Thiên Địa Bá Khí Quyết

chương 4: thiên địa bá khí quyết (1).

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Phong Vân Vô Ngân từ trong nhà tranh đi ra, vươn vai một cái, làm mấy động tác thể dục của kiếp trước.

- Tố chất bộ thân thể này có thể cường hãn hơn so với cùng tuổi trên địa cầu!

Phong Vân Vô Ngân cười nhẹ một chút.

Thông qua dụng hợp và thôn phệ ký ức, Phong Vân Vô Ngân rõ ràng, thế giới này, thiên địa linh khí rất nhiều, bởi vậy cho dù là người thường ở thế giới này, tố chất thân thể cũng là tương đối cường hãn.

Các loại bệnh thông thường như cảm cúm ho khan các loại bệnh trên địa cầu, trên cơ bản sẽ không phát sinh ở trên người trong thế giới này. Thế giới này, tuổi thọ của người bình thường cũng đạt được một trăm năm mươi tuổi.

Mà một khi tu luyện huyền khí thành công, trở thành võ giả, thọ mệnh sẽ tự động kéo dài.

Thế giới này có các loại thiên tài địa bảo, dược vật trân quý, có thể kéo dài tuổi thọ, tăng tiến tu vi, thậm chí giúp đỡ đột phá bình cảnh.

Về phần vũ kỹ của thế giới này, bị phân chia bốn đẳng cấp, Thiên Địa Huyền Hoàng, mỗi một đẳng cấp lại phân chia hạ trung thượng ba cấp.

Thí dụ như, vũ kỹ gia truyền Đoạt Mệnh Thập Tam Kiếm của Phong Vân gia tộc, đó là một loại vũ kỹ Hoàng Giai cao giai.

Về phần đẳng cấp vũ kỹ năm đại gia tộc khác trong Khâu Hác Thành, trong trí nhớ của Phong Vân Vô Ngân, nhưng thật ra không có thu nạp, không hiểu rõ lắm, nghĩ đến, hẳn là cùng một đẳng cấp với Đoạt Mệnh Thập Tam Kiếm của Phong Vân gia tộc.

- Không biết Độc Cô Cửu Kiếm ta mang từ địa cầu tới, trên thế giới này thuộc về phẩm giai nào?

Khóe miệng Phong Vân Vô Ngân hiện lên một tia cười khổ:

- Bất quá, nói tóm lại cùng võ công được miêu tả trong các tiểu thuyết kiếm hiệp, phảng phấp kém vũ kỹ của thế giới này rất nhiều. Có người nói, Võ giả Tiên Thiên của thế giới này có thể phóng huyền khí ra ngoài, thực thể hóa huyền khí, giết người trong một suy nghĩ, thậm chí lăng không phi hành...

Dần dần, dáng tươi cười mê mang của Phong Vân Vô Ngân biến mất, mà hắn cũng dần dần trở nên kiên định.

- Võ giả Tiên Thiên!

Phong Vân Vô Ngân gật đầu với chính mình, nắm chặt hai tay nho nhỏ. Tựa hồ, tìm được một mục tiêu để phấn đấu trong cuộc đời.

Chân bước từng bước, đi tới cạnh biển. Sóng biển quay cuồng, xói mòn một ít đá ngầm.

- Bởi vì ta không thể tụ tập huyền khí, hơn nữa, ta cũng không có bất luận công pháp gì để tu luyện huyền khí, bởi vậy, ta chỉ có thể cô đọng cường độ thân thể của chính mình!

Phong Vân Vô Ngân tự nhủ:

- Độc Cô Cửu Kiếm, chắc chắn ta phải luyện, thế nhưng, nếu chỉ luyện kiếm, còn không đủ. Có kiếm chiêu tinh diệu mà không có cơ thể với lực lượng cường hãn, cũng không thể đánh bại địch nhân.

Đạo lý này rất đơn giản. Võ giả trong thế giới này, tu vi huyền khí vượt lên trước Hậu Thiên ngũ phẩm đạt được Hậu Thiên lục phẩm, trên cơ bản vung quyền kiếm trong lúc đó, sẽ mang theo quyền phong gió kiếm cùng huyền khí bá đạo cương mãnh. Nếu giao phong cùng đối thủ như vậy, tự thân chỉ có kiếm chiêu tinh diệu, mà không có huyền khí để chống đỡ, như vậy, không đợi ngươi xuất ra kiếm chiêu, đã bị quyền phong kiếm phong của đối phương xé nát ngươi.

Hiện tại, Phong Vân Vô Ngân không thể ngưng tụ huyền khí, như vậy chỉ còn cách cô đọng cường độ thân thể. Nếu như cường độ thân thể có thể mạnh đến mức đỡ lại được quyền phong kiếm phong, vậy thì có thể ra tay phản kích rồi.

Cô đọng cường độ thân thể?

Tối hôm qua, Phong Vân Vô Ngân suy nghĩ một lúc lâu, rốt cuộc nghĩ đến một biện pháp.

Rèn luyện thân thể trong sóng biển.

Ánh mắt Phong Vân Vô Ngân nhìn vào đống đá ngầm cạnh biển, hít sâu một hơi, trực tiếp đi qua.

Tìm được một khối đá ngầm riêng lẻ chắc chắn, ánh mắt Phong Vân Vô Ngân nhìn về phía sóng biển cuộn trào đao phi tới, cắn răng một cái, bò lên trên đá ngầm! Ngẩng đầu ưỡn ngực, lưng thẳng như giáo mác.

Bất ngờ, một cổ sóng biển ập qua đây, bí mật mang theo uy thế lẫm liệt.

- Đây là người bắt nạt Phong Vân gia tộc ta! Đây là hung thủ mấy đại gia tộc mưu hại phụ mẫu ta! Đây là Da Luật Hoành Ngạo Hàn Tông! Đến đây đi!

Phong Vân Vô Ngân quay ra cổ sóng biển đang trùng kích mà đến.

Oanh!

Sóng biển như một con mãnh thú, hung hăng đánh tới.

Oanh!

Sóng biển rầm rầm rộ rộ, không chút chùn bước mạnh mẽ đánh vào trên đá ngầm! Mà Phong Vân Vô Ngân, giống như bị một cổ lực mạnh mẽ hất bay đi! Ngay cả đợt sóng đầu tiên hắn cũng không mò lấy được, toàn thân đã bị đập vào đá ngầm, nghiêng ngả thất điên bát đảo! Toàn thân, ướt đẫm chật vật vô cùng.

Hít...

Phong Vân Vô Ngân đau đến mức nhe răng trợn mắt, hít sâu một ngụm khí lạnh. Ngũ tạng lục phủ, giống như bị đánh bật khỏi vị trí.

- Lực trùng kích thật hung mãnh bá đạo!

Phong Vân Vô Ngân ngửa mặt nằm vài hơi thở, rốt cuộc bình thường trở lại...

- Nói cách khác, nếu như ta có thể chịu được sóng biển trùng kích, vẫn đứng sừng sững không ngã, như vậy, coi như ta thành công rồi!

Cố gắng! Cố gắng! Cố gắng!

Phong Vân Vô Ngân bò lên, lần nữa đứng trên đá ngầm, lúc này, hắn đã sớm đứng trung bình tấn, buộc chặt cơ bắp toàn thân.

Oanh!

Thủy triều lại ập đến! Như mãnh thú, lôi đình vạn quân! Không chút lưu tình!

Phanh!

Lần thứ hai Phong Vân Vô Ngân lại bị văng ra ngoài!

Vài phần chung sau, hắn lại đứng lên, bò lên trên đá ngầm! Lại bị ném đi! Lại tiếp tục đứng lên!

Tuần hoàn...

Liên tiếp mấy giờ sau, Phong Vân Vô Ngân bị ném đi mười bảy lần! Cuối cùng, mỗi một phần tinh lực toàn thân hắn, giống như đều bị vắt khô sạch sẽ, toàn thân, giống như cá chết xụi lơ trên mặt đất, thở hổn hển từng ngụm từng ngụm. Mà trên người lại xuất hiện một vài vết tích xanh tím. Đau đớn vô cùng...

Nghỉ ngơi tròn một giờ, Phong Vân Vô Ngân mới khôi phục một chút khí lực, thử đứng lên, đi về phía nhà tranh.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio