Thất Giới Truyền Thuyết

chương 777: liên tâm diệt thần

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lục Vân không né không tránh, mười ngón tay nắm chặt, quyền nhanh như điện, biến hóa thành hàng trăm hình thú, gầm rú nhắm thẳng Huyền Nguyệt Vô Song phát động phản kích. Bỏ kiếm dùng quyền, Lục Vân lúc này chọn lựa quyền pháp "Bách Thú Lăng Thiên" của Yêu vực, dùng quyền kình cực kỳ mãnh liệt đối chọi với cước pháp của Huyền Nguyệt Vô Song, giữa hai người quyền đối với cước, thẳng thắn giao đấu trong không gian đến mức kinh thiên động địa. Quá trình này kéo dài một lúc, cuối cùng Lục Vân dùng thực lực cực mạnh đánh bay Huyền Nguyệt Vô Song, kết thúc trận chiến quyền cước giằng co không ngừng.

Ngắm nhìn khuôn mặt trắng bệch của Huyền Nguyệt Vô Song, Lục Vân âm trầm nói:

- Ngươi thương thế không nhẹ, nếu tình huống trước mắt tiếp tục phát triển, không quá nửa thời thần, ngay cả khí lực để né tránh ngươi cũng sẽ không còn. Đến lúc đó, ngươi nói xem ta và ngươi ai sẽ thắng lợi hôm nay đây?

Huyền Nguyệt Vô Song quệt máu trên khóe miệng, quát lạnh:

- Nếu như ngươi có thể dễ dàng thủ thắng như vậy, Vân Chi Pháp giới ta đã không phí hoài tâm lực bố trí mọi thứ. Đến đây Lục Vân, bây giờ sẽ cho ngươi thật sự được thấy rõ thực lực của Huyền Nguyệt Vô Song ta.

Tiến lên một bước, khí tức toàn thân của Huyền Nguyệt Vô Song từ yếu hóa thành mạnh, toàn thân ngập đầy khí an hòa, uy nghiêm, thần thánh và vô vi. Một bước này rất quỷ dị, cự ly ba trượng tuyệt đối không quá li kì, nhưng chuyển biến khí tức toàn thân của Huyền Nguyệt Vô Song lại khiến cho ánh mắt Lục Vân thất kinh. Chăm chú nhìn Lục Vân, Huyền Nguyệt Vô Song điềm nhiên cười cười, trong ánh mắt mờ hiện bốn hình bóng khác nhau, hấp dẫn sâu sắc Lục Vân. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL

Vào lúc Lục Vân phân tâm, Huyền Nguyệt Vô Song đột nhiên xoay tròn một vòng, phần đầu bị một tầng sương mù bao phủ, thân hình thanh mảnh lại lập tức sưng to lên, chỉ một lúc liền phá thủng ra phân thành bốn cơ thể trong ánh mắt kinh ngạc của Lục Vân. Cả bốn lần lượt lưng tựa lưng, bốn phía xuất hiện bốn khuôn mặt lạ lùng trong mắt Lục Vân. Bốn khuôn mặt người này tuy khác lạ nhưng có chút tương tự, bất quá lại khác biệt so với Huyền Nguyệt Vô Song, còn xa mới giống được vẻ tuấn tú của hắn.

Nhẹ hô một tiếng, Lục Vân cau mày nói:

- Tứ thần hợp nhất? Điều này dường như không thể có được.

Nói còn chưa dứt, bốn người sau khi biến đổi đột nhiên phốc đến gần, chỉ thấy nhanh chóng xoay tròn chung quanh Lục Vân, hơn nữa lại dùng tốc độ tự chuyển hệt nhau.

Cứ như thế, do ảnh hưởng của khí lưu bao quanh càng lúc càng nhỏ, một luồng áp lực hung hăng trói lấy thân thể Lục Vân. Hơn nữa, bốn người từ khi bắt đầu phát động công kích, tám cánh tay đã đan xen trên dưới, tám chân tiến thối như nhau. Sự phối hợp của bọn họ khiến cho Lục Vân thật sự cảm thấy kinh ngạc, chiêu này có thể nói là trước giờ chưa có, khiến cho Lục Vân rơi vào nguy cơ.

Rống lên một tiếng hung hăng, thân thể Lục Vân lập tức đảo ngược, hai tay trái chưởng phải kiếm, thế công sắc bén trong tình trạng chuyển động cao tốc đã biến hóa thành một vùng sương mù ánh sáng vây phủ quanh thân chàng, va chạm mạnh mẽ với tiến công của bốn người cùng lúc.

Do thế tấn công phòng thủ của cả hai đều liên tục không ngừng, vì thế giữa cả hai truyền ra tiếng sấm sét chói tai, khoảng cách tương hỗ giữa hai bên cũng lúc to lúc nhỏ, theo sự đối kháng mạnh yếu giữa hai bên, hiện ra hình thế khác biệt.

Cục diện này liên tục kéo dài, Lục Vân cũng mấy lần phản kháng mãnh liệt, nhưng đều bị bốn quái nhân liên kết bên ngoài thân thể áp chế. Do thực lực bốn người đối phương tập trung thành một thể, vì thế Lục Vân tuy tu vi kinh người, nhưng trong tình huống mất đi tiên cơ, cũng đành bất lực.

Đương nhiên, điều này hoàn toàn không thể nói Lục Vân không có biện pháp, chàng chỉ cần thi triển mười phần thực lực, có thể mạnh mẽ hất bắn cả bốn người. Nhưng Lục Vân lại không muốn làm như vậy, bởi vì chàng chưa nghĩ đến việc bộc lộ thực lực bản thân, để tránh Vân giới Thiên Tôn phát giác sẽ né tránh.

Dùng sức không được, chỉ còn cách dùng mưu mà thôi. Lục Vân từ khi tiến vào Vân Chi Pháp giới rồi, một mực che dấu ngạo khí trước kia. Trong lòng chàng rất rõ, bản thân đơn độc đến đây, thiếu đi sự hỗ trợ của Tứ Linh thần thú, mỗi một bước đều cẩn thận phòng ngừa, bởi vì hễ người nào có thể trở thành cao thủ của Vân Chi Pháp giới, tu vi đều phải đạt đến cảnh giới Quy Tiên. Tự mình nếu có chút lơ là, liền sẽ rơi vào cảnh khốn cùng liền. Đến lúc đó không một người nào có thể cứu được mình.

Vì nghĩ như vậy, Lục Vân tuy có thể dùng sức mạnh đột phá, nhưng chàng lại không muốn làm như vậy, bởi vì chàng muốn bảo toàn thực lực. Nhưng mà người có trí thường suy xét ngàn điều đúng, chắc chắn có điều sai, cẩn trọng của Lục Vân cố nhiên khiến chàng né tránh được khá nhiều kiếp nạn. Nhưng lần này, sự cẩn thận của chàng lại khiến chàng bỏ mất thời cơ.

Bên ngoài, bốn người chuyển động rất nhanh một mực im lặng không nói. Nhưng khi Lục Vân suy nghĩ đối sách, sức phản kháng giảm yếu, bọn họ đột nhiên hét lên một tiếng, tốc độ vốn đã nhanh kinh người lúc này càng tăng thêm mãnh liệt, điều này khiến cho Lục Vân ý thức được nguy cơ.

- Tứ linh hợp nhất, chưởng phân thiên địa. Tứ linh phân li, thiên thủ diệt thần! ()

Âm thanh lạnh lùng bạo liệt mà điên cuồng hoang dã, lại có sức mạnh âm trầm lạnh lẽo, tàn bạo, độc ác lại đe dọa, vang vọng trong không gian đóng chặt.

Mây mù bốn phía di động, ngàn vạn làn sáng tập trung vào giữa. Gần như trong sát na, giữa không gian đã hình thành một kết giới ánh sáng phân ra thành năm màu, vô số làn sáng thông qua vách sáng xâm nhập vào trong, bị bốn người đang di chuyển nhanh chóng hấp thu vào trong cơ thể.

Bốn người lúc này không những lưng đối với nhau, mà ngay cả chân cũng móc vào nhau, tương hỗ kết thành một hình tròn, tám cánh tay đồng thời múa lên, bốn luồng sức mạnh tính chất bất đồng, chia ra hiện lên bốn màu đen, nâu, xanh lục, xám tro, từ tám góc độ hội tụ lên thân thể Lục Vân, hình thành một vòng sáng bốn màu, hung hăng quyện vào eo lưng Lục Vân.

Vòng sáng này rất kỳ dị đặc biệt, bề mặt ánh sáng bốn màu phân chia đều nhau, theo sự chuyển động của vòng sáng liền mờ hiện bốn màu sắc thái. Hơn nữa, trạng thái của vòng sáng cũng khác thường, tuyệt đối không chỉ một mực thu vào, mà lại thu vào nở ra, sau ba lần tới lui mới thu nhỏ một phần, cứ lần lượt giảm như vậy.

Kinh hãi giận dữ nhìn bốn người phân chia, vẻ mặt Lục Vân âm trầm, giận dữ cất tiếng:

- Đáng ghét, không ngờ các ngươi thật sự là thân thể tứ linh liên thông trong truyền thuyết, lại còn tu luyện nhiều năm thuật "Liên Tâm Diệt Thần". Đến đây, muốn diệt được ta, các ngươi cần nỗ lực, nếu không các ngươi chắc chắn sẽ chết!

Biểu hiện kích động, rõ ràng pháp quyết bốn người tạo nên kinh sợ rất lớn cho Lục Vân.

Hai tay nắm quyết trước ngực, vẻ mặt Lục Vân âm trầm lãnh đạm, những làn sáng bảy màu quanh thân lập tức chuyển thành đen ngòm, một luồng khí tức điên cuồng hoang dã mà ngập tràn sức mạnh hủy diệt bộc phát từ trên thân người của chàng, chấn động toàn bộ không gian. Ánh mắt như điện, Lục Vân lạnh lùng tàn khốc nhìn bốn người, miệng hơi hơi niệm chú ngữ, ánh đen toàn thân chuyển động, vô số phù chú như có linh hồn từ trong người chàng phát ra, vây phủ xung quanh chàng, hình thành một màn sáng đen tuyền, ngăn không cho vòng sáng ngang eo thu nhỏ.

Trên đỉnh đầu, một luồng mây đen xoay tròn tới lui, thỉnh thoảng lại có ánh điện đen ngòm lóe lên, mỗi lần đều đánh trúng vào đỉnh đầu Lục Vân, nhưng tuyệt đối không bị chàng hấp thu, khiến cho phần đầu chàng bắt đầu xuất hiện làn sáng quỷ dị màu đen. Tình hình này rất ngắn, sau đó liền thấy một thanh tiểu đao đen tuyền toàn thân khắc đầy phù chú từ từ nhô lên từ bách hội huyệt của chàng. Đao này vừa hiện ra, ánh sáng đen ngòm bốn phía liền chịu ảnh hưởng của nó, bắt đầu trôi dạt về phía Lục Vân giữa không trung, không lâu sau đã hình thành một cột sáng đen ngòm, đậm đặc, liên kết với thân đao.

- Diệt hồn xuất, quỷ thần khốc!

Bị ép đến bất lực, Lục Vân khi thấy nguy hiểm đến gần đã thi triển thần binh có sức hủy diệt khủng khiếp trong cơ thể Diệt Hồn đao, dùng khí chí sát chí cực của nó phát ra một chiêu hủy diệt.

Nhìn từ xa, chỉ thấy Diệt Hồn đao đứng yên trên đỉnh đầu Lục Vân, thân đao đen ngòm phát ra vô cùng vô tận phù chú, khiến cho ánh đen xung quanh phát sinh dị biến, cuối cùng ngưng kết thành một thanh đao ánh sáng cong vút, âm thầm chém xuống.

Tốc độ của đao này tuyệt đối không nhanh, có thể thấy rõ nó chém vào vòng sáng bốn màu bên ngoài thân thể Lục Vân. Phản ứng hai bên tuyệt đối không mạnh, nhưng Diệt Hồn đao lắc lư một lúc sau đó bắn ra, còn vòng sáng bốn màu lại hơi ngừng lại một chút sau đó tiếp tục xoay tròn.

Bề ngoài nhìn thấy, chiêu này hai bên không ai thắng ai bại. Nhưng theo nhận định của Lục Vân, tâm tình của chàng có chấn động lo sợ rất lớn. "Tứ Linh phân li, thiên thủ diệt thần!" này là tuyệt học cùng cực trong truyền thuyết, lúc này xem ra đúng là không giả, ít ra một chiêu của Diệt Hồn đao không thể phá mở nó được.

Một chiêu không thành, Lục Vân không hề đầu hàng, vội vàng triển khai đợt tấn công thứ hai. Lần này Lục Vân để phối hợp với Diệt Hồn đao phát huy uy lực mạnh nhất, đã thi triển đến tám phần thực lực. Như vậy, toàn thân Lục Vân ánh đen run rẩy, một luồng sức mạnh chấn động không gian trong âm thầm tự nhiên sinh ra, dưới sự thúc động của Lục Vân, nhanh chóng hội tụ vào Diệt Hồn đao trên đầu của Lục Vân, lần thứ hai vút lên chém xuống.

Đối mặt với phản kích lần thứ hai của Lục Vân, bốn người tuyệt đối không kinh hoàng, ai nấy đều gia tăng tu vi lên đến cực hạn, như thế vòng sáng liền tăng lên mãnh liệt, so cựa với một đao chém xuống của Lục Vân. Lần giao chiến thứ hai, sấm sét rung trời. Ánh đao Diệt Hồn cùng với vòng sáng giao nhau một điểm, ánh sáng cả hai lưu động tương hỗ chống cự, sau khi giằng co giây lát, chỗ chạm nhau đột ngột phát ra ánh sáng chói mắt, sau đó một tiếng sấm kinh hồn truyền ra, sức mạnh đáng sợ của cả hai không chỗ phát tiết, cuối cùng sản sinh vụ nổ, lập tức khiến cho vòng sáng tan vỡ, cả bốn người cũng bị hất bắn vài trượng.

Trong không gian thần bí, ánh sáng lóe lên tứ tán, giao phong kịch liệt, cả hai đều bị thương hại.

Ở khoảng cách vài trượng, Lục Vân ánh mắt âm lạnh nhìn bốn người, toàn thân ánh đen dao động rất mạnh, khuôn mặt anh tuấn đã trắng bệch đi, rõ ràng đấu thẳng vừa rồi tuy đã đạt được kết quả, nhưng chính mình cũng phải trả giá cao. Trên đầu, Diệt Hồn đao xoay tròn chuyển động, ánh đao đen tuyền lập lòe, cho thấy khí tức hủy diệt tiếp tục phân tán, trong không gian hình thành một không khí áp lực, khiến cho người ta cảm thấy dấu hiện tinh thần bất an.

Bên này, bốn người tiến công bị một đao của Lục Vân đánh nát vòng sáng, ai nấy đều bị trọng thương, trong ánh mắt lộ ra mấy phần thê lương. Cái gọi là tứ linh liên thể, chính là huynh đệ cùng bào thai.

Bọn họ bốn người tâm ý tương đồng, từ khi tu luyện được kỳ thuật "Liên Tâm Diệt Thần", đã trải qua vài trăm năm, cuối cùng pháp quyết đại thành, đã có sức mạnh diệt được thần ma. Hôm nay, trong cuộc chiến với kẻ nghịch thiên Lục Vân, "Thiên Thủ Diệt Thần" mạnh mẽ không gì chống nổi đã bị Diệt Hồn đao phá được, không những đả thương thân thể bọn họ, mà cũng đả thương lòng bọn họ.

Ghi chú:

() - Tứ linh hợp nhất, chưởng phân thiên địa. Tứ linh phân li, thiên thủ diệt thần! = Tứ linh hợp lại, chưởng phân rẽ trời đất. Tứ linh phân chia, ngàn cánh tay diệt thần tiên!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio