Chương
Ngày hôm qua, Thái Tử bên kia lại truyền đến tin tức, nói là tuyết ngưng rơi, cuộc tỷ thí của nàng và Tô Nhu sẽ diễn ra trong một hai ngày, vì vậy nàng chuẩn bị sẵn sàng.
Chuẩn bị, chuẩn bị cho muội ngươi, Tô gia là ý định cho nàng đen đủi đúng không, biết rõ chuyện đại sự là tang lễ cha mẹ nàng, còn ở ngay lúc này cho nàng thêm phiền, Phượng Khương Trần tức giận đến mức muốn dùng roi cưỡi ngựa để đập vào mặt mấy con người ti tiện Nam Lăng kia.
Phù lâm chính là hỏi thăm rõ ràng Phượng Khương Trần bận cái gì, hắn mới tìm tới thăm: “Khương Trần, ta hôm nay tới cũng không phải là rước thêm phiền phức cho người, ta là tới giúp ngươi.”
“Giúp ta?”
“Đúng vậy, giúp ngươi.” Phù lâm gật gật đầu: “Ngươi nếu biết thân phận của ta rồi thì nên biết rõ ta am hiểu cái gì, nếu ngươi tin tưởng ta, để ta giúp cha mẹ ngươi chọn một nơi phong thuỷ bảo địa thì như thế nào?”
Hậu nhân của Thần miếu còn kiêm chức phong thuỷ đại sư?
“Nơi phong thủy bảo địa? Có thể phù hộ cho con cháu sao?” Phượng Khương Trần hỏi ngược lại, tuy nói nàng đối với cái này cũng không quá tin tưởng, nhưng nàng hiểu khi hoả tángnhất định phải chọn một nơi tốt, như vậy quan tài mới có thể được bảo tồn tốt, hài cốt cũng không dễ dàng hư thối, ở trong mắt nàng đó là phong thuỷ bảo địa.
Lần này nàng chọn đến không chỉ là nàng nơi chôn cất của cha mẹ mà còn là nơi chôn cất sau này của Phượng thị, dù nàng dự định không gả chồng, nhưng chắc chắn sẽ có hài tử, nàng là một người rất truyền thống, bất luận như thế nào nàng đều phải sinh một hài tử họ Phượng, truyền xuống đời tiếp theo.
“Khương Trần ngươi là người thông minh, ta cũng không lấy một bộ giang hồ thuật sĩ kia tới dỗ dành ngươi, cái gọi là phong thuỷ bảo địa cùng lắm chỉ là một phần đất có thành phần thổ nhưỡng đặc biệt, có thể bảo tồn cho hài cốt và quan tài càng lâu, đồng thời sẽ không thuận lợi mấy tên trộm mộ hoạt động.” Lời này của Phù Lâm không chút giấu diếm, Phượng Khương Trần đương nhiên biết rõ Phù Lâm cố ý lấy lòng, chính là…
Thiên hạ này còn có ăn chùa cơm trưa sao?
“Ngươi muốn cái gì?” Bị Phù Lâm đâm sau lưng một lần, nàng không thể lại để cho Phù Lâm đâm sau lưng lần thứ hai, phương pháp chọn nơi chôn cất của Phù Lâm hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của nàng, mấy ngày nay nàng vì việc này mà phát sầu.
Nàng muốn chọn cho cha mẹ nàng một nơi đất tốt, để cha mẹ nàng không bị người khác quấy rầy, nàng thật sự chịu không nổi việc hài cốt của cha mẹ nàng lại bị đào ra lần nữa, nhưng mấy ngày nay tìm tới phong thuỷ đại sư miệng đều là thuật ngữ, tất cả đều là lời nói lừa dối người khác , chọn mấy cái nơi nàng cũng không hài lòng.
Nói chuyện với người thông minh hóa ra dễ dàng như vậy, Phù Lâm nói thẳng ra yêu cầu của bản thân: “Ta hy vọng…”
“Ngươi muốn nói chuyện với Cửu hoàng thúc?”
Phượng Khương Trần không nghĩ tới Phù Lâm cư nhiên sẽ đưa ra điều kiện này, thật khiến nàng có chút không rõ ràng, Phù Lâm và Cửu hoàng thúc còn chưa tới nông nỗi không chết không ngừng, không cần phải làm khoa trương như vậy.
Hai tên hồ ly gặp mặt thì có thể nói cái gì chứ?
“Ừ, ta nghiêm túc muốn cùng Cửu hoàng thúc nói chuyện, ta và Cửu hoàng thúc không phải là địch.” Phù Lâm thành khẩn nói, phàm là biết được Cửu hoàng thúc có thủ đoạn, người ở trong tay Cửu hoàng thúc đều sẽ không nguyện ý cùng Cửu hoàng thúc làm địch.
Cửu hoàng thúc chính là một kẻ điên, vì trên người hắn giống như có một bộ gông xiềng, thoải mái tiêu phí, loại cuồng ngạo này khiến người khác phải sợ hãi, danh tiếng của Cửu hoàng thúc làm người ta không thể nói gì, người bình thường cũng không dám lấy ra nhiều tiền bạc như vậy.