Tay của Chu Nhất Phi rất đẹp, từng khớp tay đều tinh xảo y như được đúc ra, đến mức làm người khác muốn nâng niu, chiều Phong Thanh nhìn anh cả của mình thầm nghĩ Chu Nhất Phi đẹp thì đẹp thật nhưng thật..
tà ác.
Nói đúng hơn là khí chất của Chu Nhất Phi làm cô có cảm giác của đồng loại.
Theo như Chu Phong Thanh thấy lúc anh ở cạnh gia đình sẽ thu hết mọi sát khí của mình lại.
Cô rất thích người này cảm thấy có chút quen thuộc nhưng đồng thời ánh mắt cô tối lại, với một Chu gia hòa hợp, chi thứ cũng an phận như vậy thì tại sao Chu Nhất Phi lại có khí thế đó ?
Giọng của Chu Nhất Phi cắt đứt luồng suy nghĩ của cô.
" Hôm nay học có mệt không ? " Anh vừa lau tay vừa hỏi.
" Anh cả " Chu Phong Thanh không trả lời câu hỏi kia mà gọi anh.
Chu Phong Thanh nói tiếp: " Nếu em học không được, làm gì cũng chẳng xong, thì anh có chứa chấp em không ? "
Chu Nhất Phi hơi ngẩn ngơ nhìn Chu Phong Thanh rồi bật cười, tiếng cười trầm ấm vang lên :"Anh cả sẽ kiếm thật nhiều tiền, dư sức nuôi Phong Phong đến già"
"Nhưng anh ơi, bác sĩ nói với A Phong, có thể A Phong không đi lại được nữa, như vậy thì sẽ không thể báo đáp anh được đâu" Chu Phong Thanh vừa chạm mắt với Chu Nhất Phi liền cụp mắt xuống, người khác nhìn vào thì sẽ nghĩ cô đau buồn nhưng chỉ có mình cô biết là cô che giấu cảm xúc nơi đáy mắt, cô cảm thấy một ý niệm mạnh mẽ của nguyên chủ :" Nhất định, nhất định phải bảo vệ anh cả, ba, mẹ, anh hai ".
Trong lòng cô thở dài một hơi :"Được rồi tôi sẽ cố gắng".
Chu Nhất Phi im lặng nhìn cô, em gái đã biết rồi sao, anh đưa tay lên xoa đầu cô, một lúc sau mới nói :" Không sao, anh có nhiều tiền lắm, nuôi 10 người như em còn được ".
Ánh mắt Chu Nhất Phi toàn bộ đều là chiều chuộng cùng thương yêu, tình cảm của anh đều dành cho cô em gái này.
Chu Phong Thanh mím môi, nghiêm túc chắp tay hướng về phía Chu Nhất Phi nói :" Đa tạ, tương lai của A Phong đều nhờ kim chủ đại nhân".
Chu Nhất Phi thấy em mình bày dáng vẻ như vậy trong lòng liền cảm thấy trái tim nhũn đi: Đáng yêu quá !
" Ừ, anh nuôi em " Chu Nhất Phi vui vẻ cười nói tiện tay đút cho Chu Phong Thanh mấy miếng trái cây, một người đút một người nhai thoáng chốc đĩa trái cây hết sạch.
Ăn xong xuôi Chu Nhất Phi móc ví của mình ra đưa tấm thẻ đen cho Chu Phong Thanh, Chu Phong Thanh nhìn anh :" ????"
"Cho A Phong, anh cả đã nói là cho A Phong, mật khẩu là sinh nhật em" Chu Nhất Phi thả ra một câu như vậy.
Chu Phong Thanh có một người anh đại gia là như thế nào ! online đợi gấp !!!
"Hì hì , vậy em không khách sáo đâu " Chu Phong Thanh đưa hai tay ra nhận thẻ.
9h30 tối, Chu Phong Thanh bắt đầu ngáp, Chu Nhất Phi thấy em gái buồn ngủ cũng dọn dẹp rồi liền rời đi.
Chu Nhất Phi chuẩn bị rời đi, giọng nói Chu Phong Thanh vang lên :" Anh cả, hút thuốc có hại cho sức khỏe" Chu Nhất Phi nghe thấy trên mặt anh không biểu lộ gì nhiều chỉ mỉm cười chứ không đáy lòng anh như nở hoa, em gái đã biết quan tâm anh rồi, cơ mà làm chuyện xấu mà để em gái biết, thất trách rồi.
Chu Nhất Phi không trở về Chu gia mà về nhà riêng của mình.
Anh theo thói quen mở tủ lấy quẹt lửa bỗng lời dặn của em gái vang lên trong đầu, liền đóng cửa tủ, quyết định đi tắm rửa.
Chu Nhất Phi bước ra khỏi phòng tắm, một thân đồ ngủ tối màu mái tóc ướt sũng còn nhỏ nước, anh lấy khăn lau khô đầu rồi bước ra ban công, nhìn bầu trời đen kịt, ánh mắt anh nheo lại, một chuỗi kí ức như được chiếu lại.
Năm anh 5 tuổi, kinh tế Chu gia không được khả quan cho lắm, vợ chồng Chu gia cố gắng chống đỡ, ba và mẹ ăn không ngon ngủ không yên, còn bị người ta chèn ép đến tận nhà đòi nợ, anh đi học cũng bị các bạn đồng lứa nhục mạ, anh còn nhỏ vốn được ba mẹ bảo bọc nhưng lúc ấy đã có thể hiểu được, sợ ba mẹ lo lắng, chỉ có thể trốn ra một góc khóc.
Vào một ngày nọ, anh lại bị bắt nạt, anh trốn ra một góc khóc nức nở, bỗng có một giọng nói non nớt truyền đến bên tai :" Nước mắt con trai quý hơn cả vàng đấy, cậu cứ khóc mãi thế có ích gì chứ " người vừa nói ra là một bé gái, ánh mắt giễu cợt nhìn anh.
"Khóc lóc chả có ích gì, chỉ chứng minh được cậu là kẻ hèn nhát " bé gái chẳng sợ gì tiếp tục nói "
Anh ngẩng mặt lên, đôi mắt ươn ướt đỏ ửng nhìn bé gái ở trước mặt mình, ánh mắt cô sáng quắc hiện lên vẻ tinh ranh không đúng với độ tuổi .
" Vậy..
vậy cậu nói xem bây giờ tôi có thể làm gì chứ " Chu Nhất Phi hỏi.
" Trả lại " cô bé đó nói.
" Hả" trả lại, trả lại cái gì ?
" Những gì bọn họ làm với cậu trả cho bằng hết, không sót một thứ " ánh mắt cô bé lộ ra chút phấn khích, trông cô cứ như một mụ phù thủy chuẩn bị làm chuyện xấu, ít nhất trong ấn tượng của anh là thế..