- Trời! Tịch Nhược Trần tu luyện quyển thượng Vạn Diệu chi môn đến viên mãn, ngộ pháp chi nguyên lực. Vậy chẳng phải hắn là người thứ hai tu được pháp chi nguyên lực trừ Bát trưởng lão của học phủ chúng ta sao?
Vị Tiểu Yêu bị rung động, rất kích động.
Diệp Thiển Tâm nói:
- Không chỉ là hắn.
- Nói vậy là sao? Chẳng lẽ còn có người khác tu luyện ra pháp chi nguyên lực?
- Ta không thể xác nhận nhưng biết từ miệng các lão sư Linh Quyết tháp là có hai người rất có thể sẽ tu luyện ra pháp chi nguyên lực.
- Còn hai người? Trời, là ai vậy?
- Một là Gia Cát Thiên Biên, người khác thì không ai biết, chẳng qua chỉ có khả năng. Tất cả hải chờ Gia Cát Thiên Biên xuất quan mới biết.
- Trời, trời ơi trời!
Vị Tiểu Yêu kinh hoàng không nói nên lời.
- Điên, điên hết rồi!
Lạc Anh cũng bị giật mình rất nhiều. Lạc Anh rất muốn khiêu chiến Vạn Diệu chi môn, bất đắc dĩ vì tính cách nên nàng không thể bình tĩnh tu luyện từng bộ linh quyết. Quá trình tu luyện Vạn Diệu chi môn rất khô khan, buồn tẻ. Đừng nói tu luyện linh quyết, kêu Lạc Anh bế quan một tháng còn không chịu nổi. Nếu không vì nguyên nhân này, với tư chất, ngộ tính, thiên phú của Lạc Anh thì thực lực tu vi sẽ không lúng túng trên không ra trên, dưới không ra dưới.
Vị Tiểu Yêu liên tục tán thán:
- Tịch Nhược Trần thức tỉnh huyết tộc chi mạch, lại có linh hải song thuộc tính bàn thạch, biến dị, cộng ngộ pháp chi nguyên lực. Trời, thực lực của hắn khủng bố biết mấy.
Vị Tiểu Yêu lắc đầu, nói:
- Thật không biết là tên nào lúc cuộc thi đấu nhập học đánh rớt Tịch Nhược Trần, nhưng người nó sẽ phải hối hận. Ngươi ngươi đoán xem kẻ đó là ai? Mọi người đều suy đoán chuyện này, Trần phú ông cũng bị xếp vào trong. Có lẽ không phải là Trần phú ông, tuy hắn ngưng tụ Đại Nhật linh nguyên, có lẽ rất mạnh nhưng dù Đại Nhật linh nguyên cường đại tới đâu cũng không hơn huyết tộc chi mạch, linh hải song thuộc tính bàn thạch, biến dị của Tịch Nhược Trần, lại còn pháp chi nguyên lực...
- Khả năng là Trần phú ông hầu như bằng không. Lúc Trần phú ông tham gia cuộc thi đấu nhập học vốn chưa ngưng tụ ra Đại Nhật linh nguyên, khi đó hắn chỉ có linh lực thập chuyển, thậm chí không đánh lại Mạc Khinh Sầu thì làm sao đối đầu với Tịch Nhược Trần? Nên biết Mạc Khinh Sầu, Tịch Nhược Trần đều thức tỉnh chân thân huyết mạch, lực lượng huyết mạch là lực lượng siêu tự nhiên, đệ tử bình thường khó thể ngăn cản.
Lạc Anh trầm ngâm nói:
- Ta cảm thấy Hoàng Tuyền có khả năng lớn nhất, có lẽ hắn đã thức tỉnh huyết mạch nếu không chẳng thể nào đánh rơi Tịch Nhược Trần, Mạc Khinh Sầu.
Lạc Anh đã thức tỉnh huyết mạch nên biết lực lượng huyết mạch khủng khiếp cỡ nào.
Vị Tiểu Yêu vỗ ngực an ủi:
- Chỉ cần không phải là Trần phú ông thì tốt rồi, nếu không ta cũng chẳng biết nên làm sao.
- Ui cha, hồ ly dâm, ngươi lo lắng cho Trần phú ông dữ vậy? Có phải ngươi vứa mắt Trần phú ông không?
- Ta vừa mắt Trần phú ông thì sao?
truyền tống không thèm che giấu mình si mê Trần Lạc, nói:
- Một mình thi triển linh quyết đấu nửa canh giờ với ba ngàn người, cuối cùng tiếng Sư Hống Khiếu chấn thương ba, bốn ngàn người, đúng là bản sắc anh hùng, khí phách vô song. Ta nói rồi, đời này trừ Trần phú ông ra ta không gả cho ai.
- Ui chao, có biết xấu hổ là gì không?
- Mặc kệ ngươi nói gì, ta thích Trần phú ông.
Vị Tiểu Yêu ngước khuôn mặt tinh xảo lên, nói:
- Không sợ nói thật cho ngươi biết, mấy ngày nữa Trần phú ông sẽ ra khỏi tháp hình phạt, ta muốn đi đón hắn.
- Thời hạn chịu phạt của Trần phú ông là ba tháng, còn kém hai mươi ngày.
- Này, không lẽ ngươi đã quên thông lệ của học phủ? Mỗi năm lúc gần đến cuộc thi đấu là tất cả đệ tử chịu phạt sẽ được tạm thả ra, thi xong lại bị nhốt vào tù.
- Ha ha ha ha ha ha! Ta đã quên học phủ có thông lệ này. Mấy ngày nay ta cũng rảnh, khi đó đi xem Trần phú ông biến thành bộ dạng gì, có đi bằng hai chân được không.
- Này Anh Tử, ta đi đón nam nhân của ta, ngươi đi làm chi?
- Thì giành nam nhân với ngươi.
- Này Anh Tử, ngươi đừng làm vậy được không, ta khó khăn lắm mới nhìn trúng một nam nhân, sao ngươi cứ muốn giành với ta?
Khi lần đầu gặp Lạc Anh Vị Tiểu Yêu đã biết nếu giành nam nhân thì trên thế giới này không nữ nhân nào là đối thủ của nàng. Lạc Anh có khuôn mặt yêu mị đến tột đỉnh, thân hình quyến rũ, quá bắt mắt, hầu như không ai đấu lại. Cho nên tất cả nam nhân đang có mặt trong đại sảnh thường hay nhìn lén hướng Lạc Anh.
Nếu không bị Lạc Anh kéo đi thì Vị Tiểu Yêu không muốn đến đây, nàng biết rõ ngồi chung với Lạc Anh là đả kích tinh thần nữ nhân, cứ tiếp tục lâu dài sẽ khiến người ta nghi ngờ khuôn mặt của mình xấu.
Như Vị Tiểu Yêu nói, theo thông lệ của Trung Ương học phủ khi gần đến cuộc thi đấu sẽ tạm thả tất cả đệ tử chịu phạt ra, thi xong chịu phạt tiếp. Đây là thông lệ, năm nay cũng không ngoại lệ.
Nói đến thì quy định của Trung Ương học phủ không quá nghiêm khắc, ngoan ngoãn tu hành sẽ không xúc phạm hình pháp luật lệnh, dù muốn đánh nhau cũng có lôi đài riêng. Chỉ cần không đánh chết người hay tàn phế thì không có chuyện gì lớn, muốn trút cảm xúc thì đi du nhạc viên. Nhưng nói đi phải nói lại, đệ tử trong Trung Ương học phủ hầu như là thiên tài từ khắp nơi trên thế giới tụ về, ai nấy ngọa cốt, không ai phục ai, một khi đã giận là sẽ đánh nhau. Các loại khiêu khích, các loại khiêu chiến, các loại chiến thư như thư tình mỗi ngày phát ra, chỉ khác nhau về lớn nhỏ.
Trung Ương học phủ là nơi rồng rắn trộn lẫn, Bốn đại viện mâu thuẫn, Vinh Diệu đoàn và Vinh Diệu đoàn xích mích, vu sư và trận sư thù hằn, những mâu thuẫn này có từ lâu. Hai Vinh Diệu đoàn sống mái với nhau trong du nhạc viên các cách ba, năm ngày lại xảy ra một lần. Cho nên ngày nào tháp hình phạt cũng chật người. Đặc biệt gần đến cuộc thi đấu, đa số đệ tử xuất quan, có oán báo oán, có thù báo thù. Gần hai tháng nay chuyện đánh lộn xảy ra hàng trăm vụ, có nhiều đệ tử danh tiếng cao bị dính vào.
Hôm nay trước cửa tháp hình phạt tụ tập khá nhiều người, bọn họ đều đang chờ đón thân bằng hảo hữu. Vì hình phạt trận pháp toàn là trừng phạt linh hồn, mặc cho tu vi của ngươi cao đến đâu, thực lực mạnh tới mấy cũng không làm nên chuyện gì. Hễ vào tháp hình phạt thì đa số người sẽ bị nâng ra, ngất xỉu, tiêu tiểu tại chỗ. Một số người linh hồn cường đại, ý chí kiên cường lảo đảo đi ra.
- Sao nhiều người đến tháp đón người vậy? Bắc Đẩu Vinh Diệu đoàn, Hỏa Diễm Vinh Diệu đoàn, Thiên Không Vinh Diệu đoàn. Có ba, bốn chục Vinh Diệu đoàn...
- Không chỉ thế, thấy không? Phùng Vĩnh Phong, Phương Tài Tuấn, Ngô Ngưỡng Văn, những người nàytoàn là vu sư cao cấp nổi tiếng lừng lẫy trong đệ tử tứ giai. Bọn họ đến đây làm gì? Chẳng lẽ những Vinh Diệu đoàn có đại nhân vật nào bị nhốt trong tháp hình phạt sao?