The Gamer Hệ Thống

chương 461: ryuuka

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mareyo như 1 con cừu non bị con sói già là hắn ôm ấp trong tay mà không biết anh trai của cô vừa bị hắn sát hại. Với thủ đoạn của hắn hiện tại thì lừa gạt 1 cô thiếu nữ khiến cho cô mê mẩn hắn là quá đơn giản.

Chỉ mới đi qua 1 con phố ngắn thôi mà Mareyo đã bị hắn chinh phục và bắt làm Pet. Hắn hài lòng đưa cô thiếu nữ xanh tươi mơn mởn này vào trong đảo thiên đường rồi liền hướng về phía mục tiêu cuối cùng của mình.

…….

Bên trong trụ sở đội 1, tam tịch Okikiba Genshirou ngồi Seiza (正座 Chính Tọa, ngồi quỳ của người Nhật) ở bên ngoài cửa 1 căn phòng 1 cách ngay ngắn thì bỗng mở mắt ra nhìn về phía người thanh niên đang đứng trước mặt mình.

- Đội trưởng Kurosaki, khuya rồi mà cậu còn tới đây làm gì? - Okikiba nói.

Mặc dù Okikiba đang tỏ ra bình thản nhưng trong lòng ông ta đã nổi lên 1 trận sóng gió cực lớn. Thân là tam tịch của đội 1 đã đi theo tổng đội trưởng Genryuusai hàng trăm năm nay thì sức mạnh của ông còn mạnh hơn các đội phó thông thường nên hiển nhiên là ông ta đã nhận ra sự biến mất của các Shinigami.

Nhưng giờ đây trách nhiệm của Okikiba là canh giữ căn phòng này nên ông ta không thể tự tiện rời đi được.

Hắn không trả lời Okikiba mà chỉ mỉm cười và thanh Kotsurei dần dần chui ra từ lòng bàn tay của hắn.

- Quả nhiên là ngươi!!! - Okikiba hét lên.

Thấy được hành động của hắn thì Okikiba nào có thể không nhận ra hắn chính là thủ phạm đã gây ra sự biến mất của hàng loạt các Shinigami đêm này.

Okikiba ngay lập tức rút thanh Zanpakuto của mình ra và hét lớn:

- Bankai…

Thân là tam tịch của đội 1 thì Okikiba có thể sử dụng Bankai cũng không hề khiến hắn ngạc nhiên chút nào.

- Phụt!!!

Nhưng rất tiếc Okikiba không phải là mục tiêu hấp dẫn nhất đêm nay nên hắn không hề có ý định xem xem Bankai của ông ta là gì.

Okikiba lập tức bị hắn chẻ làm đôi và mất mạng ngay lập tức. Dù mạnh đến đâu thì Okikiba cũng chỉ là tam tịch nên không thể nào bằng được cấp đội trưởng.

Với lại ngay cả những đội trưởng khác đều bị hắn giết chết vậy thì lý nào mà Okikiba có thể chống lại hắn.

Hắn nhẹ lướt mũi kiếm của thanh Kotsurei qua thanh Zanpakuto của Okikiba và hấp thu linh hồn của thanh Zanpakuto này.

Hắn liền đẩy cánh của gỗ ra và bước vào bên trong căn phòng mà Okikiba đang canh giữ và thấy được tổng đội trưởng Genryuusai đang nằm ở bên trong.

Lúc này tổng đội trưởng đã qua khỏi cơn nguy kịch nên đã được Unohana đưa trở về trụ sở đội 1 để nghỉ ngơi nhưng hiện tại ông ta vẫn chưa thể tỉnh lại.

Hắn lại gần và ngồi xuống bên cạnh tổng đội trưởng Genryuusai và nhìn chăm chú vào khuôn mặt già nua của ông ta.

- Thật kỳ lạ là tôi vừa mới cứu mạng ông vài ngày trước vậy mà giờ đây tôi lại chuẩn bị lấy mạng của ông - hắn thì thầm.

Hắn nhắm mắt lại trầm ngâm 1 lát rồi sau đó thì liền lắc đầu cười nhẹ. Hắn đứng dậy và giơ thanh Kotsurei lên, vừa rồi hắn chỉ là có chút suy tư khi chuẩn bị tự tay giết chết người mà mình mới cứu mạng mà thôi.

- Dù sao thì tôi đã cứu ông nên cái mạng này đã là của tôi rồi nếu bây giờ tôi lấy lại nó thì ông cũng không ngại đâu nhỉ - hắn nói.

Tổng đội trưởng Genryuusai vẫn chỉ nằm ở đó mà không hề nhúc nhích, hắn nghe thấy tiếng thở nhẹ nhàng của Genryuusai chứng tỏ rằng ông ta vẫn còn sống thì liền hạ kiếm xuống.

- Phụt!!!

Lưỡi kiếm nhẹ ngàng cắt qua cổ của Genryuusai khiến cho cái đầu của ông ta rời khỏi cổ và lăn lông lốc trên tấm thảm tatami.

Hắn bước qua thi thể của Genryuusai và tới gần thanh Ryuujin Jakka đang được đặt trên kệ. Hắn liền giơ lưỡi kiếm trắng muốt không dính 1 giọt máu nào lên và lại vung kiếm xuống.

- Keng!!!

Một tiếng kêu lanh lảnh vang lên và thanh Ryuujin Jakka liền gãy làm 2 mảnh giống như chủ nhân của nó.

………….

Bên trong vùng đất tâm linh hắn mang theo 1 ngọn đại hỏa đang rực cháy và tiến vào bên trong Jinja. Những linh hồn Zanpakuto khác vừa nhìn thấy ngọn lửa trên tay hắn thì lập tức sợ hãi mà lùi ra phía xa.

Hắn cúi xuống nhìn ngọn lửa đang giãy dụa trên tay mình thì hơi nhướng mày, Ryuujin Jakka đã đi theo Genryuusai suốt hơn 1 nghìn năm nay nên tình cảm của nó rất mạnh liệt.

Hắn vừa mới thu nó vào thì nó liền phản kháng rất mạnh liệt nên bị hắn phong ấn lại khiến nó chỉ còn là 1 ngọn lửa như bây giờ.

Hắn bước vào bên trong Jinja và nhìn về phía đốm sáng và ngọn lửa nhỏ đang lơ lửng trên không rồi tiến lại gần.

Hắn mới tiến lại gần thì đốm sáng tượng trưng cho linh hồn của Kotsurei nay đã rực rỡ và to lớn hơn trước rất nhiều liền trở nên kích động.

- … Cho… cho… con… cho… - bên tai hắn liên tục vang lên tiêng kêu của Kotsurei.

- Ngoan nào… - hắn đưa tay phải chạm vào linh hồn của Kotsurei.

Hắn có thể cảm nhận được sự gấp gáp của Kotsurei lúc này nhưng hắn không có ý định cho Kotsurei hấp thụ Ryuujin Jakka.

Hắn đã cho thanh Kotsurei hấp thu toàn bộ những thanh Zanpakuto khác và gần như đã có thể hóa thành hình người rồi nên hắn mới định để lại ngọn lửa này cho Ryuujin Jakka.

Hắn đưa ngọn lửa lại gần Ryuujin Jakka sơ sinh thì nó liền hưng phấn quấn lấy ngọn lửa này và hấp thu nó. Ryuujin Jakka của Genryuusai đã bị hắn phong ấn lại nên không thể phản kháng được khi Ryuujin Jakka sơ sinh hấp thu.

- Phừng!!!!

Chỉ trong chốc lát Ryuujin Jakka đã hấp thu toàn bộ ngọn đại hỏa và bắt đầu phân hóa thành hình người.

Sau 1 lát ngọn lửa bắt đầu tắt dần và chui vào bên trong để lộ ra thân thể ngọc ngà của một cô bé con có mái tóc đỏ rực như lửa cao khoảng 50 cm xuất hiện.

Cô bé này dần mở mắt ra và khi nhìn thấy hắn thì đôi mắt đỏ rực của cô bé dấy lên sự sung sướng.

- Papa!!! - cô bé ngay lập tức bay lên ôm chầm lấy hắn - con cảm ơn Papa!!!

Nhìn thấy vẻ đáng yêu và đầy hoạt bát của cô bé thì hắn mỉm cười và ôm lấy thân thể trần truồng này.

Ngọn lửa Ryuujin Jakka tân sinh vậy mà lại là 1 cô bé con chứ không giống như hắn tưởng tượng. Như vậy cũng tốt, hắn cảm thấy cô bé con này hết sức là dễ thương.

- Con đã được tái sinh thì ta sẽ chọn cho con 1 cái tên mới - hắn nói.

Mặc dù sức mạnh của Ryuujin Jakka vẫn vậy nhưng hắn cảm thấy gọi 1 bé loli đáng yêu như vậy là Ryuujin Jakka thì có chút thô quá.

Thấy hắn muốn đặt tên cho mình thì Ryuujin Jakka liền cực kỳ mong chờ nhìn hắn.

- Vậy thì… Ryuuka nhé (清水 Thanh Hỏa, thanh trong từ thanh tịnh tức ngọn lửa thuần khiết. Từ 清 Thanh đọc là Ryuu đồng âm với từ 流 Lưu trong Ryuujin Jakka)

- Dạ!!! - Ryuuka liền nở nụ cười toe toét thể hiện tâm trạng vui vẻ của cô bé.

Hắn nhìn thấy khuôn mặt tròn trịa đáng yêu của Ryuuka thì không thể nhịn được mà hôn lên 2 bên má của cô bé khiến cho Ryuuka cười khanh khách.

- Vậy thì bây giờ con đã là Onee-chan rồi phải không? - bỗng Ryuuka hào hứng hỏi hắn.

Khi hắn còn chưa trả lời thì tiếng nói của Kotsurei liền dồn dập bên tai của hắn:

- Không… không… phải… con… mới… là… Onee-chan…

Hắn nghe được âm thanh phản đối của Kotsurei và thái độ thích thú của Ryuuka thì mới hiểu được rằng tại sao khi hắn đưa ngọn lửa Ryuujin Jakka cho Ryuuka thì Kotsurei lại gấp gáp như vậy. Hóa ra là do Kotsurei muốn được làm chị.

Qua sự kiện này thì hắn mới biết được rằng Kotsurei vậy mà cũng là nữ giống như Ryuuka, xem ra hệ thống rất biết suy nghĩ cho hắn đấy.

-------☆☆☆☆-------

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio