Chương
Ba vạn người chỉ xông qua hai lớp phòng tuyến giờ chỉ còn lại khoảng hai mươi bốn ngàn người, không thể không nói cái số lượng tử vong này chưa phải là cao, mà đây còn là đã biết các cơ quan và cạm bẫy mà Huyền Tiêu cung sắp đặt, nếu như không biết, nói không chừng toàn bộ ba vạn người này đã hi sinh hết từ lớp phòng tuyến thứ nhất.
Nếu so sánh, Cửu hoàng thúc xảo trá hơn rất nhiều…
Sau khi có kinh nghiệm lần thứ nhất, lần này Cửu hoàng thúc hoàn toàn không cần tới người mở đường tiên phong, hắn điều đến mười chiếc xe bắn đá.
“Bùm bùm bùm…” Tảng đá to lớn nện xuống cát lún, không chỉ đập tan cạm bẫy cát lún mà còn phá hủy những vật chôn ở dưới đó, Cửu hoàng thúc không uổng phí một binh sĩ nào, binh mã còn lại cũng tiến lên xông qua lớp phòng tuyến thứ hai, trên tay Cửu hoàng thúc còn có gần hai vạn sáu ngàn binh mã.
“Quả nhiên xảo trá, thế mà người lại dùng xe bắn đá, vô liêm sỉ.” Vương Cẩm Lăng rầu rĩ mở ra lớp phòng tuyến thứ ba, đồng thời để lớp phòng tuyến thứ tư, thứ năm chuẩn bị.
“Đa tạ đã khích lệ.” Cửu hoàng thúc cũng không thèm để ý đánh giá của Vương Cẩm Lăng, lại lần nữa tập trung sức chiến đấu, xông lên mở lớp phòng tuyến thứ ba, mà lần này Cửu hoàng thúc không quan tâm hi sinh bao nhiêu nhân số, hỏa lực xông về phía trước, hướng đến giết Vương Cẩm Lăng trở tay không kịp.
‘Tên khốn!”
Dưới sự tiến công mạnh mẽ của Cửu hoàng thúc, Vương Cẩm Lăng quả thật có hơi luống cuống tay chân, nhìn binh mã của Cửu hoàng thúc từng bước từng bước phá tan phòng tuyến của hắn, rốt cuộc Vương Cẩm Lăng cũng không nhịn được mà chửi rủa.
Tuy nói đây không phải hắn và Phượng Khương Trần đọ sức, nhưng là hắn cũng không muốn chênh lệch Phượng Khương Trần quá nhiều, để Cửu hoàng thúc thắng quá nhiều.
Nếu như cuối cùng Phượng Khương Trần tiêu diệt toàn bộ ba vạn binh mã của Huyên Minh Kỳ, còn hắn lại làm cho Cửu hoàng thúc dẫn người vọt lên, vậy thì hắn không phải quá mất mặt sao.
Nhưng hiện thực cũng sẽ không thay đổi bởi vì ý chí của con người, dưới sự công kích mạnh mẽ của Cửu hoàng thúc, dù Vương Cẩm Lăng ứng phó kịp thời nhưng vẫn để hắn theo đó xông lên.
Mắt nhìn thấy cuối cùng Cửu hoàng thúc mang theo sáu ngàn người đến giết Huyền Tiêu cung, Vương Cẩm Lăng bất lực đành phải điều hộ vệ và đệ tử của Huyền Tiêu cung đến ứng chiến, với lực lượng của Huyền Tiêu cung, muốn đối phó sáu ngàn người này thì không thành vấn đề, vậy là… Một lát sau, đội xanh của Cửu hoàng thúc tuyên bố toàn quân bị diệt.
Cờ lệnh cuối cùng bị Vương Cẩm Lăng cầm xuống, Cửu hoàng thúc nói một câu: “Ta thua!”
Ta thua!
Nhìn như ba chữ đơn giản nhưng nói ra từ bên trong miệng của Cửu hoàng thúc lại có ý nghĩa khác thường, phải biết là xưa nay Cửu hoàng thúc sẽ không nói cái chữ thua này, một ván thất bại, hắn sẽ nhanh chóng tìm ra một mặt có lợi rồi phản kích, để nhanh chóng thoát ra khỏi cuộc chiến ban đầu.
Rất khó để lợi dụng Cửu hoàng thúc. Chẳng qua khi đọ sức ở tai họa tuyết rơi, nhìn như Cửu hoàng thúc đã thua Hoàng Thượng, nhưng Hoàng Thượng cũng không có chiếm được nhiều lợi ích, không chỉ có vậy, lại còn phải đẩy bí mật về vũ khí của Phù Lâm lên người trước.
Lúc này, Cửu hoàng thúc và Vương Cẩm Lăng lựa chọn tránh khỏi hoàng thành, tuy nói là tránh khỏi sự sắc sảo của Hoàng Thượng, nhưng lại giống như ném cục diện rối rắm ở hoàng thành cho Hoàng Thượng.
Đầu xuân, Hoàng Thượng muốn tổ chức kiểm tra khoa cử đầu tiên tại Đông Lăng, kiểm tra khoa cử giống như là trận chiến lớn đầu tiên trong lớp mà Hoàng Thượng ra quân, Hoàng Thượng không thể để thua trong trận chiến này.
Hoàng Thượng muốn thông qua khoa cử để thoát khỏi ảnh hưởng của những Thế gia quyền quý đối với quan viên, suy nghĩ này rất tốt cũng đủ sáng suốt, nhưng khi bắt tay vào làm, nói nghe thì dễ nhưng lại gặp phải trở ngại hoàn toàn vượt quá sức tưởng tượng, người xuất hiện trong kì thi có phải là con em nhà nghèo mà Hoàng Thượng hướng đến không, có thể được trọng dụng hay không, lại có thích hợp với chuyện quan trường hay không vẫn là một vấn đề.