Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

chương 1801

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Nhìn cái tư thế này của Hoàng Thượng, khoa cử bắt buộc phải làm, Vương Cẩm Lăng cũng không thèm để ý đến ảnh hưởng của khoa cử đối với Vương gia, hắn không cần thiết ngăn cản, cho nên hắn quả quyết tránh đi để Hoàng Thượng và những người khác đi giằng co, đến lúc đó hắn sẽ trực tiếp kiếm lợi ích.

Lúc này, Cửu hoàng thúc và Vương Cẩm Lăng rút lui không có gì hơn chính là để Hoàng Thượng một mình chiến đấu hăng hái, sau đó quay đầu đi hái quả đào, không phải Hoàng Thượng thích cướp công sao, bọn hắn cũng có thể, đợi đến khi khoa cử có kết quả, Hoàng Thượng chắc hẳn sẽ rất không vui vẻ.

Bởi vì bọn hắn sẽ đưa cho Hoàng Thượng một món quà lớn khi Hoàng Thượng chủ trì cuộc khoa cử đầu tiên.

“Ta cũng không có thắng.” Vương Cẩm Lăng đẩy sa bàn, khuôn mặt tuấn tú bộc lộ ra một chút vẻ mệt mỏi.

Đừng tưởng rằng phân tích sa bàn sẽ không mệt, chuyện này cũng là một công việc hao phí thể lực và tinh thần, nhất là khi đối thủ là Cửu hoàng thúc, lại có tên điên chiến đầu như Phượng Khương Trần ở nơi đó bắt chước theo, Vương Cẩm Lăng thật đúng là cố gắng hết lực.

Lúc này hắn cũng chưa kiệt sức, cũng may là bình thường hắn chú ý rèn luyện thân thể, nhìn gầy yếu nhưng lại rất khỏe mạnh, còn cường tráng hơn nhiều so với bình thường người.

Cửu hoàng thúc không có phản bác Vương Cẩm Lăng, chỉ vào Phượng Khương Trần nói: “Nhìn biểu hiện của Phượng Khương Trần.”

Hai người phân tích sa bàn, toàn bộ sức lực đều đổ vào việc đọ sức với đối phương, làm thế nào để giành được thắng lợi, trong thời gian này, bọn hắn thật đúng là đã bỏ lỡ không ít khoảnh khắc đặc sắc.

Xem xét bản vẽ ghi chép tình huống bên trong chiến trường, phát hiện bây giờ Huyên Minh Kỳ mới xông vào phá hủy lớp phòng tuyến thứ tư, mà trong tay hắn chỉ còn lại không tới sáu ngàn người, bầy cừu dùng để thăm dò cũng chỉ có hơn một trăm con.

“Còn có hai lớp phòng tuyến nữa, ta nhớ là người cũng tổn thất gần ba ngàn người ở hai lớp phòng tuyến cuối cùng.” Vừa mới trải qua suy luận, Vương Cẩm Lăng đã hiểu rất rõ tình huống trên chiến trường.

Tình huống ngay trên chiến trường bây giờ, không hướng về phía hai lớp phòng tuyến trước gần đó, đi về phía trước, cách bọn họ cũng càng ngày càng xa, bọn hắn có thể không nhìn thấy nhưng tình huống cụ thể vẫn là nhìn không rõ lắm, dù sao cách quá xa, bọn hắn cũng chỉ có thể nhìn thấy một bóng người, lúc này cũng chỉ có thể dựa vào người Huyền Tiêu cung để phân tích bản ghi chép tình huống trên chiến trường.

“Toàn quân của hắn hẳn là sẽ bị tiêu diệt hết.” Cửu hoàng thúc nhìn thoáng qua, nhíu mày, càng không ngừng hướng về phía người bên cạnh, nói như là ra lệnh Phượng Khương Trần.

“Toàn quân bị diệt? Phượng Khương Trần còn có gì phía sau?” Vương Cẩm Lăng lại nhìn về phía sa bàn lần nữa, nghĩ đến đoạn đường nguy hiểm này, hắn không cho rằng hai lớp phòng tuyến cuối cùng này có thể khiến cho sáu ngàn người của đối phương chết thảm, dù sao thì..

Bọn hắn biết cách bố trí của phòng tuyến.

“Ngươi nhìn con sông này, con sông này vốn dĩ có cây cầu khỉ, lúc đó ngươi chờ chờ binh sĩ của ta đi lên rồi chặt đứt cầu, nhưng người của ta rơi xuống sẽ không chết hết toàn bộ ở hơi con sống này, cũng không rơi hết xuống sống.

Ngươi dùng cách như vậy không có sai, nhưng tổn thất của ta sẽ không quá lớn, chờ ta xây xong cầu là có thể tiếp tục đi lên phía trước, nhưng nếu như chôn thứ gì đó ở đầu bên kia sông, chờ một bộ phận người qua sông mới cho nổ tung, chặt đứt cầu gỗ sẽ như thế nào?”

Cửu hoàng thúc chỉ vào đường sông phòng tuyến, lúc trước hắn đã nhìn qua tình hình thực tế của cái phòng tuyến này, đầu kia sông cũng không rộng, nghe Huyên Minh Kỳ nói đầu kia sông, là Huyền Tiêu cung sai người sáng tạo, sai người đào lên.

Dựa vào núi, ở cạnh sông, độc chiếm ngọn núi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio