EDITOR: PARK HOONWOO
BETA: ELLEN
-oo-
Trên nơi cao cao kia, ba người Aro xốc màn, gương mặt quern thuộc của Armnd đập vào mắt bọn họ, tuy rằng biết anh là người của Volturi, nhưng trước cảnh tượng này vẫn có chút cảm giác cảnh còn người mất.
Armnd không nhanh không chậm đi xuống đài cao, nhìn chằm chằm Edward, thong thả mở miệng "Xin chào, rất vui khi gặp lại em." Nói xong còn vươn tay, một bộ quân tử chi giao, khiến người ta cảm thấy rất dễ chịu.
Edward không thấy tốt, chỉ thấy giận, ai xin chào anh, ngày xưa cứ như keo dán sắt gỡ đến tết cũng cũng không gỡ ra, giờ lại bảo trì khoảng cách bình đạm, chiếm tiện nghi người khác xong bỏ chạy kích thích lắm phải không! Không thèm để tâm Armnd và nhóm quỷ hút máu ồn ào xung quanh, Edward tức giận mắng mỏ trong lòng, bày ra tư thế phòng ngự, hôm nay tôi không đánh anh tôi chung họ với anh!
Hành vi phòng vệ của Edward torng mắt Volturi bị xem là hành vi khiêu khích, cái đám kia hào hứng nhiều chuyện, Armnd là ai, là vị thần tối cao của Volturi, là tín ngưỡng của tất cả quỷ hút máu, ai cho mi dám nhe răng trợn mắt với ngài ấy vậy hả, thế là cả đám như chó thấy xương mà nhào vào Edward.
Armnd nhìn tình huống vượt ngoài tầm kiểm soát của mình, hậm hực trong lòng, quả thật là môt đám đồng đội heo mà! Ta lừa ngưới đến đây sễ quá ha, mấy người cư nhiên dám nhào đến, đây chính là người tổ tiên bọn bây thích đó. Trong lòng nghĩ, nhưng động tác không dừng lại, chẳng những đá văng mấy tên quỷ hút máu kia, còn phải phòng ngừa công kích của Edward, tiêu soái mấy ngàn năm, sao lại uất ức thế này ở đây chứ hả.
Giữa sân rất loạn, nhưng bên ngoài rất hiểu, Carlisle vừa động não chút đã biết chuyến đi này là vì lý do gì, cũng không nóng nảy ngăn cản, môt bên hứng thú nhìn con trai ngốc đánh nhau, một bên vừa cản vừa bảo vệ Sesshomaru háo hứng muốn chung vui, miễn cho hắn bị cái gì đó phang vào đầu chết tươi. Nhìn thấy sự bối rối của Armnd, lần đầu tiên cảm thấy đến Volturi cũng khá thú vị.
Trên dài cao, ba đàn em đang đợi đại ca sợ hãi nhìn những vệ binh Volturi đang bay xung quanh bên dưới, trong đầu họ đang bối rối. Chuyện gì đã xảy ra vậy? Sao họ lại mơ hồ nhìn thấy một cái cùi chỏ to lớn rồi nhỉ?
Cũng may mấy ngàn năm sống sót của Armnd cũng không phải trưng cho vui, đám người Volturi bên dưới nháy máy bị đạp ngã, Edward đang giãy đành đạch bị anh khoá chặt trong lòng. Có anh che chỡ nên Edward không bị thương, còn anh ngoại trừ đề phòng người khác tấn công còn phải đề phòng tấn công cuả Edward, nên quần áo có chút te tua, đương nhiên đa số toàn là do Edward cào.
Quỷ hút máu đời ba bị thương không giống đời mới, bị thương là sẽ đổ máu, hơn nữa sẽ đổ đến khi nạp lại máy mới. Bởi vì anh mặc đồ đen nên mới không thấy, nhưng với khứu giác nhanh nhạy của quỷ hút máu, Edward vẫn nhận ra, bèn ngừng giãy lại.
Cảm nhận được Edward thuận theo, khẩn trương trong lòng Armnd cuối cùng cũng hết. Aro một bên tuy lo lắng nhưng không dám nhúng tay vào, chờ đến khi trận đấu này kết thúc mới thở phào nhẹ nhõm. Khi Aro mắt thấy Armand bị thương, đã vội vàng phân phó người hầu dâng một ly máu tươi, thậm chí còn có chút ấm áp, chỉ cần nhìn thôi đã biết mới vô cùng.
Mùi máu thơm ngào ngạt của con người kích thích thần kinh của tất cả quỷ hút máu nơi đây, mấy người trong đại sảnh ai cũng nhấp nhổm, nhưng không ai cử động, Edward tuy vẫn chưa thể khống chế hoàn toàn khả năng của mình, nhưng dưới ảnh hưởng của Carlisle, rất khó chịu với máu của con người, cho nên sau khi nhìn thấy ly máu đã nhíu mày, chán ghét chống cự lại bản năng.
Armnd luôn chú ý đến cậu làm sao có thể bỏ qua biểu cảm của cậu, vì thế phất tay bảo vị người hầu kia lui xuống, hoàn toàn ngó lơ miệng vết thương đang rỉ máu của bản thân.
Aro vừa thấy đã rõ địa vị của Edward trong lòng Armnd, nhưng mà anh không quan tâm, không có nghĩa Aro cũng phải ngó lơ, nghĩ đến các vấn đề có thể xảy ra, Aro vội vàng nói "Ngài Armnd, mong ngài nhanh chóng dùng màu tươi cầm máu."
Armnd vứt ánh mắt sắc bén cho Aro, khí thế cường đại như đóng đinh Aro, khiến yếu hầu gã như vị bóp chặt, cả người hơi run.
Edward nghe được suy nghĩ nôn nóng của Aro, biết quỷ hút máu đời ba cần nạp thêm màu để vết thương lành lại, căng thẳng trong lòng, rút cánh tay bên hông mình của Armnd ra "Anh trị thương trước đi, mấy chuyện khác tính sau." Trong lòng dâng lên cảm giác khác thường, nhưng rất nhanh đã bị áp xuống.
Armnd bất mãn vì tay mình bị lôi ra, nhưng anh tuyệt không nhận sai quan tâm trong giọng nói của Edward, vì thế lại gọi tên người hầu vừa lùi xuống ban nãy lại, nhìn Edward, anh quyết định nhịn xuống, quyết định quay đi chờ khác uống, miễn cho mình lại kích thích cậu.
Aro lại lần nữa biết địa vị của Edward trong lòng tổ tiên mình, phải biết rằng tổ tiên của mình toàn được người hầu hạ không, nào dám cho anh ta nhăn mặt một cái, nhưng mà Edward làm hết, ngược đãi khiến tổ tông phải cười nịnh nọt, hoàn toàn biết rõ nên đối đãi thế nào với người trong lòng anh ta.
Tuy sự tồn tại của Armnd khiến quan hệ của Cullen và Volturi hòa hoãn hơn nhiều nhưng không có nghĩa là nó biến mất. Đặc biệt là với Carlisle, sống ở Volturi một khoảng thời gian, thứ ám ảnh y nhất chính là khuôn mặt không đổi sắc của Aro khi thiêu chết một quỷ hút máu không kiềm chế được ham muốn hút máu của mình, hình ảnh không coi trọng sinh mệnh của y, cho nên sau khi rời đi, y vẫn luôn tìm kiếm những người chung chí hướng với mình và khiến nhà Cullen ngày càng lớn mạnh, khiến Volturi kiêng kị.
"Carlisle, thiếu niên đó là thành viên mới của Cullen nhỉ? Trông cường tráng đấy, nhưng mà ta càng có hứng thú hơn với vị bên cạnh ngươi đấy, cậu ta có thứ gì đó khiến ta tò mò vô cùng." Aro tình toán nói.
Carlisle bí mật giấu Sesshomaru ra sau lưng mình, lại bị Sesshomaru cản lại, cảm nhận lực đạo trên tay mình, Carlisle nhận ra thứ Sesshomaru yêu cầu ở mình không phải sự bảo vệ, mà là sát vai chiến đấu, nên nắm chặt lại tay hắn "Emmet đã được coi là người chết, nên chuyển hóa cậu ấy không phạm luật, còn Sesshomaru, em ấy cũng chẳng phải con người, cho nên mấy luật lệ của quỷ hút máu cũng không ảnh hưởng đến em ấy."
"Ồ? Không phải con người! Là gì vậy?" Aro hào hứng hỏi, không ức chế nổi hào hứng trong lòng..
'Yêu tộc phương đông!" Marcus vẫn luôn im lặng mở miệng, gã nhìn chằm chằm Sesshomaru, hiển nhiên đã sớm nhìn thấu thân phận của hắn.
"Phương đông thần kỳ, không ngờ." mắt Aro lóe lóe, lòng hiếu kỳ dành cho Sesshomaru đả sớm nhiều hơn dành cho quỷ hút, nhưng mà nghĩ đến thái độ của Armnd, vẫn nhìn xuống, nếu thật sự sống như mình nghĩ, chỉ sợ sau này không thể tiếp tục nghiên cứu Cullen rồi.... Thật thất vọng a!
HẾT CHƯƠNG