Thiên Đạo Đồ Thư Quán

chương 903: ngươi là heo sao? (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mọi người choáng váng mơ hồ. Lư Trạm ở một bên càng bị dọa cho giật mình, thiếu chút nữa thì ngất ngay tại chỗ.

Người khác không biết, hắn mới vừa rồi còn nói chuyện với người này, thế nào... thoáng cái không thấy, đã bỏ chạy vào vườn thuốc sờ loạn?

Ngươi không hiểu trồng thuốc, có thể hỏi. Cho dù không hỏi, nhìn nhiều người như vậy chưa từng động, lẽ nào cũng không biết chuyện gì xảy ra?

Sờ Địa Mạch Linh Đằng một cái ngược lại cũng thôi. Thứ này cực lớn, đừng nói chạm đến, chém lên hai đao cũng sẽ không chết. Nhưng... những linh dược kia, là tuyệt đối không thể đụng vào!

vẻ mặt hắn đang sốt ruột, nghĩ nên giúp giải thích thế nào, lại thấy người thanh niên xoay đầu lại, vỗ tay một cái, thần sắc thản nhiên nhìn qua.

- A, ta muốn xem thử một chút, có thể trị liệu gốc cây Địa Mạch Linh Đằng này hay không!

- Trị liệu?

Lư Trạm nôn ra máu.

Địa vị của ngươi được tôn sùng, danh sư tứ tinh cũng phải kiêng kỵ. Nhưng... vừa rồi hàn huyên nửa ngày, ngươi đối với trồng thuốc một chữ cũng không biết. Nếu thứ này thực sự tùy tiện sờ một chút là có thể trị liệu, những thế gia trồng thuốc bọn họ cũng không cần sống nữa!

Sờ loạn thì sờ loạn, hiếu kỳ thì nói hiếu kỳ, tại sao phải nói trị liệu?

Lẽ nào không thấy được nhiều người như vậy đều bất lực sao?

- Khẩu khí thật là lớn!

- Ngươi là ai? Ở chỗ này phát ngôn bừa bãi? Nếu như có thể trị liệu dễ dàng như vậy, đám người Lưu lão, Lư lão khẳng định đã sớm cho ra đề nghị, còn cần một tiểu tử chưa ráo máu đầu như ngươi nói lung tung sao?

- Người này từ nơi nào xuất hiện? Trần dược chủ, là người của ngươi sao?

- Không biết...

Quả nhiên, nghe được lời của hắn, tất cả mọi người đều bàn luận ầm ĩ, mỗi một đều hừ lạnh.

Nhiều người trồng thuốc như vậy cũng không nhìn ra chứng bệnh, ngươi một kẻ còn chưa đầy hai mươi tuổi, có thể nhìn ra cái gì?

Thực sự nói khoác không biết ngượng!

Tiết vườn chủ cũng sững sờ, nhướng mày, nghi ngờ nhìn qua:

- Ngươi lẽ nào nhìn ra cái gì?

- Đúng là nhìn ra được một chút. Chỉ có điều... khả năng còn có vài chuyện, cần Tiết vườn chủ phối hợp!

Người thanh niên nói.

- Phối hợp? Nói đi, chỉ cần ta có thể làm được, nhất định sẽ đi làm!

Tiết vườn chủ gật đầu.

Tuy rằng ý nghĩ giống như mọi người, đối với người trước mắt này không ôm hy vọng quá lớn, nhưng vẫn muốn cố gắng một chút.

- Tốt lắm...

Người thanh niên có chút ngượng ngùng, xấu hổ cười:

- Ngươi có thể hay không... đánh hai quyền để cho ta xem một chút không?

- Đánh quyền?

Tiết vườn chủ ngẩn người.

Những người khác cũng sững sờ ngay tại chỗ.

Vốn tưởng rằng sẽ có yêu cầu gì, không nghĩ tới là bảo Tiết vườn chủ đánh quyền!

Ngươi không phải đến kiểm tra Địa Mạch Linh Đằng sao? Đánh quyền làm gì?

Nghe thế nào giống như đùa giỡn khỉ... Đánh hai quyền, ta ném quả đào cho ngươi...

- Làm càn! Dám đem vườn chủ ra tiêu khiển?

- Đâm đầu vào chỗ chết!

Xôn xao!

Mấy con em trẻ tuổi của thế gia trồng thuốc, xông tới.

Tiết vườn chủ là nhân vật lớn ngay cả ở Vạn Quốc Thành cũng có danh tiếng, còn là vườn chủ vườn thuốc đứng đầu. Mở miệng bảo nàng đánh hai quyền, giống như đùa giỡn... Ngươi đây là có ý khiêu khích sao?

- Các vị không vội. Khẳng định có chỗ hiểu lầm...

Lư Trạm không thể tiếp tục kìm chế được, đi lên phía trước.

Vị Trương huynh này có thể là danh sư tứ tinh, đừng nói những người này, cho dù là gia gia, cũng không dám đắc tội.

- Hiểu nhầm? Có thể có hiểu nhầm gì? Trị liệu cho Địa Mạch Linh Đằng, cùng Tiết vườn chủ đánh quyền có quan hệ gì?

Một người thanh niên bực bội nói.

- Điều này...

Lư Trạm cũng không hiểu nguyên nhân, không nhịn được nhìn về phía người thanh niên trước mắt:

- Trương sư, đây rốt cuộc có chuyện gì xảy ra...

- A, ta đã nhìn ra gốc cây Địa Mạch Linh Đằng này xuất hiện chứng bệnh, muốn xác nhận một chút. Tiết vườn chủ chỉ cần đánh hai quyền để cho ta xem là được!

Người thanh niên nói.

Người này dĩ nhiên chính là Trương Huyền.

Mắt Minh Lý nghiên cứu hồi lâu, cho ra kết luận giống như mọi người, gốc cây Linh Đằng này không có bệnh.

Rơi vào đường cùng, lúc này hắn mới đụng vào một chút, thông qua Đồ Thư Quán, quả nhiên khiến cho hắn nhìn ra được điểm không thích hợp.

Ngay sau đó hắn lại liên tục sờ mấy gốc dược liệu, phát hiện cũng có tình hình tương tự.

Trong lòng hắn xuất hiện một suy đoán, lúc này mới đưa ra yêu cầu như vậy.

- Trương sư?

Nghe được cách xưng hô, tất cả mọi người đều nhướng mày.

- Đúng, vị Trương huynh này là một vị danh sư. Nếu hắn làm như vậy, khẳng định có đạo lý của mình...

Lư Trạm vội hỏi.

- Danh sư?

Mọi người sửng sốt, đồng thời nhìn qua.

Nếu là danh sư, e ngại thân phận, cũng không có khả năng ăn nói lung tung, hồ ngôn loạn ngữ!

Hơn nữa, danh sư nhìn người thi triển võ kỹ, là chuyện thường xảy ra. Chỉ là... tất cả đều có chút không rõ, cái đó cùng Địa Mạch Linh Đằng sinh bệnh có quan hệ gì?

- Được!

Biết đối phương là danh sư, Tiết vườn chủ tuy rằng cũng tò mò mục đích của đối phương, vẫn gật đầu một cái.

Trong cơ thể có khí tức phát ra dao động, chân khí ngang dọc, một quyền đánh ra.

Đùng!

Không khí ở dưới một quyền của nàng phát ra tiếng nổ mãnh liệt, giống như sấm rền. Mọi người xung quanh chỉ cảm thấy gió mạnh đập vào mặt, thiếu chút nữa bị thổi lật ngã.

Tuy chỉ là một quyền rất bình thường, nhưng điều động lực lượng thiên địa tự nhiên, không khí cũng có thể bị ép nổ. Chỉ một điểm này, vô số cường giả Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong cũng làm không được.

Thảo nào có thể khiến cho Triệu minh chủ kiêng kỵ như vậy. Thực lực của vị Tiết vườn chủ này, quả thật đáng sợ!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio