Diệp Viễn ngay lập tức giải thích chuyện tối hôm kỹ càng tỉ mỉ từ đầu tới cuối cho Tô Lâm nghe. Đến cả chuyện vừa nãy ở bên ngoài anh gặp được ông lão đến từ vùng đất Hư Vô anh cũng kể cho ông ấy nghe. Khi Tô Lâm biết cho dù mấy tên người Oa của phái Bát Kỳ làm gì thì người của vùng đất Hư vô đều nắm rõ, ông ấy mới hoàn toàn yên tâm. Sau khi tất cả mọi người ăn sáng xong. Mấy người trong gia tộc họ Tô đều đi ra ngoài vội vàng lo liệu chuyện phát triển những loại rượu ngon kia. Còn Diệp Viễn thì ở lại nhà họ Tô cùng với Tô Yên Nhiên. Mãi đến giữa trưa, bố Tô mới về với vẻ mặt vui mừng. Hơn nữa ông còn mang theo vài tin tốt. Đó chính là hôm nay ông đã được một số quan chức cấp cao của chính phủ nước Hoa hạ đón tiếp, hơn nữa ông còn được một vài quan chức cấp cao đích thân khen ngợi. Sau đó lãnh đạo ban ngành của ông đã tự mình nói với ông rằng có lẽ không bao lâu nữa, mệnh lệnh đề bạt thăng chức cho ông sẽ được ban xuống. Mà loại rượu kia sau đêm qua đã ngay lập tức gây ra một trận oanh động, có vô số người muốn tìm ông để mua rượu. Thậm chí đến cả mấy quan chức cấp cao cũng ngỏ ý với ông trước khi ông rời đi. Ông nhân cơ hội này truyền ra tin tức nhà mình sắp phát triển loại rượu hảo hạng đó. Có mấy vị là người chịu trách nhiệm giám sát, quản lý trên phương diện này còn vỗ ngực bảo đảm với ông sẽ nhanh chóng cho loại rượu này được sản xuất, các bên khác cũng bật đèn xanh cho ông. Mấy tin này khiến Tô Lâm vui mừng khôn xiết. Sau bao nhiêu năm, cuối cùng gia tộc họ Tô cũng không cần dựa dẫm vào bất cứ ai nữa, cuối cùng nhà họ cũng đã đứng vững gót chân ở thủ đô này rồi. Đương nhiên ông ấy cũng biết rõ tất cả những chuyện này đều là nhờ có công lao của đứa cháu rể Diệp Viễn nhà ông. Tô Lâm hào hứng lại muốn kéo Diệp Viễn đi uống rượu tiếp. Nhưng lần này Diệp Viễn lại từ chối, vì anh đã hứa với đám Cao Phi là hôm nay sẽ đi tìm họ rồi. Bởi vậy, ngay sau khi ăn trưa ở nhà họ Tô xong, Diệp Viễn với Tô Yên Nhiên liền rời khỏi nhà họ Tô. Hai người đi tìm đám Cao Phi. Vừa tới nhà của Tống Học Đức, liền nhìn thấy Thẩm Hạo và ba người Phùng Đình Đình cũng ở đây. Lúc này tất cả đang vây xung quanh Cao Phi giúp anh ta chỉnh trang. Bình thường thấy Cao Phi suốt ngày lôi thôi lếch thếch, không ngờ sau khi được mọi người chăm chút từ trên xuống dưới một lượt, trông lại đẹp trai cao ráo sáng sủa vô cùng. “ Trông anh ăn mặc phong cách thế, định đi xem mắt đấy à?” Thấy Cao Phi ăn mặc đẹp thế này, Diệp Viễn không nhịn được trêu ghẹo. “ Lão tứ, em dâu, hai người đến rồi à!” Thấy Diệp Viễn tới, mọi người vội vàng tiến đến chào hỏi. Hai bên đều đã từng quen biết trước đây, sau khi chào hỏi mấy câu Diệp Viễn hỏi lại lần nữa. “ Cao Phi, chẳng lẽ anh định đi xem mắt thật à?” Cao Phi gật gật đầu nói: “ Đúng rồi, dì tôi giới thiệu cho tôi một người, vốn dì tôi không định đi đâu nhưng mà dì tôi cứ bắt phải đi ấy chứ!” “ Hay thôi không đi nữa, anh em ta đi uống rượu đi!” “ Ấy ấy sao lại không đi chứ? Vừa hay tôi cũng muốn xem xem dì cậu giới thiệu cho cậu người như thế nào. Nếu mà tôi thấy ưng thì cậu phải coi chừng đấy!” Tống Học Đức cười xấu xa nói.
Thẩm Hạo cũng lên tiếng: “ Đúng rồi đó, anh trông tôi với Đình Đình ngọt ngào hạnh phúc bao nhiêu, cả lão tứ nữa, cậu ta cũng có bạn gái rồi kia kìa, còn mỗi anh với Khuyết Đức là còn độc thân thôi.”