Thiên Vu

chương 1302: cảm giác đánh rơi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nếu Trần Lạc không chút kiêng dè mang Lạc Anh đi rồi đối địch với thần tộc phượng hoàng thì nàng sẽ ra sao? Huống chi Lạc Anh là người thống trị thần tộc phượng hoàng. Trần Lạc không muốn vì ích kỷ của mình khiến Lạc Anh chúng bạn xa lánh, dù nàng chịu thì nàng tuyệt đối sẽ không làm điều đó.

Trần Lạc khẽ thở dài:

- Ài, vận mệnh chết tiệt.

Trần Lạc mở mắt ra, nhìn hắc ám vô tận, hư không vô tận, lắc đầu rời đi.

Trần Lạc đi xa, không biết Lạc Anh luôn đứng bên ngoài pháp tắc không gian nhìn hắn, trân trân gì. Lạc Anh cô độc đứng trong không trung, bất lực đứng trong hắc ám nhìn, nhìn mãi. Mái tóc dài đỏ thắm bay giữa hư không, áo đỏ hoa lệ bay phần phật trong bóng tối. Khuôn mặt xinh đẹp đau thương lưu luyến, đôi mắt hút hồn chảy giọt lệ. Lạc Anh nhìn, nhìn mãi khi sư phụ Vân Du Tử đi xa, nàng không chịu đựng nổi nữa dã khóc.

Khóc xé nát tim gan.

Khóc thiên hôn địa ám.

Khóc chết đi sống lại.

Khóc không thành hình người.

Có tiếng thở dài:

- Ài...

Một nữ nhân đột nhiên xuất hiện, một nữ nhân áo trắng, một nữ nhân bình thường như thiếu nữ nhà bên, nàng là Bà Sa tiểu thư.

- Hắn biết ngươi là thần chủ thần tộc phượng hoàng, biết trên người của ngươi gánh vác thần tộc phượng hoàng. Hắn không muốn ngươi khó xử kẹp ở giữa nên đành chọn cắt đứt với ngươi.

- Hắn là thế, mà ngươi cũng vậy. Ngươi biết sẽ có ngày hắn đối địch với thần tộc phượng hoàng, ngươi không muốn hắn khó xử hai bên nên đành chọn cắt đứt với hắn.

- Nếu sớm biết kết quả này tại sao lúc trước ngươi luân hồi làm gì? Ngươi luân hồi kết nhân quả với hắn chẳng phải muốn kết quả này sao? Muốn làm hắn do dự sao?

Bà Sa tiểu thư lắc đầu, nói:

- Một chữ tình thật khiến người say đắm, sa đọa quên mất ước nguyện ban đầu, bất chấp tất cả.

- Hãy quên đi, quên thì tốt. Từ xưa đến nay một chữ tình không nằm trong bất cứ pháp tắc nào, không ai chúa tể được, không thể biết trước, không ai biết sẽ xảy ra kết quả như thế nào.

- Hỏi thế gian tình là vật gì, trực giáo sinh tử tương hứa. Thiên nam địa bắc song phi khách, lão sí vài lần hàn thử. Hoan lạc vui, ly biệt khổ, trong đó có si nhi nữ. Quân ứng hữu ngữ, miểu vạn lý mây tầng, thiên sơn Mộ Tuyết, chỉ ảnh hướng ai đi...

- Có lẽ chỉ có tình mới thay đổi mọi thứ ghi trong Dự Ngôn chi thư... Có lẽ chỉ có tình... Có lẽ chỉ có tình

Vũ trụ mang mang, hư không mênh mông, vô tận hải.

Nữ nhân áo trắng khoanh tay đứng trong hắc ám, người như thanh kiếm bén tùy thời xuyên thấu đỉnh vũ trụ. Khuôn mặt lạnh lùng, biểu tình bá tuyệt, đôi mắt kiêu ngạo như thể chỉ nàng độc tộc, trong thiên địa mọi thứ không đáng lọt vào mắt nàng.

Nữ nhân áo trắng chính là nữ vương trong thế giới Vân Đoan, là người duy nhất từng hủy thiên diệt địa trong vô tận hải, Nữ Đế Tuyết Thiên Tầm.

Có hai nữ nhân đứng đối diện Tuyết Thiên Tầm. Một nữ nhân mặc áo tím, ung dung hoa quý, khuôn mặt hoàn mỹ không tỳ vết như thiên nhiên điêu khắc. Nữ nhân áo tím đứng yên lại như nguồn sinh mệnh, tỏa quang minh và thần thánh hoàn mỹ tinh khiết, khiến đỉnh vô tận tràn ngập tĩnh lặng bỗng chốc sống động. Dáng vẻ trang nhã như mẫu nghi thiên hạ, trong đôi mắt trí tuệ chứa vô số sắc màu. Có sinh tử, bi mẫn, bàng hoàng, mờ mịt, bát lực, ưu sầu.

Nữ nhân chính là Hạ Mạt hành y tế thế trong thế giới Vân Đoan, là người thống trị nhân chi pháp tắc trong vô tận hải, là nhân chi thánh mẫu Bàn Cổ Nữ Oa.

Bên trái có một nữ nhân khác, mặc áo đen che kín mít chỉ lộ ra đôi mắt buồn bã. Nữ nhân không có khí thế duy ta độc tôn như Bàn Cổ Nữ Đế, không có Bàn Cổ Nữ Oa uy nghiêm mẫu nghi thiên hạ. Nữ Nhân Hắc Y tràn ngập bất đắc dĩ, lo âu, bàng hoàng. Giờ phút này, Bàn Cổ Nữ Vu chúa tể vận mệnh chỉ còn lại bất đắc dĩ, lo âu, bàng hoàng.

Ba nữ nhân đối diện nhau, không ai nói chuyện. Không biết qua bao lâu, lúc Nữ Oa sắp đi thì Bàn Cổ Nữ Đế mở miệng.

Bàn Cổ Nữ Đế chất vấn:

- Nữ Oa, chẳng lẽ ngươi định đi như vậy sao?

Biểu tình của Nữ Oa cực kỳ bình tĩnh, như thể trời sụp đất nứt không làm nàng nhíu mày.

Nữ Oa nhìn Nữ Đế. Lạnh nhạt nói:

- Không thì sao?

- Tại sao phá rối cục của ta?

Nữ Đế chính là Nữ Đế, trong tộc Bàn Cổ chỉ một mình nàng dám hủy thiên diệt địa, cũng chỉ có nàng dám chất vấn Nữ Oa như vậy.

- Ta không hề quấy rối.

Bàn Cổ Nữ Đế tức giận quát:

- Nếu không có ngươi và Nữ Vu tham gia thì sao Bà Sa lẫn vào? Sao chuyện này bị lộ ra?

- Ta tốn nhiều công sức, khó khăn lắm mới lợi dụng đại vũ trụ hoàn mỹ phục chế Trần Lạc.

- Nếu không phải các ngươi phá rối thì ta sớm đánh lừa mọi thứ trong thiên địa, rồi phong giết Trần Lạc, thay thế hắn tồn tại, cưỡng ép thay đổi Thiên Địa Nhân tam thư, khiến Dự Ngôn chi thư tái tạo lại...

Nữ Oa bình tĩnh nói:

- Ta có tham gia hay không thì Bà Sa đều sẽ đứng ra ngăn cản ngươi.

- Ta cũng vô cùng nghiêm túc cho ngươi biết, dù ngươi không làm điều này thì ta sẽ làm. Ngươi nghĩ ta không tiếc tự tổn hại, lợi dụng đại hỗn độn vũ trụ phục chế Trần Lạc vì cái gì? Chẳng lẽ vì phá cục của ngươi sao?

Nữ Oa ngừng một lúc, nói tiếp:

- Tin ta đi, ta càng muốn phong giết Trần Lạc nhiều hơn ngươi, muốn hắn biến mất nhiều hơn ngươi, càng muốn chân chủ tái tạo hơn.

Nữ Đế kiêu ngạo nhìn Nữ Oa chằm chằm, đôi mắt tức giân muốn nghiền nát đối phương:

- Ngươi nghĩ ta sẽ tin ngươi sao?

Thoạt trông Nữ Oa rất cái gì, không có bất cứ cảm xúc dao động:

- Ngươi chưa bao giờ tin ta.

Nữ Đế cùng Nữ Oa đối diện.

Hồi lâu sau Nữ Đế lạnh lùng bá tuyệt nói:

- Ngươi nói đúng, ta chưa bao giờ tin ngươi, trước kia không, hiện tại không, sau này cũng không. Bởi vì ta biết ngươi là nữ nhân hèn hạ, giả tạo, âm hiểm, xấu xa nhất tộc Bàn Cổ.

- Giả tạo cũng tốt, tồi tệ cũng thế, đều là tính người. Là con người đều sẽ có nó, ngươi cũng không ngoại lệ.

- Ha ha ha ha!

Bàn Cổ Nữ Đế cười to, cười bá đạo to tiếng.

Bàn Cổ Nữ Đế ngừng cười, nhìn Nữ Oa chằm chằm:

- Ta tuy rằng không biết ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì, nhưng có một điều chắc chắn rằng Trần Lạc sẽ xông Nhân Linh chi tháp, nhảy ra nhân chi pháp tắc. Ta chờ xem ngươi làm sao!

Nữ Đế nói xong biến mất.

Nữ Vu nhìn theo hướng Bàn Cổ Nữ Đế biến mất, nhỏ giọng nói:

- Nhiều năm qua Nữ Đế vẫn như cũ không hề thay đổi, mãi mãi cô độc, duy ta độc tôn, chưa bao giờ suy nghĩ cho người khác.

- Nếu nàng thay đổi thì Nữ Đế không phải Nữ Đế.

- Nữ Oa, hiện tại Nữ Đế đã đi rồi, ngươi hãy nói thật cho ta, ngươi tham gia vào chuyện này thật sự không phải vì phá rối?

Nữ Oa lắc đầu, nói:

- Ta không lừa gạt Nữ Đế, điều nàng muốn làm cũng là điều ta muốn loàm. Đây là cơ hội cuối cùng và là duy nhất, ta không muốn hối hận.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio