Thiên Đạo Đồ Thư Quán

chương 861: thiên công sư (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đầm nước lạnh lẽo âm u. Tiến vào trong đó, mọi người nhất thời cảm thấy băng lạnh đến xương.

Đi theo sau lưng Lạc Trúc, bọn họ trực tiếp bơi xuống phía dưới.

Thực lực mọi người tệ nhất cũng đạt tới Chí Tôn. Loại cấp bậc như vậy, ở trong nước nín thở, hai, ba mươi phút cũng không thành vấn đề.

Thực lực của Triệu Phi Vũ tuy rằng không cao, có Kim Tòng Hải ở một bên không ngừng truyền thụ chân khí, hình thành màn chân khí bảo vệ, ngược lại cũng không cảm thấy ngạt thở khó chịu.

Một đường xuống phía dưới, vừa mới bắt đầu mượn ánh sáng mặt trời trên mặt nước chiếu đến, còn có thể nhìn thấy được tình huống trước mắt. Càng tiến sâu, đưa tay ra không thấy được năm ngón, tối đen một mảnh.

Lạc Trúc đã sớm có sự chuẩn bị, lấy ra mấy cái dạ minh châu, cho mỗi người một cái, ánh sáng ôn hòa chiếu xuống, thế giới dưới nước xuất hiện rõ ràng ở trước mắt.

Bởi vì cái đầm nước này quá mức lạnh giá, cũng không có sinh mạng nào. Một mực bơi xuống dưới, đi tới nơi sâu đại khái bảy, tám mươi thước, cuối cùng nhìn thấy được mặt đất, mọc đầy cỏ nước với đủ loại màu sắc cực thẫm.

Dưới nước không có cách nào nói chuyện, Lạc Trúc vẫy vẫy tay với mọi người, quen đường dễ đi, dọc theo mặt đất đầy cỏ nước, chậm rãi đi về phía trước, chỉ chốc lát đã đi tới trước mặt tường đá.

Là một vách đá trơn nhẵn, nhìn không có bất kỳ điểm gì đặc biệt. Nếu như không biết mộ vu hồn, đi tới phía trước, cũng không phát hiện được cái gì.

Cổ tay lật một cái, lấy ra một mâm đá trơn nhẵn, Lạc Trúc sờ tìm ở trên vách tường một hồi, tìm đúng vị trí, úp ở phía trên.

Két!

Giống như kích hoạt một cơ quan, tường từ từ mở ra. Cái vách đá này thoạt nhìn hoàn hảo không hao tổn, lại hoạt động.

- Công nghệ thật tinh xảo!

Ánh mắt Trương Huyền nhất thời sáng lên.

Sử dụng tảng đá khắc cơ quan, ở bề ngoài hoàn toàn không nhìn ra khe, công nghệ mạnh mẽ, tuy rằng kém hơn so với hộp Thiên Công Cơ Xảo trước đó, nhưng cũng vượt xa không ít bảo vật trước đây hắn đã gặp.

Nhìn ra được để xây dựng mộ vu hồn này, cấp bậc của thợ thủ công không thấp. Tệ nhất cũng phải đạt tới cấp bậc cửu mạt.

Theo truyền thuyết, thợ thủ công cửu mạt, chế tạo ra cơ quan khôi lỗi, cường giả Hóa Phàm Cảnh cũng khó có thể phân biệt được thật giả. Hiện tại xem ra, quả thực là như vậy.

Thảo nào Lạc Trúc tự tin trừ hắn ra, không ai tìm tới nơi này. Địa phương cơ mật như thế, muốn tìm được, quả thật rất khó.

Vách đá mở ra, một cánh cửa hộ xuất hiện ở trước mắt. Lạc Trúc đi vào trước.

Bên trong cửa có bố trí cơ quan đặc biệt không thấm nước, sinh mạng có thể tiến vào, dòng nước không vào được. Mọi người bước một bước vào trong đó, quả nhiên cảm thấy trong đó không khí lưu thông, hoàn toàn không có bất kỳ cảm giác bị đè nén nào.

- Nơi này chính là thông đạo của mộ vu hồn, đi tới cuối, chính là mộ!

Sau khi nhìn thấy mọi người đều đi vào, vách đá tự động đóng lại, Lạc Trúc nói.

- Ừ!

Trương Huyền gật đầu.

Mọi người nhìn về phía trong đó. Tất cả đều tràn ngập sự tò mò.

Đó là một hành lang dài nhỏ, hai bên điêu khắc đủ loại tranh vẽ trên tường. Rất nhiều đều là nghi thức tế tự của vu hồn. Dạ minh châu chiếu xuống, khiến chúng có vẻ đặc biệt quỷ dị.

- Tạm thời không vội đi. Trong hành lang này, có cơ quan đặc biệt lợi hại, cần phải thử đi từng bước một mới có thể vào!

Hình như hết sức quen thuộc đối với các loại hoàn cảnh của mộ cổ, Lạc Trúc giơ tay lên trời chộp một cái. Trước mắt xuất hiện hai khôi lỗi kích thước bằng đứa trẻ.

Chắc là mấy ngày qua hắn đặc biệt chuẩn bị.

Lấy ra hai khối linh thạch để vào trong đó, khôi lỗi một trước một sau, dọc theo thông đạo đi về phía trước.

Kẽo kẹt! Kẽo kẹt!

Khôi lỗi đầu tiên đi không được ba bước, một tiếng gió vang lên, ngay sau đó có một tiếng vỡ giòn tan, nó nổ nát bấy.

Đồng tử của mọi người co lại.

Lạc Trúc vừa lấy ra khôi lỗi này, sử dụng chất liệu đặc biệt chế luyện, cực kỳ cứng rắn. Không nói ai khác, cho dù thực lực như Kim Tòng Hải vậy, muốn thoáng cái đánh nát, cũng vô cùng phiền phức.

Mà trước mắt không biết rơi vào cơ quan gì, trực tiếp nổ tung. Nếu không phải vừa rồi hắn cảnh giác, ngăn cản mọi người, một khi tiến lên, còn không đã sớm chết?

Trong nháy mắt, mọi người đổ mồ hôi lạnh ròng ròng.

Không hổ danh là chức nghiệp quỷ dị nhất. Mộ vu hồn này, quả thật không tầm thường.

Nếu không nhờ Trương sư giải quyết chuyện linh hồn đoạt xác, mặc cho đối phương dẫn bọn họ đi tới, sợ rằng còn chưa có tiến vào trong đó, đã bị diệt toàn đoàn.

Kẽo kẹt! Kẽo kẹt!

Trong sự chấn động kinh ngạc của mọi người, khôi lỗi thứ hai cũng đi chưa được mấy bước, gặp phải công kích, giống như con đầu tiên, nổ nát bấy.

- Trong năm bước, có hai cơ quan đưa người vào chỗ chết. Ta hiện tại đi phía trước dẫn đường, thuận tiện đánh dấu ra chỗ vị trí đặt bàn chân. Các ngươi nhất định phải theo sát, một điểm cũng không thể xuất hiện sai lầm. Bằng không... ta không có cách nào bảo đảm an toàn!

Khuôn mặt Lạc Trúc ngưng trọng căn dặn.

- Được!

Mọi người biết những điều này, đồng thời gật đầu.

Vù!

Lạc Trúc thận trọng bước lên trước, bàn chân vừa bước vào, liền nghe được tiếng gió thổi gào thét. Một khí quang lướt qua cách hắn không xa. Xem ra một khi bị đánh trúng, không chết cũng sẽ phải trọng thương.

Chỉ có điều, có khôi lỗi vừa rồi dò đường, sớm có sự đề phòng, vẫn chưa tổn thương được.

- Đây là... trận pháp?

Nhìn thấy được thông đạo nguy cơ trùng trùng, Tái các chủ có chút không rõ, nhìn lại.

Khắp nơi đầy nguy hiểm, ở đây có thể bố trí một Sát trận lợi hại hay không?

Nếu quả thật là như vậy, dựa vào lý giải của Trương sư đối với trận pháp, nghĩ biện pháp phá hỏng nó, có đúng sẽ đơn giản hơn rất nhiều hay không?

- Không phải!

Trương Huyền lắc đầu.

Nếu như là trận pháp, hắn tuyệt đối có thể cảm nhận được sóng dao động linh khí trong đó, thuận tiện tìm được chỗ chủ chốt, đạp một cước dừng. Đáng tiếc... cái này rất rõ ràng không phải.

- Mộ vu hồn đề phòng nhất, không phải là nhân loại, mà là kiến Phệ Hồn. Trận pháp đối với kiến Phệ Hồn không có tác dụng... Cho nên, ở đây sẽ không có trận pháp. Nếu như ta không nhìn lầm, chắc là một ít cơ quan đặc biệt!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio