Thế Giới Huyền Huyễn

chương 95: một rìu chi uy

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhanh một chút,....

Ầm! Ầm!

Đúng lúc thời điểm Phi Dương ra tay, toàn bộ Thiên Thành vạn dặm chu vi rung động kịch liệt, lắc lư như xúc sắc quay vòng. Loạng choạng thân thể hắn, mặt đất dưới chân, lung lay có thể nói là dữ dội nhất.

Ầm! Răng rắc!

Lắc lư kịch liệt một cái, mặt đất hoàng thành phía dưới lập tức bị chẻ đôi đi ra, tua tủa vết rạch đại địa đổ xuống. Hiện ra đến, hố đen ngàn mét phạm vi bao vi hố trời. Từng luồng từng luồng khí tức tiến ra đến, bao phủ thiên địa.

Chỉ một khắc....

Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!

Đoàng!

Sét đánh ngang trời, kinh lôi bắn phá. Từ trong hố trời diện tích, nhoáng lên một cái mười mấy đạo cột sáng năng lượng đâm thẳng trời cao, đen kịt long ngâm tia điện ầm ầm giáng thế xuống vị trí Phi Dương.

Đồng loạt, năm dải tiểu thế giới chi cầu rơi xuống, có to có nhỏ, che lấp lấy Phi Dương bao khỏa. Mỗi một cái tiểu thế giới chi cầu này, đều chạm mốc . đế lực uy năng, tràn ngập nguy hiểm.

"Khốn khiếp".

"Song Đấu Cực Quyền".

Đánh úp bất ngờ, bọn này thậm chí không cho Phi Dương cơ hội phản kháng. Bạo tạc bao phủ, hắn chỉ có thể hét lớn, bộc phát . đế lực một chưởng đón đỡ.

Ầm! Ầm! Ầm!

Sao trời va chạm, một đấm của Phi Dương, khủng hoảng chấn động không gian. Hàng loạt nấm đen từ nhỏ độn dần lên to, đục thủng tầng trời!!!

"Phóc",..

Phanh!

Bay ra từ làn khói mù mịt, thân thể Phi Dương lả tả đập xuống đại địa, văng đến hố sâu km chiều dài. Cơ thể thủng lỗ chỗ khắp nơi, miệng càng là phun ra một ngụm máu tươi.

Nhanh chóng, Thiên Tằm đại đế vừa rồi cũng nhằm ngay lúc Phi Dương bất ngờ. Lọt khe vào trong vụ nổ bắt đầu, kéo ra hai nữ nhi của mình chạy về hậu phương sau đám lão tổ, miệng mũi thở dốc.

"May quá, ta đã kịp cứu các ngươi. Yên tâm đi, mấy lão tổ tông đã ra tay, thằng súc sinh này chắc chắn phải chết".

Hắn nói đến đây thôi, nhìn lại trái tiểu thế giới chi cầu bao phủ Phi Dương, hắn trong lòng rạo rực, quả này chắc thắng. Nhưng là, cảnh tượng đó về sau, vào mắt hắn cùng mấy lão già Võ Đế này lại nhấc lên kinh đào hải lãng sóng lớn: "Cái, cái gì,...hắn thế nhưng mà đỡ được, mấy người chúng ta liên thủ một đòn a, sao có thể.".

"Giết, nhất định phải giết, kẻ này tốt không thể nhẹ tay. Sơ xẩy một cái, giờ chúng ta cũng liền mất mạng.".

Mấy tên lão tổ nhìn thấy kết quả, sắc mặt biến hóa. Một đòn vừa qua, bọn họ người đi trước dẫn đầu thăm dò, toàn lực quả tiểu thế giới chi lực, phát nổ rời rạc ít nhất cũng rơi vào . đế lực. So với Võ Tôn trung kỳ còn cường, ấy vậy mà bị chặn.

Đỉnh ở trên cao ngưỡng đầu đám người, Thiên Thạch lông mày càng nhíu càng thêm chặt. Mới đầu hắn chỉ ra lệnh thăm dò đối thủ, ai ngờ chạm phải một thằng biến thái. Trầm giọng thanh âm, hắn nói: "Không dò xét cái gì nữa, cùng nhau ra tay đi, đánh giết hắn.".

Nói giờ thì cũng đã chậm, Thiên Thạch vừa dứt lời, liền bị đánh mặt...

Oanh! Oanh! Oanh!

Thêm một lần ngỡ ngàng hỉ nộ cho đám lão tổ, tùy thế bọn họ lại không biết, Phi Dương đòn vừa rồi toàn lực có Song Đấu Cực Quyền và cái thể chất biến thái kia. . đế lực x. sát cộng . tấn lực lượng, một đòn, vượt qua . đế khí, siêu việt . tấn lực lượng, hắn làm sao bị thương. Cái này là giả thương thì đúng hơn.

"Các ngươi, chết.".

Oanh! Oanh!

Một hơi, chiều cao của Phi Dương tăng lên đột biến, m, m,....m, m.

Ầm!

Lốp bốp tiếng nổ, trong thời khắc này, lực lượng của Phi Dương tiếp tục tăng lên, . tấn lực lượng, . tấn lực lượng, . tấn lực lượng,...... . tấn lực lượng, . tấn lực lượng,.... . tấn lực lượng.

"Keng, chúc mừng ký chủ thanh đồng chiến thể viên mãn cấp, đạt mốc cấp.".

Oanh!

Một nhát, một giây, thương tích giả trên người hắn bay màu sạch sẽ. Phi Dương nằm lăn dưới đất cấp tốc đứng dậy, hư không ẩn sát thuật bộc phát tận cùng phóng lên trời. Thân ảnh hắn như dịch chuyển nhất thể, x. tốc độ dù là Võ Đế Đỉnh Phong tại, cũng vô pháp ngăn cản hắn tiếp cận.

Nhoáng con mắt, mấy cái này lão già há hốc cái mồm, to tròn đủ nhét quả trứng, chưa kịp làm gì. Trăm mét cự li, cây Tử Phủ của Phi Dương ong ong biến lớn, to đại lưỡi rìu giã nát khương khung.

"Khai địa", x. sát thương.

Ầm!

"A", "A", "A", "A", "A", "A", "A",....

Nói cũng chưa kịp nói, xin cũng chưa kịp xin, cả đám ăn một rìu, chẳng khác nào con kiến bị đập chết. Xương cốt nát tan, đóng đinh xuống đại địa. Thừa ra mấy tên Võ Tôn Trung Kì trở lên may thì không chết.

"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Đế Sơ Kỳ, kinh nghiệm thu được ,, điểm.".

"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Đế Sơ Kỳ, kinh nghiệm thu được ,, điểm.".

"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Đế Sơ Kỳ, kinh nghiệm thu được ,, điểm.".

"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Đế Sơ Kỳ, kinh nghiệm thu được ,, điểm.".

"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Đế Sơ Kỳ, kinh nghiệm thu được ,, điểm.".

"Keng, chúc mừng ký chủ kinh nghiệm đã đầy, thăng một cấp Võ Đế Trung Kỳ."

"Keng, thăng một cấp, cơ thể trở lại trạng thái đỉnh phong. Điểm kinh nghiệm tiếp theo cấp là /,,, điểm."

.....

"Ta,.... chẳng nhẽ ta bị mù. Một rìu, một rìu nhỏ nhoi, các lão tổ chết ngay mất người. Thiên Thu ơi, con tát cho cha một phát cho tỉnh ngủ đi.". Thiên Tằm Đại Đế thân thể chấn động, sự thật trước mắt đây cũng quá dọa người ta đi. Cái thằng súc sinh đây là cái tà môn nào người, hay là các lão tổ quá yếu vậy.

Bốp!

Vừa nói, hắn vừa ăn ngay một cái tát, nhìn sang chất nữ của mình. Hoàn cảnh đã ngặt nghèo, con bé còn đổ thêm dầu vào lửa làm cho hắn đã tức lại thêm tức.

"Mẹ, ta nói vậy thôi chứ đâu có muốn ăn tát. Con ơi là con, dại hết phần người rồi.".

"Cha à, chẳng phải cha muốn ăn tát còn gì.". Thiên Thu nhi nữ bên cạnh thái độ vẫn ngây thơ hoàn ngây thơ. Làm bộ làm tịch ta không hiểu ngươi lời nói.

"Ngươi, ngươi,...". Thiên Tằm hoàng đế thật sự á khẩu không biết nói gì, tay chỉ đứa con gái mà miệng thổ huyết trùng trục.

......

"A A A, Con ta, cháu của ta, con cháu ta. Ngươi, là ngươi giết bọn họ, chó má, chó má.". Cùng thời thế, cả đám lão tổ mặt chày mặt mo phẫn nộ, ánh mắt giết người nhìn đến tên võ đế xác chết. Đám Võ Đế có thể tu vi thấp nhất trong đội, do là mấy người đi vào mật thất muộn nguyên nhân. Tuy nhiên, cũng là con cháu, hậu duệ bọn họ sinh ra, tình thân trăm năm ngồi chung một chỗ sao lại không phẫn nộ.

"Rống, rống... Đáng chết tiểu bối, quân khốn nạn. Mặc kệ hôm nay ngươi là như thế nào mạnh. Ta Thiên Thạch thề tất sát ngươi, băm thành mảnh nhỏ.". Trên cao tít tất cả, Thiên Thạch này đây phẫn độ cực điểm, khí tức tỏa ra nguy nga ngọn núi chọc trời, phẫn nộ, phẫn nộ, phẫn nộ.

Trận này, bọn hắn hoàng thất nguyên khí đại thương. Hắn tu vi cao nhất, già nhất là chết sớm nhất. Đám này Võ Đế trẻ hiển nhiên là hương hỏa duy trì sức mạnh về sau. Giờ chết rồi, tưởng tượng Thiên Xu trăm năm về sau sợ rằng địa vị tụt xuống ngàn trượng không thể.

(Thiên Thạch là Võ Đế Đỉnh Phong nhé các đạo hữu).

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio