Thiếp Thân Đặc Công

chương 262: chị đang đè lên một chỗ của tôi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Phương Dật Thiên không nghĩ tới, lúc này Thi Thi cư nhiên lại mở cửa đi ra, ngay cả Liễu Ngọc cũng không nghĩ tới

Mấy năm qua Liễu Ngọc chưa từng có mang quá một người nam nhân trở về vào buổi tối, mà lúc này, Phương Dật Thiên đang ở trong phòng của nàng, nếu Thi Thi thấy được Phương Dật Thiên đang ở trong phòng vậy có thể hay không sẽ hiểu lầm?

Thi Thi tuy nói còn nhỏ, nhưng đã hiểu chuyện, trong lúc không có đèn, trong phòng của mình có nam nhân, Thi Thi thấy được chỉ sợ là sẽ ngờ vực vô căn cứ?

Sốt ruột, Liễu Ngọc nắm lấy cánh tay Phương Dật Thiên, nhỏ giọng nói: "Cậu hãy lên giường của tôi mà nằm đi , lẹ lên!"

Phương Dật Thiên sửng sốt, rồi mới hiểu ra, lúc này nếu muốn đi tìm góc tủ để nấp chỉ sợ là không còn kịp, vì thế hắn cởi đôi giày, rất nhanh nằm lên giường với Liễu Ngọc, kéo chăn trùm lên đầu, lấy thân hình Liễu Ngọc ở phía trước chống đỡ.

Tình cảnh này, có chút hơi giống cảnh yêu đương vụng trộm.

Tiếp theo, Thi Thi quả nhiên là đi vào, khuôn mặt đáng yêu còn có vẻ buồn ngủ, xoa đôi mắt, đi vào hỏi: "Mẹ ơi, sao lại không bật đèn ạ?Tối quá à!

"Thi Thi, con sao lại dậy rồi? Mẹ chuẩn bị ngủ cho nên không bật đèn." Liễu Ngọc liếc mắt về phía sau,dùng chăn che Phương Dật Thiên lại, vội vàng nói.

"Mẹ về một mình à?" Thi Thi đột nhiên hỏi.

Liễu Ngọc tâm thần chấn động, vội vàng nói: "Mẹ đương nhiên là về một mình, Thi Thi sao con lại hỏi như vậy?"

"Con vừa rồi nghe được tiếng nói của Phương ca ca mà." Thi Thi chu cái miệng nhỏ nhắn, nói xong nhảy vào lòng Liễu Ngọc

Trên giường Phương Dật Thiên nghe thế cả người đổ mồ hôi lạnh, nghĩ thầm Thi Thi này sao lại thình tai như vậy?

Liễu Ngọc trong lòng hoảng sợ, nàng vội vàng nói: "Thi Thi con nghe lầm đó, mẹ đoán là con nhớ đến Phương ca ca nên mới sinh ra ảo giác thôi !"

"Mẹ biết Thi Thi nhớ Phương ca ca à. " Thi Thi cười hì hì, nói, "Hôm nay buổi chiều Uyển Nhi tỷ tỷ đến chơi với con, cho con thật nhiều đồ ăn ngon còn có một chị tên là Toa Toa nữa, chị ấy dễ thương lắm. Uyển Nhi tỷ tỷ hỏi con Phương ca ca có hay về hay không,con nói rằng không biết."

"Con xem lại con đi, lại đi ăn đồ của Uyển Nhi tỷ tỷ, " Liễu Ngọc trách, nghĩ đến Phương Dật Thiên đang còn ở trên giường, liền hỏi, "Thi Thi, con chừng nào thì trở về phòng ngủ a? Đã khuya ,Mẹ đêm nay cũng có chút mệt mỏi, cần nghỉ ngơi!"

"Mẹ mệt à, con đây đêm nay cùng mẹ cùng nhau ngủ nhé, ta còn có thể mát xa cho mẹ!" Thi Thi nói xong liền đi tới giường, hơn nữa, còn định thuận tay nhấc chăn lên.

Liễu Ngọc trong lòng cả kinh, nếu để Thi Thi nhấc chăn lên thấy được Phương Dật Thiên, như vậy hết thảy chẳng phải là... Khi đó phỏng chừng như thế nào cũng không thể giải thích được.

Vì thế, nàng vội vàng giữ tay Thi Thi lại, tiếp theo, nàng liền đặt đùi phải vào bên trong không chút khách khí đặt lên người của Phương Dật Thiên, làm cho Thi Thi vừa mới nhấc chăn lên một chút thì đã bị nữa người của Liễu Ngọc chặn lại.

"Thi Thi, con không phải nói mình đã lớn, không muốn ngủ cùng với mẹ nữa hay sao chứ?" Liễu Ngọc trong lòng lo lắng, vội vàng nói.

"Nhưng không phải là mẹ nói là mẹ đang mệt hay sao? Lúc nào mẹ mệt cũng là Thi Thi giúp mẹ mát xa mà, con không biết, con đêm nay chính là muốn ngủ cùng với mẹ." Thi Thi chu cái miệng nhỏ nhắn, làm nũng nói.

Liễu Ngọc trong lòng khó xử, lúc này nàng vẫn còn đang đặt đùi phải trên người Phương Dật Thiên, trong những năm gần đây, đây là lần đầu nàng tiếp xúc với thân thể người khác giới, trong lòng của nàng không kìm được liền nổi lên một cảm giác khác thường.

Có chút tê dại, đánh thẳng vào dục vọng ẩn dấu từ lâu của nàng

So sánh với, Phương Dật Thiên đang ở phía dưới thì cảm thấy vô cùng khổ sở , chiếc đùi cân xứng, tròn trịa của Liễu Ngọc đặt trên người hắn , cũng không biết là trùng hợp hay là thế nào, cư nhiên đặt ở giữa hai chân hắn!

Cái này rất muốn chết , vật ở giữa 2 chân của nam nhân không cần nói cũng biết, mà dùi của Liễu Ngọc cứ tự nhiên như vậy mà đặt ở bên trên!

Ở bên trong chăn Phương Dật Thiên rõ ràng có thể rõ ràng cảm ứng được đùi của Liễu Ngọc vô cùng mượt mà và mềm mại, còn tản ra một cỗ hương thơm nhàn nhạt của cơ thể, cực kỳ co giãn không cần chạm vào cũng cảm giác được, cảnh tượng mê người đó đang được thể hiện trước mặt của Phương Dật Thiên.

Cái này cũng chưa tính gì, Liễu Ngọc tựa hồ là cảm giác được cái gì, đùi của nàng lại còn cò xát nhẹ vài cái, chẳng lẽ nàng không biết nàng đang đè lên là bộ phận nào của nam nhân à?

Nàng không biết động tác này của nàng giống như đang kích thích? Hơn nữa lại đang dùng chân để kích thích...

Muốn nói Phương Dật Thiên không có chút phản ứng đó là giả, ngũi thấy mùi hương thiếu phụ mê người trên người Liễu Ngọc, lại được đùi phải của Liễu Ngọc kích thích... Chỉ sợ, cho dù là cái đó vốn vô dụng cũng nhanh chóng đứng lên ?

Nếu không phải ngại Thi Thi ở bên, Phương Dật Thiên rất muốn nói với Liễu Ngọc rằng: "Liễu Ngọc, chị đang đặt trên một chỗ củaem ,một chổ rất quan trọng!"

Thi Thi khuôn mặt nhỏ nhắn lộ vẻ quật cường, kiên trì đòi cùng mẹ của nàng ngủ chung.

Liễu Ngọc khuyên bảo thế nào cũng không được, bất đắc dĩ, nàng đành phải đáp ứng.

"Vậy Thi Thi, con ngủ ở bên ngoài nhé, mẹ ôm con ngủ, được không nào?" Liễu Ngọc thở sâu, chậm rãi nói.

Thi Thi gật gật đầu, nói: "Được, nhưng trước hết con mát xa cho mẹ đã."

"A? Không cần, không cần, mẹ chỉ hơi mệt, ngủ thì được rồi! Ngủ đi, Thi Thi!" Liễu Ngọc nói xong liền ôm Thi Thi, nghiêng thân mình nằm xuống.

Bên kia Phương Dật Thiên liền thấy được Liễu Ngọc đưa lưng về phía hắn chậm rãi nằm xuống, đường cong nổi bật như ẩn như hiện cùng thân thể hắn tiếp xúc,không ngừng đánh sâu vào nội tâm hắn!

Con mẹ nó, như thế nào lại biến thành cục diện như thế này! Phương Dật Thiên nhìn phía sau lưng Liễu Ngọc, trong lòng không biết nói gì, nghĩ thầm chẳng lẽ đêm này ở tại phòng Liễu Ngọc qua đêm?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio