Thiên Đạo Đồ Thư Quán

chương 849: hiện tượng quỷ dị (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thật ra, đổi lại thành thuần thú sư nhị tinh khác nói như vậy, hắn cũng sẽ không tức giận.

Chủ yếu nhất là... Lời người kia mới vừa nói, biểu tình thật sự quá thiếu đánh, bộ dạng không nghe lão nhân nói, có hại ở trước mắt, thần sắc không khiến người ta tức chết không bỏ qua, nhất là ánh mắt khinh bỉ thoáng hiện ra...

Hắn đường đường là thuần thú sư tứ tinh đỉnh phong, tự nhiên bị một tiểu tử xem thường... Xem thường em gái ngươi à!

Con yêu thần thú này lại có huyết mạch Long tộc, cao ngạo vô cùng, khó có thể thuần phục là rất bình thường. Ngươi nghĩ rằng ta muốn mạnh bạo sao... Đây không phải là biện pháp tốt đều dùng hết sao?

Hừ, tự cho mình là đúng, không biết trời cao đất rộng!

Thật không biết Tái các chủ sao lại làm bằng hữu với người như vậy.

- Không quan tâm tới bọn họ. Tận dụng thời gian nướng, càng thơm càng tốt!

Cố nén cơn giận sắp bùng nổ trong ngực, Hàn đường chủ căn dặn.

- Vâng!

Đám người Hồ trưởng lão gật đầu, tăng lên sức lửa. Nhất thời mùi thơm càng nồng đậm, không ngừng nhẹ nhàng tung bay về bốn phía.

...

Bên này tức sắp hỏng người, bên kia mọi người đi tới địa phương khoảng đó mấy trăm thước, ngừng lại.

- Lại là nơi này đi!

Trương Huyền khoát tay áo.

- Trương sư...

Mọi người thấy qua, đầy nghi ngờ.

Đối với năng lực của Trương sư, bọn họ tương đối tin tưởng. Nếu hắn nói có chuyện gì phát sinh, lại chắc chắn sẽ không mở miệng nói bậy.

- Trương sư có phải lo lắng gặp phải thú triều hay không?

Tái các chủ nhớ tới cái gì, nhăn mày lại:

- Mùi thơm thịt Lộc Quần thú bay khắp nơi, là kho thuốc tất cả linh thú đều mơ ước. Một khi nướng chín vô cùng có khả năng kinh động vô số linh thú đến đây... Chỉ là... Nếu quả thật là thú triều, chúng ta lại trốn với khoảng cách một chút như thế, chắc hẳn là cũng không có tác dụng gì đi?

Nếu thật sự là thú triều, vạn thú lao nhanh, nhìn thấy những sinh linh khác, sẽ lập tức xé nát. Đừng nói trốn đến khoảng cách hơn trăm thước, cho dù trốn đến mấy cây số, mấy chục cây số, sợ rằng cũng khó có thể chạy trốn.

- Đúng vậy sao?

Mọi người lúc này mới phản ứng được.

Bọn họ cũng có ý nghĩ giống như Tái các chủ, suy đoán Trương sư có phải lo lắng thú triều hay không. Dãy núi lớn Ôn Ngôn xuất hiện loại tình huống này, là có ghi chép trong lịch sử, nếu không, không có lửa làm sao có khói.

Mùi thơm của Lộc Quần thú nồng như vậy, dẫn linh thú đến đây, vô cùng bình thường. Nếu thật sự xuất hiện, chắc hẳn có thể trốn được bao xa thì trốn đi xa bấy nhiêu, còn ở tại chỗ này, không phải muốn chết sao?

- Thú triều? Mệt các ngươi nghĩ ra được!

Nghe nói như thế, mới biết được mọi người suy nghĩ điều gì, vẻ mặt Trương Huyền bất đắc dĩ:

- Ngay cả ngươi cũng có thể nhìn ra mùi thơm của thịt Lộc Quần thú khắp nơi, sẽ đưa tới linh thú khác mơ ước. Đường đường là thuần thú sư lợi hại nhất Thú Đường sẽ không biết sao?

- Vậy...

Mọi người chớp mắt, sắc mặt nhất thời đều đỏ lên.

Cũng đúng. Những người thường bọn họ đều đã nhìn ra, Hàn Trùng làm đường chủ Thú Đường, làm sao có thể không nghĩ tới?

Hắn lại là thuần thú sư tứ tinh đỉnh phong, tiếp xúc cùng man thú cả đời, ngay cả yêu thần thú không đồng ý, cũng sớm nghĩ tới, làm ra phương pháp ứng phó, thật sự muốn phát sinh thú triều, khẳng định đã sớm có sự chuẩn bị.

- Yên tâm, sẽ không phát sinh loại chuyện này!

Trương Huyền lắc đầu.

- Vì sao?

Triệu Phi Vũ hoàn toàn không hiểu.

Thịt Lộc Quần thú thơm như vậy, ngay cả những nhân loại như bọn họ cũng khó có thể chống cự, linh thú làm thế nào có thể ngăn cản được?

Thấy “công tử” bình thường thông minh vô cùng, hỏi ra lời này, Trương Huyền liếc mắt một cái:

- Cho dù thịt Lộc Quần thú rất thơm, có thể phát ra bao xa?

- Cái này...

Triệu Phi Vũ câm nín.

Thịt này đúng là thơm. Bọn họ lui đến nơi đây, mùi đã không lớn. Lui về sau thêm mấy trăm thước, chắc hẳn lại không ngửi thấy. Cho dù mũi linh thú muốn tốt hơn so với nhân loại một chút, cũng không có khả năng ngửi được mùi ngoài mấy nghìn thước.

- Lại nói, đây là địa phương nào? Địa bàn của yêu thần thú. Man thú, linh thú khác, cho dù ngửi được mùi thơm, dám qua sao?

Trương Huyền nói tiếp.

- Ách...

Triệu Phi Vũ lộ ra vẻ mặt xấu hổ.

Linh thú, man thú có phân chia địa bàn. Chỗ của kẻ cường đại ở, kẻ nhỏ yếu không dám tới gần. Một khi quá khứ, lại vô cùng có khả năng trở thành con mồi bị giết chết. Toàn bộ vương quốc liên minh, yêu thần thú cũng có danh tiếng rất lớn, được cho linh thú cường đại nhất trong toàn bộ núi Cửu Khúc. Nó lại ở chỗ này không biết bao nhiêu năm, xung quanh nào còn có thú nào khác dám ở lại?

Không phải muốn chết sao?

- Ta không đoán sai, yêu thần thú ở chỗ này, bên trong phạm vi mười cây số, không có linh thú khác. Lộc Quần thú lại thêm nữa, cũng không có khả năng khiến cho linh thú bên ngoài mười cây số nóng nảy!

Trương Huyền giải thích.

- Mười cây số?

Mọi người lúc này mới hiểu được.

Bọn họ từ bên ngoài hai cây số xuống, một đường đi về phía trước, quả thật không thấy được linh thú. Cho dù thấy được mấy vết chân, cũng vô cùng ít ỏi. Có thể nói ít lại càng ít. Đoán chừng là đi ngang qua nơi đây, ngửi được dấu vết của yêu thần thú lưu lại sau, lập tức khiếp sợ đến mức bỏ trốn mất dạng.

Nếu không, một đám người bọn họ, mục tiêu lớn như vậy, làm sao có thể không có một con linh thú tìm phiền toái?

Cho dù Lộc Quần thú rất thơm, cũng không có khả năng truyền mùi tới bên ngoài mười cây số. Lại nói, cho dù truyền đến, linh thú khác dám qua sao?

Đây chính là hang ổ của linh thú mạnh nhất của núi Cửu Khúc!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio