Chương
Hiện tại Phượng Khương Trần vẫn duy trì thái độ không nóng không lạnh, cung kính có thừa nhưng lại không đủ thân thiết với Cửu hoàng thúc, cho dù ngươi cảm thấy có gì đó không ổn thì từ nghi thức bên ngoài, ngươi cũng không thể chọn ra được bất cứ điều gì, hơn nữa đây là Huyền Tiêu cung, Cửu hoàng thúc không muốn để Huyên Minh Kỳ biết hắn và Phượng Khương Trần đang chiến tranh lạnh với nhau, vì thế…
Bầu không khí giữa hia người có gì đó rất kỳ quái, ít nhất Vương Cẩm Lăng cảm thấy kỳ quái, Cửu hoàng thúc và Phượng Khương Trần dường như đang thi xem ai lạnh lùng hơn ai, ai khách khí hơn ai.
Nhưng Vương Cẩm Lăng có thể chắc chắn, Cửu hoàng thúc thua chắc rồi, bởi vì mấy ngày gần đây Phượng Khương Trần đang đắm đuối nghiên cứu các cơ quan và cạm bẫy của Huyền Tiêu cung.
Sau khi Huyên Minh Kỳ biết chuyện, hắn không những không đề phòng mà còn thoải mái cho người dẫn Phượng Khương Trần đi xem xét, Phượng Khương Trần muốn huỷ cái nào thì có thể huỷ cái đó, thái độ hoàn toàn tin tưởng ấy khiến nàng cảm động muốn chết.
Phải biết rằng nàng đang đứng về phe của Cửu hoàng thúc và Vương Cẩm Lăng, ngô nhớ nàng phá huỷ toạn bộ các cơ quan bí mật và cậm bẫy của Huyền Tiêu cung, hoặc là tiết lộ sơ đồ của mấy thứ này cho Cửu hoàng thúc biết, tạo điều kiện để Cửu hoàng thúc và Vương Cẩm Lăng dẫn người tấn công lên đây thì phải làm sao?
Nghe thấy những lời này của Phượng Khương Trần, Huyên Minh Kỳ chỉ mỉm cười mà không nói gì, tiếp tục dung túng Phượng Khương Trần cho đến khi bị nàng ép hỏi liên tục mới trả lời: “Ta biết nàng sẽ không.’’
Đúng thế, sẽ không…
Phượng Khương Trần tuyệt đối không phải là loại người như thế, nàng sẽ không hèn hạ đến mức lợi dụng tình cảm và sự tin tưởng của hắn để giúp hai nam nhân khác, và hai nam nhân đó cũng sẽ không chấp nhận.
“Ta chắc chắn sẽ không bao giờ phụ sự tin tưởng của ngài.’’ Phượng Khương Trần đỏ hoe mắt, trịnh trọng đảm bảo với Huyên Minh Kỳ.
Đúng thế, nàng sẽ không bán đứng Huyên Minh Kỳ, nàng chỉ cảm thấy có hứng thú với những cơ quan và cạm bẫy điêu luyện tài tình này thôi, nhưng từ lúc bắt đầu nàng khong nói gì cả, chỉ nói muốn xem cấu tạo bên trong của những cảm bẫy và cơ quan này, Huyên Minh Kỳ không hỏi một câu đã giải thích những bí mật quan trọng liên quan đến sự tồn vong của Huyền Tiêu cung cho nàng nghe, sự tin tưởng này khiến người khác cảm động vô cùng.
Ngược lại với Huyên Minh Kỳ, Phượng Khương Trần trực tiếp mắng Cửu hoàng thúc: “Cửu hoàng thúc, chàng là một tên khốn kiếp.”
Cửu hoàng thúc im lặng nhìn nàng, không đáp trả.
Chỉ cần Phượng Khương Trần vui vẻ, đừng nói là khốn kiếp, cho dù mắng hắn là cầm thú hắn cũng nhận, nhưng sau khi mắng xong, Phượng Khương Trần lập tức xoay người rời đi, vứt bỏ Cửu hoàng thúc đứng bất động tại chỗ, bởi vì hắn đã bị gió lạnh làm cho đông cứng.
Sau đó…
Phượng Khương Trần trực tiếp vứt bỏ ba người Cửu hoàng thúc, Vương Cẩm Lăng và Huyên Minh Kỳ, ngoại trừ ăn cơm và ngủ, gần như nàng đều đắm chìm cùng với những người chịu trách nhiệm cải tiến cạm bẫy và các cơ quan đó, lúc đầu ba nam nhân còn lo lắng nàng không thể chịu đựng được, nhưng không ngờ ngày nào nàng cũng tràn đầy phấn khởi, nhanh nhẹn phấn chấn, giống như cá được thả về với biển.
Lúc mới bắt đầu, nhưng người nghiên cứu các cơ quan cạm bẫy đó đều không muốn quan tâm đến nàng, nhưng sau khi tiếp xúc một thời gian, bọn họ phát hiện ra rằng Phượng Khương Trần không chỉ có những cách nhìn độc đáo mới mẻ mà còn cực kỳ có thiên phú, mỗi ngày đều quấn lấy nàng, cả đám người xúm lại một chỗ cãi cọ tranh luận về những bản vẽ, nhưng lại khiến nàng thích thú không thôi.
Phượng Khương Trần khác với những nữ nhân khác, những thứ nàng thích không phải là cầm kỳ thi hoạ, nữ công gia chánh gì đó mà là chiến trường, tất cả mọi thứ liên quan đến chiến trường.