Chương
Vốn tưởng rằng Cửu Hoàng thúc sẽ tức giận, nhưng không nghĩ Cửu Hoàng thúc nghe xong chuyện này, mặt không chút thay đổi gật đầu, một câu cũng không nói. Đệ tử ngốc nghếch gãi gãi đầu, không hiểu gì lui ra ngoài.
Phản ứng của Cửu Hoàng thúc cũng quá kỳ lạ, tối hôm đó rõ ràng hắn nhìn thấy, hai người này là một cặp, làm sao nghe được người phụ nữ của mình bỏ trốn cùng nam nhân khác mà một chút phản ứng cũng không có?
Đúng là chuyện của người có quyền không phải hắn có thể nghĩ ra được. Đệ tử ngốc nào đó ngoan ngoãn lui ra ngoài, mà hắn không biết sau khi hắn đi không bao lâu, khuôn mặt lạnh như băng của Cửu Hoàng thúc rạn nứt.
“Bỏ trốn? Vương Cẩm Lăng, bổn vương xem thường ngươi, gia chủ Vương gia sao có thể là thỏ trắng lương thiện. Chiêu này lấy lùi làm tiến, chung quy thì ngươi cũng dùng sắc đẹp. Tốt nhất Vương Cẩm Lăng ngươi chạy xa một chút, nếu không chắc chắn bổn vương sẽ cho ngươi hiểu được cái giá của việc bỏ trốn.”
Nếu không phải lúc trước Vương Cẩm Lăng nói cả đời làm bạn tâm giao thì làm sao Phượng Khương Trần có thể cùng Vương Cẩm Lăng bỏ đi trước. Cửu Hoàng thúc có thể tưởng tượng được tương lai loại tri kỷ này của Vương Cẩm Lăng sẽ khiến người ta chê cười đến mức nào.
Bởi vì là tri kỷ nên Vương Cẩm Lăng không những có thể quang minh chính đại xuất hiện bên cạnh Phượng Khương Trần, mà còn có thể được Phượng Khương Trần tin tưởng…
…
Trong ánh mắt của Cửu Hoàng thúc chợt lóe lên tia sắc bén rồi biến mất, mà đợi đến khi đệ tử cung Huyền Tiêu tiến vào lần nữa thì Cửu Hoàng thúc đã lấy lại bình tĩnh!
Huyên Minh Kỳ hoàn toàn không tò mò phản ứng của Cửu Hoàng thúc, hắn chỉ muốn làm tròn bổn phận đó là nói hết mọi chuyện. Mặc dù Huyên Minh Kỳ rất buồn vì Phượng Khương Trần rời đi trước, nhưng hắn biết rõ hắn không giữ được Phượng Khương Trần.
Thở dài một hơi, Huyên Minh Kỳ không những không ngăn được Vương Cẩm Lăng với Phượng Khương Trần còn để cho bọn họ một con đường, trợ giúp đắc lực nhất, để cho hai người có thể đi xa một chút, tốt nhất là để cho đời này của Cửu Hoàng thúc không bắt được.
Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn, trong hoàn cảnh nhất định, hắn với Vương Cẩm Lăng là bạn bè. Hai người bọn họ kết hợp, Cửu Hoàng thúc cũng sẽ không thu được bao nhiêu lợi ích.
Sau khi bố trí xong, Huyên Minh Kỳ dẫn các đệ tử của Cung Huyền Tiêu xuống núi bằng một con đường riêng biệt, chuẩn bị vây đánh Tam quốc liên quân, con đường bí mật này là bí mật của Cung Huyền Tiêu nên rất ít người biết đến.
Cùng lúc đó, một môn phái Huyền Tử Bối ở giang hồ, đại tiểu thư của cung Huyền Nguyệt cũng dẫn theo ba nghìn đệ tử xông thẳng về phía Cung Huyền Tiêu.
Đương nhiên, đại tiểu thư của Cung Huyền Nguyệt không phải là lợi dụng sự hỗn loạn để chiếm lợi thế, mà là chuẩn bị lúc Cung Huyền Tiêu gặp nguy nan thì diễn một vở kịch giai nhân đấu tranh anh dũng, dũng cảm cứu thiếu cung chủ. Đến mức có thể thành công hay không thì phải xem tốc độ của bọn họ có đủ không, xem sự sắp xếp của Cửu Hoàng thúc và Bộ Kinh Vân có đúng chỗ không.
Huyên Minh Kỳ, người đã đối phó với cuộc chiến bằng cả trái tim của mình, không biết rằng sau cuộc chiến sẽ có một cái bẫy màu hồng đang chờ đợi hắn.
Vương Cẩm Lăng với Phượng Khương Trần chạy như điên, hai người đều muốn đem những chuyện chiến tranh vứt ra khỏi đầu, không muốn nghĩ đến những thỏa thuận đó nữa.
Cuộc chiến này bắt buộc phải làm, sẽ không bao giờ thay đổi chỉ vì suy nghĩ của bọn họ, bọn họ có lo lắng cũng vô ích.
Khi xuống núi, Vương Cẩm Lăng liền giảm tốc độ, mặc dù nói có ám vệ bảo vệ nhưng Vương Cẩm Lăng vẫn không dám rời Cung Huyền Tiêu quá xa. Phải biết rằng Phượng Khương Trần đang là đối tượng của cả giới sát thủ, không cẩn thận là không được.