Thiên Đạo Đồ Thư Quán

chương 967: băng nguyên đặc sứ (2) (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thân là Danh sư tứ tinh, nhãn lực kinh người, viên đan dược trong tay đối phương thoạt nhìn rất cao to. Thế nhưng trên thực tế lại là Thôi Tình đan cho man thú sử dụng.

Càng là man thú lợi hại, khi lai giống thì tỷ lệ có thể sống sót cũng càng thấp. Vì dễ sinh sôi cho nên bình thường Thuần Thú sư đều đút loại đan dược này cho chúng nó.

Sau khi Man thú phục dụng, thân thể xuất hiện phản ứng, ngày đêm không ngớt, từ đó bảo đảm sinh dục.

Thuốc này so với nắm đấm còn lớn hơn một vòng, chuyên môn dùng để thúc tình cho man thú, không ngờ lại để cho mình dùng?

Nhược Hoan công tử nuốt ngụm nước bọt, cảm giác muốn chết.

“Không sai, đây chính là dược vật cho man thú dùng. Chỉ có điều, đối với tình huống hiện tại của ngươi lại vừa vặn hữu dụng, nhanh dùng đi... À, đúng rồi, viên đan dược này nhất định phải nuốt toàn bộ vào, không thể nhai kỹ nuốt chậm...”

Trương Huyền nói.

“Nuốt cả?”

Nhược Hoan công tử run người.

Một viên đan dược lớn chừng nắm tay, nuốt thế nào đây? Coi như mở miệng nhét vào thì yết hầu cũng không nuối trôi ah.

Đại ca, rốt cuộc ta và ngươi có thù oán gì chứ? Ngươi không phải là muốn giúp ta tăng cao tu vi, mà đang muốn giết chết ta a...

“Nhất định phải nuốt cả, không thể xuất hiện bất kỳ sai lầm nào, nếu không sẽ không có hiệu quả!”

Tiện tay ném viên đan dược cho Khang đường chủ, Trương Huyền lại nói: “Ngươi là lão sư hắn thì giúp một tay để cho hắn nuốt đi!”

“Ta?”

Nhìn thấy thúc tình dược cho man thú ăn rơi vào lòng bàn tay của mình, khóe miệng Khang đường chủ cũng co giật một cái, không nhịn được mà ngẩng đầu lên nói: “Cái này... Thật sự có thể giúp cho Nhược Hoan tấn cấp?”

“Đương nhiên!” Trương Huyền gật đầu.

“Vậy thì tốt...”

Khang đường chủ cắn răng một cái: “Nhược Hoan, tới uống thuốc, ai, đừng chạy...”

Thấp giọng hô một tiếp, bàn tay vồ một cái bắt lấy Quân Nhược Hoan. Người này ngã xuống đất, lúc này hắn cắn răng nhét viên đại viên đan dược này vào trong miệng đối phương. Sau đó chân khí tuôn ra, cứ thế mà ấn vào trong cổ họng đối phương.

“Khục khục...”

Nhược Hoan công tử không ngừng ho khan, nước mắt chảy giàn dụa.

Đâu còn có nửa điểm bộ dáng công tử nữa, đây hiển nhiên là một tên ăn mày chính hiệu.

Cái gì gọi là phong độ, khí chất, giờ khắc này tất cả đều bị vứt đi. Bị ném đến tận lên chín tầng mây.

“Đừng nói nhảm, giữ vững bản tâm, dựa theo công pháp tu luyện!”

Thấy hắn còn có thời gian lau nước mũi, Trương Huyền hét lớn.

“Vâng!”

Mặc dù tràn ngập buồn bực, thế nhưng hắn cũng biết, nếu như không làm như vậy thì lại bị cho ăn một khỏa nữa. Ngay cả tâm tư muốn tự tử cũng có, Nhược Hoan công tử nóng nảy vội vàng khoanh chân ngồi xuống.

Mới vừa ngồi xuống thì hắn đã lập tức cảm thấy trên người có một cỗ cảm giác khô nóng khó tả thiêu đốt, lỗ chân lông toàn thân mở rộng.

Ầm ầm!

Kinh mạch vốn chật hẹp, ngăn chặn chân khí tiến lên, dưới sự kích thích của dược vật đã trở nên khuếch trương. Chân khí trước đó vẩn đục, dường như trong nháy mắt cũng đã trở nên rõ ràng, oanh một tiếng, thuận lợi thông qua.

Răng rắc! Răng rắc!

Tu vi bị ràng buộc ở Hóa Phàm tứ trọng sơ kỳ phát ra một tiếng vang giòn giã, lâp tức đột phá đến trung kỳ.

“Thật sự... Thành công?”

Khang đường chủ giật nảy mình, Ngô cung chủ ở bên cạnh cũng trợn to mắt.

Vốn bọn hắn thấy phương pháp của Trương Huyền không thể tưởng tượng được, cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Thế nhưng tận mắt thấy Nhược Hoan công tử đột phá thì bọn hắn mới biết được, đối phương thật sự có bản sự kia, hơn nữa... Còn tìm được chỗ mấu chốt.

“Ừm, chân khí trong cơ thể hắn bị tắc nghẽn, muốn thông qua cần hai loại biện pháp, thứ nhất, để kinh mạch trở nên khuếch trương, thứ hai, để chân khí trở nên tinh thuần hơn...”

Thấy hai người khiếp sợ, Trương Huyền cười cười: “Viên Thôi Tình đan vừa rồi, đối với man thú cũng có tác dụng. Có thể khiến cho máu tươi tuần hoàn của hắn tăng nhanh, kinh mạch khuếch trương. Nếu để cho người ăn, tự nhiên cũng có hiệu quả như vậy!”

Lúc trước Nhược Hoan công tử tỷ đấu cùng hắn từng động tới năng lực danh sư. Thư viện đã sớm ghi chép lại chỗ thiếu hụt, cho dù đã qua hơn nửa tháng, thế nhưng tu vi không thay đổi. Vì vậy đương nhiên chỗ thiếu hụt cũng không biến hóa.

Cho nên Trương Huyền rất dễ dàng tìm được chỗ mấu chốt.

Mặt khác, những lời mà hắn mới vừa nói chỉ là một phần nguyên nhân trong đó. Điểm càng quan trọng hơn là... Bên trong viên đan dược này lặng lẽ chứa đựng một cỗ Thiên Đạo chân khí. Sau khi đối phương ăn vào, không chỉ kinh mạch khuếch trương mà chân khí bị pha loãng cũng trở nên tinh thuần. Muốn đột phá, tự nhiên cũng trở nên đơn giản!

Chỉ bất quá, Thiên Đạo chân khí quá quan trọng, giấu ở bên trong viên đan dược, trực tiếp nuốt vào. Có thể bị phát hiện hay không cũng khó nói. Một khi nhai kỹ nuốt chậm sẽ rất dễ dàng phát giác ra được, cho nên hắn mới bảo Khang đường chủ cứ thế nhét vào trong miệng đối phương.

Dược vật vào bụng lập tức tan, Thiên Đạo chân khí cũng dung hợp với lực lượng của bản thân, bị chân khí pha loãng cũng không có cách nào phát giác ra được.

“Chuyện này...”

Khang đường chủ ngây người.

Mặc dù hắn cảm thấy không có đơn giản như vậy, thế nhưng... Học sinh đang thuận lợi đột phá ở trước mắt, ngoại trừ lời giải thích này ra, quả thực hắn không nghĩ ra lý do tốt hơn.

“Như vậy... Sau khi đột phá thì sao? Chắc còn dược hiệu chứ?” Hắn không nhịn được phải hỏi một câu.

Mặc dù loại phương pháp này có thể làm cho người ta đột phá, thế nhưng sau khi đột phá thì sao?

Một viên đan dược lớn như vậy, dược tính vẫn còn, nên giải quyết như thế nào đây?

“À, chuyện này... Ta không nghĩ tới!” Trương Huyền rất tự nhiên lắc đầu.

“Không nghĩ tới?” Khang đường chủ nhoáng một cái, Nhược Hoan công tử đang khoanh chân tu luyện chỉ cảm thấy ngực buồn bực, thiếu chút đã tẩu hỏa nhập ma.

Ngươi không nghĩ tới là có ý gì?

Bảo ta ăn thúc tình dược lớn như thế, sau đó... Tự sinh tự diệt?

“Yên tâm đi, chỉ là thúc tình dược của man thú mà thôi, man thú trí tuệ thấp, không gánh được thì cũng thôi đi. Nhược Hoan công tử ngươi không có khả năng ngay cả man thú cũng không bằng, không chống đỡ được đó chứ!”

Trương Huyền nói: “Làm như vậy, một mặt có thể để cho tu vi đột phá, thứ hai, còn có thể khảo nghiệm định lực của hắn... Đường đường là cường giả Hóa Phàm tứ trọng, không phải ngay cả một chút như vậy cũng không khống chế được, như vậy cũng quá yếu a!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio