Trở lại chiến trường bên kia, chuyện Vô Tâm đột nhiên phát động tập kích lập tức khiến cho mọi người ở hiện trường kinh hãi chấn động, khiến cho Chánh Đạo liên minh chân tay rối loạn. Sau đó, cao thủ Huyền Phong môn người nào làm việc nấy, Vô Tâm bị Chiến Tâm tôn giả cản lại, song phương liền xảy ra cuộc chiến kịch liệt.
Đang giao chiến, Chiến Tâm tôn giả điều khiển trường kiếm vụt đến trời cao, toàn thân phát ra khí thế bàng bạc, thi triển "Phi Tiên kiếm quyết" của Tiên Kiếm môn. Chỉ thấy ngàn vạn quang kiếm phát ra liên miên không dứt, hình thành nên một kiếm trận hoàn chỉnh, từng luồng từng luồng quang kiếm rực rỡ tự động bay lên, ở trên không hợp thành đủ thức đủ dạng khác nhau công kích vào Vô Tâm liên tục không ngừng.
Đối mặt với môn phái số một trên toàn cõi - Tiên Kiếm môn, sắc mặt Vô Tâm có chút trầm trọng, "Phi Tiên kiếm quyết" này được hiệu xưng là pháp quyết trấn sơn của Tiên Kiếm môn, là môn tuyệt học ở mãi vị trí cao quí cả hàng ngàn năm nay, uy lực của nó vô cùng mạnh mẽ, nhìn qua mới hiểu được quả thật là bất phàm.
Ngưng thần tĩnh khí, hai tay Vô Tâm vụt mở ra, toàn thân khí tức quỷ dị nhanh chóng tỏa ra, đỏ sậm, đen sậm, xanh sậm, xanh lam sậm, vàng sậm ngũ sắc hào quang cùng lúc hiện lên, vận hành theo một quỹ tích kỳ dị phân bố bên trong ngàn vạn quang kiếm sắc bén của Chiến Tâm tôn giả, vẽ lên một hình dạng kỳ quái, ẩn ẩn ngăn cản sự liên thông của "Phi Tiên kiếm quyết".
Giữa không trung, quang kiếm liên tục không ngừng dưới sự thúc động của Chiến Tâm tôn giả hình thành một vũ khí sắc bén có tính xâm thực, bắn thẳng vào ngực của Vô Tâm. Nhưng mỗi khi những quang kiếm này vừa tiến gần đến Vô Tâm trong khoảng một trượng liền bị kỳ mang ngũ sắc đang xoay chuyển bên ngoài thân thể hắn thôn phệ, biến mất bên trên tầng quang giới hộ thể đó. Tình hình này duy trì được một hồi, sau đó tùy theo sự gia tăng thế công của Chiến Tâm tôn giả mà phát sinh biến đổi.
Đang khi bầu trời ngập đầy kiếm khí, ngàn vạn khí tức quang kiếm liên thông với nhau, một vầng quang bích trong suốt xuất hiện xung quanh Vô Tâm, tùy theo sự gia tăng công lực của người thi triển mà từ từ thu nhỏ lại. Ngay lúc này, ngàn vạn kiếm ảnh bắt đầu đan xen với nhau. Trong suốt quá trình đó, kiếm khí liên tục bành trướng, sức mạnh hủy diệt ngày càng dày đặc, kết hợp với quang bích sản sinh ra một áp lực cực lớn, luồng kiếm mang điên cuồng di chuyển với một tốc độ rất cao, chỉ chớp mắt đã công kích hàng trăm hàng ngàn lần.
Phát hiện ra sự nguy hiểm đến gần, ánh mắt Vô Tâm lạnh lại. Khi hắn gia tăng sự phòng bị, đồng thời hào quang ngũ sắc bên ngoài thân cũng bắt đầu thỉnh thoảng lấp lánh, sử dụng tốc độ cực nhanh của nó để tìm kiếm và bẻ gãy ngàn vạn quang kiếm có thể nhìn thấy, còn tự động xuyên vào trong đó, sử dụng chân nguyên mạnh mẽ của bản thân ngăn cản không cho kiếm trận hoàn thành, đối kháng lại công kích của Chiến Tâm tôn giả.
Do tính chất kỳ lạ đặc biệt của pháp quyết "Ám Ảnh Lưu Quang", chính là dùng chân nguyên dao động để sản sinh ra lực công kích. Vì thế khi Vô Tâm gia tăng tần suất dao động của chân nguyên, luồng chân nguyên đang xuyên qua bẻ gãy màn quang kiếm lập tức bành trướng, hình thành lực đàn hồi to lớn, thay đổi vị trí của các kiếm mang, làm rối loạn kiếm trận.
Như vậy, Chiến Tâm tôn giả toàn lực điều khiển kiếm mang hội tụ vào trong với ý đồ hủy diệt Vô Tâm. Nhưng Vô Tâm lại phát động chân nguyên phản kích bằng cách bành trướng ra ngoài, dựa vào lực đàn hồi làm giới hạn đối chọi với sự tiến đến của luồng kiếm khí đó. Một thu một phóng, một tiến công một phòng ngự, hai đại cao thủ đối chọi với nhau, chỉ giây lát đã giao chiến với nhau hàng trăm lần, số lần biến đổi chân nguyên không đếm xuể, âm thanh sấm nổ dày đặc, chấn động bốn phương.
Những vụ nổ liên tục, khiến cho quang bích bị chấn động kịch liệt. Sau một hồi nổ lực khá lâu, cuối cùng Chiến Tâm tôn giả cũng không thể khống chế được nữa, cả không gian đột nhiên rung động kịch liệt, một luồng kiếm khí phá trời quét khắp bốn phương.
Chiến Tâm tôn giả thân bị trọng thương, theo sự dao động của luồng khí lưu đáng sợ, bay ra xa hơn mười trượng. Còn Vô Tâm sắc mặt tái nhợt, tuy chấn nát được Phi Tiên kiếm quyết, nhưng luồng phản lực hung bạo mạnh mẽ cũng khiến khí huyết hắn nghịch chuyển, chân nguyên chỉ trong chốc lát đã bị tổn thương rất lớn.
Giận dữ nhìn Chiến Tâm tôn giả bị đánh bay đi, Vô Tâm hét lên một tiếng hung dữ, thân hình lóe lên chợt biến mất, giây lát sau đã xuất hiện trên đỉnh đầu của Chiến Tâm tôn giả, hai tay phát ra hào quang ngũ sắc, lập tức bao trùm cả người kẻ địch.
Lúc này, ánh mắt Vô Tâm lạnh lùng tàn khốc, toàn thân toát ra khí thế phẫn nộ kinh trời, một luồng sức mạnh tà ác lưu động trên cơ thể hắn, đang tùy theo tâm trí kiên định của hắn càng lúc càng mạnh mẽ, khiến cho uy lực "Ám ảnh Lưu Quang" đang áp lên thân hình của Chiến Tâm tôn giả tăng lên gấp bội, dễ dàng đột phá qua lớp phòng ngự trong lúc hốt hoảng của Chiến Tâm tôn giả, hung hăng tàn độc đánh trúng đại não của lão.
Tiếng la thảm thiết vang lên từ miệng của Chiến Tâm tôn giả, sự đột kích bất ngờ của Vô Tâm khiến cho Chiến Tâm tôn giả đang bị trọng thương không thể huy động toàn lực phòng ngự, giây lát sau lực lượng cực kỳ tà ác đó đã công hãm phòng tuyến, khiến cho thân lão lâm vào nguy hiểm. Đối diện với tử vong, Chiến Tâm tôn giả vừa sợ vừa giận, cố gắng hết sức nhẫn nhịn sự đau đớn điên cuồng để gia tăng tàn dư chân nguyên, phát ra đòn phản kích cuối cùng.
Nhưng đến lúc này, sát niệm của Vô Tâm thật sự nồng đậm, hơn nữa tu vi lại kinh người, với ý thức quyết tâm công kích của hắn, Chiến Tâm tôn giả duy trì không lâu hơn được khoảng thời gian cháy nửa cây hương, đại não liền lập tức vỡ nát, nguyên thần dưới tác dụng của pháp quyết "Ám ảnh Lưu Quang" của Vô Tâm hóa thành tro bụi.
Cái chết của Chiến Tâm tôn giả lập tức khiến cho mọi người đều chú ý. Về phía Chánh Đạo liên minh, Thiên Kiếm Khách cơ hồ phát cuồng, còn phía Quỷ vực và Huyền Phong môn thì khí thế tăng mạnh, chiến ý dâng cao. Trường đấu bên này vừa kết thúc, một đám âm vân bắt đầu bao trùm đỉnh ngọn núi thần kỳ này.
Tiêu diệt được Chiến Tâm tôn giả rồi, Vô Tâm ngạo nghễ đứng giữa không trung, toàn thân phát ra một luồng khí thế điên cuồng phóng túng. Với một tu vi kinh người, vào lúc này đã khiến cho mọi người tại hiện trường kinh khiếp. Đối diện với sự mạnh mẽ của Vô Tâm, Thiên Kiếm Khách, Kiếm Vô Trần, Sát Huyết Diêm La và Lục Vân đều vô cùng kinh ngạc, cũng từ đó mà lãnh ngộ ra, đây là một biến hóa cực kỳ to lớn, sự xuất hiện của hắn đối với toàn cục xem ra có ảnh hưởng rất quan trọng.
Lúc này, sau khi các cao thủ Huyền Phong môn cảm nhận được khí thế mạnh mẽ và quyết tâm kiên định của Vô Tâm, ai nấy đều gầm lên điên cuồng, phát xuất khí thế vô cùng to lớn, bức cho cao thủ Chánh Đạo từng bước thối lui, tâm thần bất an. Còn ba đại hung tà Quỷ vực lại nhân cơ hội này phát động thế công mãnh liệt, ý đồ muốn thoát khỏi hạn chế của cao thủ tam phái, tập họp cùng với Sát Huyết Diêm La để mưu đại kế.
Còn về phía Chánh Đạo liên minh, hai đại cao thủ của Dao Trì đang đối trận với Hồng Vân lão tổ và Mạc Bắc Thiên Tinh Khách tình huống cũng không được lạc quan lắm, mà Thương Nguyệt năm người giao đấu với năm cao thủ Huyền Phong môn lúc nào cũng có thể lâm nguy.
Diệp Tâm Nghi, Phong Lôi chân quân, Thái Phượng tiên tử ba người tình huống khá hơn một chút, chiếm được thượng phong, còn Liễu Tinh Hồn lúc này không biết đã biến đi đâu, nhân lúc không ai để ý đến, hắn đã âm thầm lén trốn đi.
Lục Vân vẫn đeo bám Kiếm Vô Trần như cũ, Tam Tài Tà sát vẫn vây khốn Sát Huyết Diêm La. Toàn bộ chiến trường ngoại trừ Thiên Kiếm Khách và Vô Tâm ra, không một ai rảnh rỗi. Ngay lúc đó, bầu trời đột nhiên hiện lên một vùng trắng như tuyết, khí thế uy nghiêm thần thánh mạnh mẽ kinh người đột nhiên từ không trung hiện ra, khiến cho mọi người trong cuộc hỗn chiến chấn động rất mạnh.
Là ai đột nhiên đến đây? Là ai có sức mạnh to lớn như vậy? Sự xuất hiện của người này có phải bởi vì cuộc hỗn chiến này không, và sẽ mang đến thay đổi như thế nào? Lúc này, mọi người đều đang suy đoán, nhưng có mấy ai đoán trúng được đây?
Trên ngọn núi thần kỳ, sự xuất hiện lần lượt của Lục Vân, Sát Huyết Diêm La, Hồng Vân lão tổ và Vô Tâm khiến cho Chánh Đạo liên minh không thể đối phó được, cục diện lâm vào cảnh hỗn loạn.
Sự tàn nhẫn của Lục Vân đã quét sạch hết sự chuẩn bị của Chánh Đạo liên minh. Sức mạnh to lớn của Sát Huyết Diêm La ép Thiên Kiếm Khách không thể không mời Tam Tài Tà Sát, sự xuất hiện của Hồng Vân Lão Tổ khiến cho cục diện vốn đang khẩn trương càng thêm phần hỗn loạn, nhưng sự đột kích của Vô Tâm mới khiến cho toàn bộ cục diện hoàn toàn thay đổi.
Giao chiến cho đến giờ phút này, Tàn Dương Tử chết trong tay của Lục Vân, Chiến Tâm tôn giả thì chết dưới tay của Vô Tâm. Về phía Quỷ vực mười phần chết hết sáu, thực lực giảm mạnh. Trước mắt, bên có lợi thế nhất lại chính là Huyền Phong môn, điều này khiến cho Chánh Đạo liên minh và Quỷ vực đều cảm thấy không cam lòng.
Nhìn toàn cục, Chánh Đạo Liên Minh lúc này còn lại những cao thủ như Tam Tài Tà Sát, Thiên Kiếm Khách, Diệp Tâm Nghi, Kiếm Vô Trần, Phong Lôi chân quân, Thái Phượng tiên tử, Tịch Diệt Thiện Chủ, Kim Cương Thánh Phật, Thiên Túc đạo trưởng, Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ, Ngọc Liên Quan Âm Dư Mộng Hoa, tổng cộng mười ba cao thủ, có thể nói là thực lực to lớn.
Quỷ vực chỉ còn lại Sát Huyết Diêm La và tam đại hung tà. Huyền Phong Môn thực lực chưa bị tổn thất, tổng cộng có chín cao thủ, còn lại là Lục Vân, Hồng Vân lão tổ, Mạc Bắc Thiên Tinh Khách, thêm nữa là Thương Nguyệt năm người với thân phận đặc biệt. Nguồn truyện: Truyện FULL
Nếu luận về thực lực, Chánh Đạo liên minh là to lớn nhất, nhưng cục thế bị ảnh hưởng xem ra cuối cùng sẽ thất bại. Chánh Đạo liên minh một chọi bốn, với mười ba cao thủ đấu lại mười sáu cao thủ của bốn thế lực, trong đó có những kẻ rất mạnh như Sát Huyết Diêm La, Vô Tâm và Lục Vân. Do đó tình hình như vậy thật sự bị nguy cơ tứ bề.
Ban đầu, Thiên Kiếm Khách và Kiếm Vô Trần toàn tâm muốn dụ chuột vào bẫy. Ai ngờ là đến lúc này lại không cách nào kiểm soát toàn bộ, tất cả mọi thứ đều biến hóa khôn lường. Chánh Đạo liên minh, không những phải đối phó với Lục Vân, Sát Huyết Diêm La, lại còn phải đối phó với với sự tấn công của Huyền Phong môn, dĩ nhiên là lâm vào tình thế vô cùng nguy cấp. Tầng mây chợt lóe lên một luồng bạch quang, một luồng khí thế thần thánh to lớn lan ra bốn bề xung quanh, khiến cho những người trong cuộc chiến đều chấn động, đưa mắt nhìn lên phía bầu trời.
Trong lúc hỗn loạn, giao chiến vẫn tiếp tục như cũ, đối với lai lịch của người thần bí này mọi người đều cảm thấy mơ hồ, chỉ duy nhất có Thiên Kiếm Khách vẻ mặt mừng rỡ, miệng hô nhẹ lên một tiếng, phóng người lên trên không.
Giữa không trung, một vầng quang mang chói mắt lóe lên, tức thì hiện ra một trung niên nam tử toàn thân trắng toát. Thì ra chính là người từng xuất hiện một lần tại Hoa Sơn lúc trước, Bạch Quang. Quét mắt nhìn xung quanh một lượt, Bạch Quang nhìn Thiên Kiếm Khách bay đến gần nói:
- Theo tình hình này thì hôm nay khó mà thu xếp đây.
Thiên Kiếm Khách cười khổ một tiếng, than thở:
- Hôm nay có nhiều việc xảy ra bất ngờ, vượt quá sự tưởng tượng của bọn ta, do đó mới biến thành cục diện như vậy. Lần này, ta mời huynh đến đây là hy vọng huynh có thể tạm thời khống chế Sát Huyết Diêm La để Tam Tài Tà Sát đổi sang đối phó với đám cao thủ của Huyền Phong môn, chúng ta mới còn có thể có cơ hội thay đổi cục diện.
Bạch Quang liếc nhìn Sát Huyết Diêm La, thần sắc trở nên nghiêm túc nói:
- Với khả năng của ta sợ là cũng không thể giữ chân được hắn. May là hắn đã thụ thương, giữ hắn trong một thời gian ngắn thì cũng có thể được.
Thiên Kiếm Khách nghe xong, cấp tốc nói:
- Vậy thì trước hết cứ làm như thế, tình hình này kéo dài càng lâu thì càng bất lợi cho chúng ta. Giờ thì giao hắn cho huynh, còn ta sẽ đi thâu thập tên nghiệt chướng kia.
Nói xong thân ảnh lóe lên, chỉ thấy tử mang như mây trôi dạt, vô thanh vô tức xuất hiện trước mặt Vô Tâm.
Bạch Quang liếc hắn một cái, sau đó liền nhẹ nhàng hạ mình xuống. Ngay khi tiếp cận Sát Huyết Diêm La, lão liền nói với Tam Tài Tà Sát:
- Nơi này hãy giao cho ta, các người hãy qua bên kia giúp họ đi.