Lại sau vài chiêu nữa. “Bốp!” Tiểu Vũ đánh thật mạnh vào ngực gã đàn ông. Cú chưởng này khiến mặt gã ta biến sắc, cổ họng hơi tanh, hộc thẳng ra một búng máu. Lúc này Tiểu Vũ cũng dừng tay lại. Cô ấy còn nói một tiếng cảm ơn với gã. “Đồ da đen, cảm ơn nha!” Người đàn ông da đen cười bi thảm một tiếng, không đáp lại. Đương nhiên gã hiểu được tiếng cảm ơn này của Tiểu Vũ có ý gì. Tiểu Vũ giành thắng lợi, phấn khích đi tới trước mặt Diệp Viễn khoe khoang. “Ông anh đáng ghét, thế nào, em có thông minh không?” “Tiểu Vũ thông minh lắm!” Diệp Viễn rất cưng chiều xoa đầu Tiểu Vũ. Câu trả lời của anh khiến nụ cười trên mặt Tiểu Vũ càng rạng rỡ hơn. “Chuyện này sao có thể xảy ra được?” Giờ phút này, tất cả mọi người ở đây đều thừ người ra. Ánh mắt họ nhìn Tiểu Vũ đều tràn đầy kinh ngạc. Ban đầu họ đều nghĩ rằng người đàn ông da đen nhất định có thể đánh bại Tiểu Vũ, tuy trước đó chính cô ấy đã đánh cho gã ta lùi lại. Nhưng Tiểu Vũ còn quá trẻ. Nhưng không ngờ cuối cùng cô ấy lại có thể thắng được gã ta, đồng thời còn làm gã bị thương. Lần này, cuối cùng họ cũng hiểu được vì sao lúc nãy Sở Vân Phi lại tự tin như vậy. Hoá ra tất cả đều do bên cạnh họ cũng có một cao thủ võ đạo. “Sao… Sao có thể vậy được… Chuyện này không thể xảy ra được!” Giờ phút này, người khó chấp nhận được kết quả này nhất chính là cậu thanh niên trợ lý kia. Cậu ta cứ tưởng rằng võ giả siêu cấp này ra tay chắc chắn có thể khống chế được cả nhóm Sở Vân Phi. Đến lúc đó, cậu ta sẽ có thể báo thù. Nhưng kết quả võ giả siêu cấp này lại bị một cô gái gầy yếu như Tiểu Vũ đánh bại. Lúc này Liễu Phi Phi và người phụ nữ trung niên cũng không thể nào tin được. “Sao lại không thể cơ chứ, tôi đã nói rồi, võ giả ở trước mặt chúng tôi cũng chẳng là cái thá gì hết!” Sở Vân Phi đi tới trước mặt đám thanh niên và Liễu Phi Phi, vẻ kiêu căng hiện rõ trên mặt. Cậu thanh niên vừa định phản bác. Nhưng lại bị Liễu Phi Phi ngăn cản. Cô ta tháo khẩu trang và kính râm ra. Một khuôn mặt vô cùng xinh đẹp và quyến rũ xuất hiện trước mặt Sở Vân Phi. Khi nhìn thấy khuôn mặt này, anh ta cũng sững sờ trong chốc lát. Thấy được vẻ mặt của Sở Vân Phi, Liễu Phi Phi thầm mừng rỡ. Cô ta lên tiếng.