đỡ nhà họ Ô chúng tôi, nhưng lần này chúng tôi không giúp được gì cho cậu, vốn dĩ vô cùng vô dụng, làm sao chúng tôi có mặt mũi nhận đồ của cậu được!", Tứ Bào Kỳ Hiệp của nhà họ Ô cũng mở miệng nói. Ngay lúc Mông Hạo Thiên của tộc Mông thị đang định nói chuyện thì Diệp Viễn lại lên tiếng trước. "Sao lại khách khí với tôi làm gì? Đây là những thứ mà mọi người xứng đáng có được, tôi có rất nhiều những món này trong tay". "Hơn nữa, tôi cho mọi người những thứ này là muốn các người sẽ trở nên mạnh mẽ hơn. Sau này chúng ta sẽ phải đối mặt với nhiều nguy hiểm hơn, nếu như thực lực của mọi người vẫn không tiếp tục tăng lên thì các người sẽ chết rất thảm". Lời nói của Diệp Viễn là thật, Tiêu Thiên Minh lần này biến mất một cách thần bí, ngay cả lão tiền bối cũng không tìm được tung tích của anh ta. Hơn nữa trước khi lão tiền bối ngủ đông đã nói với anh rằng tương lai sẽ xảy ra một kiếp nạn rất lớn. Mà bây giờ anh đã trở thành đối thủ của Tiên Vực. Vì vậy, anh cũng quyết định rằng đã đến lúc phải bắt đầu bồi dưỡng thế lực cho mình, phải chuẩn bị trước một số thứ. Như vậy thì nếu như thảm họa mà lão tiền bối nhắc đến xảy ra trong tương lai thì anh sẽ có thể nhận được nhiều sự giúp đỡ hơn. Mà tộc Mông thị, nhà họ Trần ở Tây Bắc, nhà họ Ô ở Tiềm Long Tỉnh,… chính là lựa chọn không tồi. "Cho nên, mọi người hãy cất những thứ này đi. Ngoài ra, sau khi trở về, hãy cố gắng thu thập tài nguyên tu luyện, tăng cường thực lực của bản thân và các đệ tử môn hạ!" Cả đám đều là những lão quái vật nổi tiếng nhiều năm, đương nhiên cũng nghe hiểu được một số thứ từ lời nói của Diệp Viễn. Mông Hạo Thiên lại mở miệng hỏi trước. "Diệp tiên sinh, anh nói sẽ có nhiều nguy hiểm hơn là ý gì?" Không phải Diệp Viễn không muốn trả lời câu hỏi này, mà anh cũng không biết kiếp nạn lớn mà Sở lão tiến bối đề cập đến là gì. Vì vậy, Diệp Viễn cũng học theo giọng điệu của lão tiền bối. "Đừng hỏi thêm gì nhiều, các người chỉ cần biết nỗ lực nâng cao thực lực của bản thân sẽ không có hại gì với các người đâu!"