“Các em chờ ở chỗ này, một lát nữa người nhà đến, nói rõ ràng mới có thể đi, đã hiểu chưa?” Cô giáo Lưu nói xong, Đại Cường là đứa đầu tiên gật đầu.
Hiện tại còn chưa tan học, cô giáo Lưu còn phải về lớp trông các học sinh khác.
Cô giáo vừa đi, Đại Cường liền trộm nói∶ “Tiểu Lộ lợi hại ghê!”
Đại Cường đã từng đánh nhau với Tiểu Lộ, nhưng đó đều là chuyện trước kia, nó cứ tưởng hiện tại mình đã trưởng thành, còn lớn hơn Tiểu Lộ một tuổi, hẳn là lợi hại hơn nhiều, không ngờ vẫn phải để Tiểu Lộ giúp đỡ.
Được Đại Cường khích lệ, Tiểu Lộ lại vui không nổi, nắm chặt tay không nói lời nào.
“Tiểu Lộ, sao thế?” Đại Cường cho rằng nó sợ bị giáo viên phê bình, vội an ủi∶ “Không sao đâu, cô giáo tốt lắm, sẽ không đánh bọn mình đâu, chỉ cần nương anh và nương em lại đây, nói với cô ấy một tiếng là có thể về rồi.”
Tiểu Lộ tình nguyện bị cô giáo đánh, cũng không muốn để nương biết chuyện nó đánh nhau.
Rõ ràng hôm nay lúc đi học nó còn nói nhất định sẽ học chăm chỉ, không để nương thất vọng, kết quả ngày đầu tiên đã đánh nhau, nương chắc chắn sẽ rất tức giận, cảm thấy nó là đứa trẻ hư.
Nghĩ như vậy, trong lòng Tiểu Lộ càng khổ sở.
Tiếng bước chân gấp gáp từ xa truyền tới, Tiểu Lộ tưởng nương tới, ngẩng đầu lên mới thấy đó là một người phụ nữ xa lạ với gương mặt giận dữ.
Người phụ nữ kia vọt trước mặt Tiểu Lộ, thấy con trai mình bị đánh mặt mày bầm dập, suýt chút nữa tức chết∶
“Tiểu Bảo, con mau nói cho nương, là ai bắt nạt con!”
Tiểu Bảo chỉ chỉ Tiểu Lộ∶ “Chính là nó, là Vương Tiểu Lộ đánh con!”
Đại Cường∶ “Không phải, là Đặng Tiểu Bảo nói xấu Tiểu Lộ trước, chính mình ăn nói vụng về lại muốn động thủ, còn muốn dùng ghế đánh Tiểu Lộ và em trai cháu, Tiểu Lộ lúc này mới đánh trả!”
Đại Cường học lớp , nhưng trước khi đi học nương đã dặn dò, có thời gian thì xuống lớp nhìn Nhị Cường cùng Tiểu Lộ xem thế nào, sợ bọn nó không thích ứng.
Bởi vậy đến buổi chiều vừa tan học nó đã đi qua, vừa đến nơi liền nghe được một trận cãi vã vang lên, Tiểu Lộ cùng thằng nhóc béo Tiểu Bảo đang cãi nhau.
Tiểu Lộ trước nổi tiếng là hay đánh nhau ở quân khu, cũng không ai quản nó, tính tình quật cường lại đánh người không màng hậu quả, thời gian lâu dần, ai cũng sợ nó, đặc biệt là Đặng Tiểu Bảo, ngày trước có một lần đánh nhau với Tiểu Lộ bị thua, vừa sợ vừa tức, hôm nay là ngày đầu tiên đi học, phát hiện Tiểu Lộ học cùng lớp với mình thì sợ đến mức suýt bật khóc.
“Cậu sợ cái gì, Vương Tiểu Lộ có cha mẹ nuôi mới rồi, không đánh nhau nữa đâu.” Có một bạn học nói.
Đặng Tiểu Bảo nửa tin nửa ngờ hỏi∶ “Thật không?”
“Lừa cậu làm gì, nương tôi nói Vương Tiểu Lộ đã biết nghe lời, yên tâm đi, cậu ta sẽ không đánh cậu đâu.”
Sự thật chứng minh, Tiểu Lộ thật sự không đánh nhau nữa, từ tiết đầu tiên đã đặc biệt nghiêm túc nghe giảng, bởi vì trước khi nhập học Liễu Tố Tố đã dạy bài trước nên Tiểu Lộ học càng dễ dàng, giáo viên chưa nói xong đã có thể làm xong bài tập ở trang sau.
Nhị Cường học cùng lớp với Tiểu Lộ, còn ngồi gần nhau, thấy một màn này thì kinh ngạc cực kỳ∶ “Anh Tiểu Lộ học giỏi ghê!
Tiểu Lộ ngượng ngùng cười cười.
“Nói không chừng về sau anh có thể thi được hạng nhất đấy!” Nhị Cường sùng bái nói.
Tiểu Lộ gãi gãi đầu∶ “Nếu được hạng nhất thì tốt rồi, nương anh nhất định sẽ rất vui.”
Lời này nói ra vừa lúc bị Đặng Tiểu Bảo nghe được, lúc trước nó sợ bị Tiểu Lộ đánh vô cùng, nay biết Tiểu Lộ không đánh người nữa, lại nhớ tới mối thù năm xưa, nhịn không được trào phúng∶ “Chỉ bằng cậu mà muốn hạng nhất, không có cửa đâu!”
Tiểu Lộ còn chưa nói gì, Nhị Cường đã xen vào∶ “Sao lại không thể, cậu cho rằng ai cũng giống anh trai cậu, năm nào cũng đạt hạng nhất từ dưới lên à?”
Anh trai Đặng Tiểu Bảo và Đại Cường học chung một lớp, thành tích so với Đại Cường còn kém hơn nhiều, Đại Cường ít ra còn có thể đạt hạng năm từ dưới lên, anh trai Đặng Tiểu Bảo vẫn luôn ổn định ở hạng nhất.
Nhị Cường thường xuyên nghe Đại Cường kể nên nhớ rất nhớ kỹ, méo miệng trêu ghẹo∶ “Có khi cậu cũng giống anh trai cậu, chỉ có thể thi được hạng nhất đếm ngược thôi.”
Lời này đã chọc trúng chỗ đau của Đặng Tiểu Bảo, nó duỗi tay hung hăng đẩy Nhị Cường, Nhị Cường không đứng vững xém ngã lên bàn, hai người cứ thế lao vào đánh nhau.
Bạn bè Đặng Tiểu Bảo đều chạy tới giúp, Tiểu Lộ tuy không muốn đánh nhau nhưng sau khi thấy Nhị Cường bị khi dễ vẫn vọt lên.
Đến khi Đại Cường đến nơi thì đã có một đám người đang đánh nhau loạn xạ, cuối cùng bị giáo viên tách ra.
Đại Cường kể lại hết mọi chuyện, Đặng Tiểu Bảo ỷ vào nương mình đã tới, còn ra vẻ ngang ngược∶ “Tôi nói có sai đâu, Vương Tiểu Lộ như vậy còn muốn đạt hạng nhất, không có khả năng!”
Nương Đặng Tiểu Bảo nhìn Tiểu Lộ, vẻ mặt khinh thường∶ “Được rồi, hai đứa mày mau xin lỗi Tiểu Bảo đi, việc này coi như qua.”
Đại Cường trừng lớn đôi mắt∶ “Dựa vào cái gì mà bọn cháu phải xin lỗi, rõ ràng là Đặng Tiểu Bảo bắt nạt người mà!”
Nương Đặng Tiểu Bảo hừ một tiếng∶
“Cái gì mà bắt nạt người, lời Tiểu Bảo nói chẳng lẽ không phải sự thật sao? Có một số người, có nương sinh mà không có cha dưỡng, đúng là không được dạy dỗ mà, đánh người thì thôi đi, còn nằm mơ giữa ban ngày!”
“Có nằm mơ hay không liên quan gì đến cô, đánh người là phải nhận sai xin lỗi, không hối lỗi còn cắn ngược lại người khác mới là không có giáo dưỡng, loại người này có nương sinh có cha dưỡng thì có ích lợi gì, cháu nói đúng không Đặng Tiểu Bảo?”
Giọng nói quen thuộc vang lên, Tiểu Lộ ngẩng đầu kinh ngạc: “Nương!”
Liễu Tố Tố sờ sờ đầu nó, “Không sao chứ, để nương nhìn xem có chỗ nào bị thương không?”
Cảm giác mềm mại truyền đến, Tiểu Lộ choáng váng.
Từ khi nó có ký ức đến nay, dù là lúc mẹ ruột vẫn còn ở đây, hay là sau này làm con nuôi nhà người khác, mỗi một lần chỉ cần nó đánh nhau, chờ nó chỉ có chửi rủa và đòn roi, bởi vì tất cả mọi người đều cảm thấy là nó sai, là đứa trẻ hư thích đánh nhau.
Chưa từng có người nào hỏi đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, càng sẽ không có người quan tâm nó có bị thương hay không.
Lúc nghe được tiếng Liễu Tố Tố, Tiểu Lộ cho rằng lúc này nương chắc cũng sẽ đánh nó, cũng đã chuẩn bị tâm lý để bị đánh rồi, ngờ đâu nương không chửi mắng gì cả, chuyện đầu tiên chính là hỏi nó bị thương không.
“Con không sao.” Tiểu Lộ phục hồi tinh thần, vội vàng lắc lắc đầu.
Tuy nó lâu rồi không đánh nhau, nhưng bởi vì mỗi ngày đều theo chú Hàn ra ngoài huấn luyện nên thân thể ngày càng tốt, đừng nói Đặng Tiểu Bảo, ngay cả học sinh lớp - cũng chưa chắc đã đánh lại nó.
Tiểu Lộ thấy nương tới, vừa vui vẻ lại vừa thấp thỏm, mà Đặng Tiểu Bảo bị Liễu Tố Tố mắng đến phát ngốc, sau đó liền òa khóc.
Nương Đặng Tiểu Bảo càng tức giận∶
“Liễu Tố Tố, sao cô có thể nói chuyện với một đứa trẻ con như vậy?”
“Cô có thể, sao tôi lại không thể?” Liễu Tố Tố đến đã nghe được Đại Cường kể chuyện, cho nên cô biết đã xảy ra chuyện gì, “Mặc kệ Tiểu Lộ nhà chúng tôi có thi được hạng nhất hay không, ít nhất thằng bé cũng có lý tưởng, có ai đi học mà không muốn được hạng nhất đâu, đến nghĩ cũng không dám, trái lại còn đi chê cười người khác, đây mới là không được dạy dỗ đàng hoàng đấy!”
Nương Đặng Tiểu Bảo nổi tiếng là đanh đá, mặc kệ là ai, chỉ cần con cô ta ở trường học bị khi dễ, cô ta sẽ tìm đến tận nơi gây rối vô cớ, có không ít người sợ cô ta, có đôi khi cũng lười tranh luận, thuận miệng nói lời xin lỗi cho bớt việc.
Đây vẫn là lần đầu tiên cô ta đụng phải người cứng rắn như Liễu Tố Tố, nói một hồi làm cô ta choáng váng, cô cô cô nửa ngày cũng không biết nên đáp lại thế nào, cuối cùng chỉ có thể khí hung hăng nói∶
“Được thôi, chờ đến cuối kì thi có thành tích, tôi đây ngược lại muốn nhìn xem cô dạy con tốt đến mức nào!” Nói xong liền lôi Đặng Tiểu Bảo với một bụng tức đi về.
Chờ bọn họ đi rồi văn phòng giáo viên mới an tĩnh lại, Lữ Linh Chi kéo Đại Cường và Nhị Cường sang một bên nói chuyện, Liễu Tố Tố lau vết bẩn trên mặt Tiểu Lộ, “Tan học chưa? Tan rồi thì về luôn cùng nương?”
“Tan rồi ạ.” Tiểu Lộ nói xong, bất an nói nương, “Nương, con xin lỗi, con làm nương mất mặt rồi.”
“Đứa nhỏ ngốc, mất mặt cái gì, con mới học lớp thôi, cãi nhau với bạn là chuyện bình thường, lúc nương học đại học vẫn thường xuyên thấy người ta đánh nhau đấy thôi.” Liễu Tố Tố cười nói, “Với lại chuyện này con không sai, con biết bảo vệ bạn bè là rất tốt, nương còn muốn khen ngợi con đó.”
“Thật ạ?”
“Ừ.” Liễu Tố Tố gật đầu, “Nhưng mà nương không phải đang cổ vũ con đánh nhau, có những lúc, nếu có thể dùng phương pháp khác giải quyết thì không nên động thủ, ví dụ như hôm nay con ở trường học, dù xảy ra chuyện gì cũng có thể đi tìm giáo viên mà, đúng không? Hơn nữa trong phòng học có nhiều bàn ghế, không may đụng phải, dù là ai cũng sẽ bị ảnh hưởng cả đời.”
Tiểu Lộ dùng sức gật đầu∶ “Con nhớ rồi ạ.”
“Được rồi, chúng ta về nhà thôi.”
Một bàn tay ấm áp chìa ra, Tiểu Lộ vội vàng nắm lấy, trên mặt tràn đầy tươi cười như trút được gánh nặng.
Nương đối với mình tốt quá, không những không mắng còn đón mình tan học cùng nhau về nhà!
Nhìn nụ cười dịu dàng trên mặt Liễu Tố Tố, Tiểu Lộ lại nghĩ tới lời của nương Đặng Tiểu Bảo, nó âm thầm nhéo nhéo nắm tay, trong lòng quyết định từ hôm nay trở đi nó nhất định phải học càng nghiêm túc hơn, nhất định phải đạt được hạng nhất, không để nương mất mặt!
Liễu Tố Tố tuy không biết trong lòng Tiểu Lộ nghĩ gì, nhưng cô rõ ràng có thể cảm nhận được, từ hôm đó trở đi, Tiểu Lộ học càng chăm chỉ hơn trước.
Lúc trước Tiểu Lộ sẽ thường cùng các em nói nói cười cười, nhưng từ khi đi học về, ngoại trừ thời gian làm việc, còn lại nó đều dùng để học tập, ngay cả khi lên núi đào cỏ cũng sẽ một bên đào, một bên suy nghĩ chữ trong bài tập nên viết thế nào.
Liễu Tố Tố hơi ngẫm lại một chút liền hiểu, có lẽ là vì câu kia của nương Đặng Tiểu Bảo.
Thật ra Liễu Tố Tố căn bản không để những lời đó vào trong lòng, cô có biết dạy con hay không, dạy con thế nào, tự cô hiểu rõ, không cần người khác phải xen vào, nhưng đối với Tiểu Lộ mà nói thì không như vậy, nó vốn đã không có cảm giác an toàn, hiện tại khẳng định càng sợ mình không thi tốt sẽ liên lụy đến cô.
Tới buổi tối, Liễu Tố Tố cố ý gọi Tiểu Lộ qua nói chuyện, bảo nó không cần quá vất vả, thành tích học tập thế nào không quan trọng, chỉ học nghiêm túc là được.
Không chỉ cô, ngay cả Hàn Liệt cũng dặn dò Tiểu Lộ không có việc gì thì ra ngoài chơi.
Tiểu Lộ gật gật đầu không nói gì, nhưng lúc nhàn rỗi vẫn sẽ đi học bài.
Nó biết nương và chú đều quan tâm đến nó, nhưng nó vẫn muốn học bài.
Bởi vì nó không chỉ muốn nương vui vẻ, không muốn để nương mất mặt, mà còn là vì nó rất quý trọng cơ hội được đi học này, việc được đi học là việc mà trước nay nó chưa từng dám nghĩ tới, hiện tại có thể đi học giống như các bạn khác, vậy thì không thể ham chơi, bằng không chính lãng phí tiền của nương.
Tối, mấy đứa Hàn Trình đều ngồi trên giường chơi, Tiểu Lộ vẫn ngồi ở nhà chính đọc sách, đột nhiên cảm giác có người đi tới, ngẩng đầu nhìn, hóa ra là Hàn Cẩm.
“Tiểu Cẩm sao lại tới đây, anh đọc xong cái này sẽ đi ngủ ngay.” Tiểu Lộ tưởng Hàn Cẩm cũng đến khuyên mình, vắt hết óc nghĩ nên làm thế nào để Tiểu Cẩm trở về.
Nhưng Hàn Cẩm lại lắc đầu, đặt quyển sách đang cầm lên bàn, kéo ghế dựa ngồi ở bên cạnh∶ “Anh cả...!cùng anh.”
Tiểu Lộ ngạc nhiên.
Hàn Cẩm cũng đã ngồi xong, thấy sách bài tập trước mặt Tiểu Lộ, tay nhỏ chỉ chỉ, “Cái này...!bằng .”
Tiểu Lộ phải đi học hàng ngày, mỗi tối Liễu Tố Tố vẫn sẽ bớt thời gian dạy các con học, tuy Hàn Cẩm không thích nói chuyện nhưng lại là đứa thông minh nhất, chỉ cần Liễu Tố Tố nói qua nó đều có thể nhớ gần hết, kiến thức hiện tại còn nhiều hơn Tiểu Lộ.
Tiểu Lộ nhìn lại mới phát hiện mình quả nhiên đã tính sai, vội sửa lại đáp án∶ “Tiểu Cẩm, em cố ý tới học cùng anh hả?”
Hàn Cẩm xấu hổ cười cười∶ “Ừm.”
Hôm nay nghe nương cùng anh cả nói chuyện, biết anh cả muốn thi đạt hạng nhất, Tiểu Cẩm không đi học, không biết đạt hạng nhất khó đến mức nào, nhưng vẫn hy vọng mình có thể giúp được anh cả, dù không thể giúp, ở bên cạnh cũng tốt.
“Anh cả...!nhất định...!hạng nhất!” Hàn Cẩm nắm chặt tay, nghiêm túc nói.
Tiểu Lộ phì cười∶ “Cảm ơn Tiểu Cẩm.”
Ở trong phòng, Liễu Tố Tố thấy một màn này, mắt hơi hơi chua xót.
Hàn Liệt nghe được động tĩnh ở nhà chính, “Có phải Tiểu Lộ vẫn đang học bài không? Anh đi kêu nó đi ngủ.”
“Không cần đâu, Tiểu Lộ thích học chúng ta ngăn đón làm gì.” Có đôi khi bọn họ là người lớn cũng không thể quản quá nhiều, “Lát nữa mấy đứa mệt sẽ tự đi nghỉ thôi.”
Liễu Tố Tố cứ tưởng Hàn Cẩm chỉ là đột nhiên hứng khởi học bài cùng Tiểu Lộ, nhưng không ngờ nó vẫn luôn kiên trì, mỗi tối đều sẽ chờ Tiểu Lộ làm xong bài tập mới đi ngủ.
Dù sau đó thời tiết ngày càng lạnh, Hàn Cẩm cũng chưa nói một câu mệt, Liễu Tố Tố vui vẻ vô cùng.
Sợ bọn nó bị lạnh, tối nào cô cũng sẽ để một chậu than dưới gầm bàn cho hai đứa nó sưởi ấm..