Chương
Còn hoàng quý phi và Ôn quý nhân có dám uống hay không, vậy không phải chuyện nàng để tâm nữa, ở trong cung nữ nhân kiểu nào cũng có đủ, người nào mà không có thủ đoạn riêng của mình, đồ các nàng ăn đều sẽ kiểm tra nghiêm ngặt.
Không sợ không biết nhìn hàng, có hàng cao cấp hơn thôi, chỉ cần các nàng cho thái y kiểm tra qua, thì biết nàng đưa thuốc dưỡng thai ngàn vàng khó mua.
Phượng Khương Trần đột nhiên phát hiện, nàng lại tìm được một con đường phát tài, chút nữa có thể thương lượng với Tô Vân Thanh một chút, hai người hợp tác, bán thuốc dưỡng thai đi, chuyện này tuyệt đối là một mối làm ăn bán một lời bốn.
Dược phẩm trong gác hiện đại rất quý, nhưng đổi bằng y đức của hệ thống, loại dược phẩm phụ trợ này cũng không cần bao nhiêu y đức, Phượng Khương Trần tìm nửa ngày, rốt cuộc trong góc xó xỉnh tìm được thuốc dưỡng thai cho thai phụ.
Rất ít, chỉ có mười mấy loại, không có tính lựa chọn gì hết, Phượng Khương Trần chỉ có thể nói đồ quân đội quả nhiên trọng nam khinh nữ, chẳng lẽ thời điểm viện nghiên cứu khai phá túi chữa bệnh thông minh, đã không có nghĩ tới quân đội cũng có nữ quân nhân sao, một chút cũng không vì nữ quân nhân mà suy xét.
Phượng Khương Trần chọn hai loại thực phẩm chức năng khác biệt, một loại thích hợp cho thai phụ đang mang thai trong khoảng ba tháng dùng, một loại khác còn lại là năm tháng trở lên, giống nhau đổi ba tháng dùng lượng, tổng cộng tiêu hết mười y đức, còn thừa chín trăm tám mươi sáu y đức.
Mười y đức, nếu là trước kia nàng nhất định đau dữ lắm, hiện tại thì sao… Nhà nàng rất giàu, y đức đã có tận ba con số, cách bốn con số không còn xa nữa?
AK ngươi chờ ta, sớm muộn gì cũng có một ngày ta sẽ đổi được ngươi ra, sau đó… Dùng ngươi bắn nát đầu Tây Lăng Thiên Lâm.
Khụ khụ… Bạo lực, việc này rồi nói sau, hiện tại nghĩ thứ này cũng vô dụng.
Phượng Khương Trần lấy dược, lấy xuống đóng gói, đóng gói xong, cũng viết những thứ cần chú ý khi dùng thuốc, điều cần lưu ý tương đối nhiều, Phượng Khương Trần phải tốn hơn ba mươi phút mới xong, chờ đến nàng đi ra ngoài lúc, nàng phát hiện…
Đồ đệ có tiền đồ của nàng, vậy mà biết mở rộng nhân mạch.
Lúc Phượng Khương Trần không ở đây, Tôn Tư Hành đang làm kiểm tra cho thái giám tuyên chỉ, sau đó kê thuốc, lấy thuốc, cũng kiên nhẫn dặn dò những việc bọn họ cần chú ý, để một đống thuốc trước mặt thái giám tuyên chỉ, xem ra Tôn Tư Hành cũng kiểm tra một hồi lâu rồi.
Tên thầy thuốc ngốc Tôn Tư Hành này, quả nhiên trời sinh thích hợp làm bác sĩ, đi đến đâu cũng không quên khám cho người bệnh, cho dù người trong cung tới cũng ngoan ngoãn cho hắn ta trị, thật sự là quá lợi hại.
Xem những thị vệ đó câu nào cũng gọi “Tôn tiểu thần y”, Phượng Khương Trần vẻ mặt vui mừng, rất có cảm giác của một gia trưởng có đứa nhỏ trưởng thành, Tôn Tư Hành có thể một mình đảm đương một phía, tuy rằng phương pháp đối nhân xử thế của hắn ta khác với người ta, nhưng lại càng trân quý hơn.
Hôm nay cuối cùng cũng có chuyện tốt, có thể hòa tan một chút buồn bực do công chúa Dao Hân mang tới
Phượng Khương Trần lẳng lặng đứng ở ngoài cửa, không có quấy rầy Tôn Tư Hành, cho đến khi Tôn Tư Hành khám xong cho người bệnh cuối cùng, Phượng Khương Trần mới đi vào tới.
“Sư phụ, người cuối cùng tới.” Tôn Tư Hành nhìn thấy Phượng Khương Trần như thấy được cứu tinh, vội vàng tiến lên.
Hắn ta không am hiểu giao thiệp với người khác, sư phụ bảo hắn ta trò chuyện với thái giám này, hắn ta thật không biết nói gì với đối phương, hai người nắm to trừng mắt nhỏ, trầm mặc nửa ngày, Tô Tư Hành Ngại vô cùng, thất sắc mặt đối phương có chút không đúng, thì đề xuất một câu, sau đó……
Bắt đầu khám bệnh cho mọi người.