CHƯƠNG : LẬT ĐỔ TAM QUAN
Lý Phàm lập tức khống chế tâm trạng của mình, anh có thế nhìn ra người đàn bà này nhất định có vấn đề. Anh vô thức dời tầm mắt, không nhìn dáng người của đối phương nữa.
Cùng lúc đó, Lý Phàm rất ngạc nhiên, sao vóc dáng của người này lại ưu tú như vậy chứ. Chuyện này khiến anh không thể đoán ra, trong lòng vô cùng khó hiểu.
Nhưng lúc này anh cũng không quan tâm được nhiều như vậy nữa.
Giáng thủ sư xinh đẹp bật cười: “Đừng căng thẳng làm gì, nói thật, anh còn phải cảm kích tôi đấy, nếu như không phải là tôi, sợ rằng anh đã sớm chết rồi.”
Nghe vậy, Lý Phàm nhìn Giáng thủ sư xinh đẹp bằng ánh nhìn kỳ lạ, không hiểu ý của đối phương.
Anh thấy đầu óc cô ta nhất định bị nước vào rồi. Tứ Tuyệt các người tới giết tôi, tôi còn phải cảm kích, các người nghĩ cũng quá ngây thơ rồi đấy.
Mặc dù nghĩ vậy, nhưng Lý Phàm vẫn không khỏi hơi tò mò hỏi: “Ồ, tại sao lại như vậy?”
“Chẳng lẽ anh không có chút ấn tượng nào sao? Nếu như hôm nay không phải là tôi, e rằng anh sẽ chết trong tay Kiếm Thánh hoặc là Thương Thần.” Giáng thủ sư xinh đẹp nói.
Lúc này, Lý Phàm mới như bừng hiểu ra, chẳng trách anh không thấy Thương Thần ra tay, bây giờ anh hiểu được nguyên nhân là gì rồi.
Lại thêm vừa rồi Kiếm Thánh thật sự đã nương tay, nên vừa rồi đánh với Kiếm Thánh, coi như anh có thể thắng, cũng sẽ bị thương nặng, đúng là không có lợi lắm.
“Nói như vậy tôi còn phải cảm ơn cô.” Lý Phàm ngẩng đầu lên, cười trêu đùa.
Giáng thủ sư xinh đẹp gật đầu nói: “Đương nhiên, nếu anh không cảm ơn tôi, anh còn còn thế cảm ơn ai đây? Nhưng anh có thể lựa chọn lấy thân báo đáp, cái gì cũng được.”
Nghe xong, Lý Phàm không khỏi chậc lưỡi.
Đúng lúc Cố Họa Y vẫn đang nghe ngóng ở cửa, nếu không phải bên ngoài nguy hiểm, cô đã sớm lao ra rồi.
Lý Phàm biết Cố Họa Y ở bên trong, cho nên anh mới không dám làm chuyện có lỗi với cô. Đối mặt với tình hình này, Lý Phàm quả quyết từ chối: “Vậy thì cảm ơn cô, hôm khác tôi sẽ mời cô ăn cơm, bây giờ cô có thể đi rồi chứ?”
“Chỉ mời một bữa cơm đơn giản như vậy sao? Hết rồi à?” Giáng thủ sư xinh đẹp hỏi ngược lại một câu.
Cô ta rất khó chịu trong lòng, rõ ràng cô ta giúp đối phương một việc lớn như vậy, anh lại đáp lại qua loa thế này.
Lý Phàm không biết phải làm sao, cười nói: “Người đẹp, cô cần gì phải như vậy chứ? Tôi cũng chỉ trêu đùa với cô một chút mà thôi, cô cũng đừng quá đáng.”
Giáng thủ sư xinh đẹp nghe Lý Phàm khen mình thì vô cùng hưng phấn, cô ta muốn chính là đối phương khen ngợi diện mạo của cô ta.
“Tôi thích thái độ này của anh, tôi rất vui vẻ.” Giáng thủ sư xinh đẹp vui vẻ đến lời nói cũng không rõ ràng mạch lạc.
Lúc này ở bên ngoài, mấy người Đại sư khí công đều liếc nhìn nhau, cũng không biết bên trong xảy ra chuyện gì. Nếu không phải Giáng thủ sư xinh đẹp không cho bọn họ đi vào, bọn họ thật sự phải vào xem thử.
Đại sư khí công ngạo nghễ nói: “Ha ha, tôi còn tưởng rằng thằng ranh đó rất lợi hại nữa, kết quả cũng chỉ có vậy mà thôi. Lần này có Giáng thủ sư xinh đẹp ra tay, nhất định sẽ thành công.”
Kiếm Thánh và Thương Thần lại không cho là như vậy. Bọn họ cũng cảm thấy rất kỳ lạ, cho là trong đó nhất định có mờ ám.
Trước đó, khi bọn họ muốn hạ đòn sát thủ với Lý Phàm, Giáng thủ sư xinh đẹp lại bảo bọn họ nương tay.
Nếu Giáng thủ sư xinh đẹp không nhịn được ra tay giết Lý Phàm, bọn họ sẽ không hiểu nổi.
Bọn họ cho là chuyện không đơn giản như vậy. Nếu Giáng thủ sư xinh đẹp ra chiêu giết người, vậy còn một khả năng rất đơn giản nữa, đó chính là Giáng thủ sư xinh đẹp có thù riêng với Lý Phàm, nên cô ta mới muốn tự báo thù.
Hiện giờ, đầu óc họ cũng chỉ có thể nghĩ đến điểm này, ngoài điều này ra, bọn họ thật sự không nghĩ ra nguyên nhân nào khác tốt hơn.
Bọn họ đều thổn thức, cho là tất cả mọi chuyện trước mắt hoàn toàn không quá giống trong tưởng tượng.
Nhưng tình cảnh tiếp theo lại khiến đám người Đại sư khí công đều không thể nào bình tĩnh nổi. Điều bọn họ không ngờ là, Lý Phàm lại đứng cùng Giáng thủ sư xinh đẹp.
Đại sư khí công thoáng cái đã tỉnh táo lại, lập tức nói: “Tôi thấy cậu ta nhất định đã bị Giáng thủ sư xinh đẹp của chúng ta khống chế rồi.”
Thương Thần và Kiếm Thánh nghe vậy cũng không hề phản bác. Bọn họ cũng cho rằng có khả năng này.
Lý Phàm quay đầu lại nói: “Bây giờ chúng ta sẽ xuất phát, tôi đưa cô đi.”
“Được.” Giáng thủ sư xinh đẹp nở nụ cười ngượng ngùng, gật đầu nói.
Đám người Đại sư khí công đều không thể ngồi yên được nữa. Chuyện gì xảy ra vậy? Kết quả khác xa với tưởng tượng của họ, đây đúng là vượt quá trí tưởng tượng của bọn họ mà.
Bình thường Giáng thủ sư xinh đẹp trong mặt bọn họ luôn lạnh như băng, nhưng hôm nay cô ta lại dịu dàng với Lý Phàm như vậy, khiến họ gần như không thể đoán trước được.
Lý Phàm ngồi trong xe, bắt đầu mở phần mềm chỉ đường, anh nói với Giáng thủ sư xinh đẹp: “Cô muốn đi đâu?”
“Đi đâu cũng được sao?” Giáng thủ sư xinh đẹp rất xấu hổ giao quyền quyết định cho Lý Phàm.
Lý Phàm giật mình, vì đuổi đối phương đi, anh cũng chỉ có thể hi sinh sắc đẹp của mình thôi. Mặc dù anh chưa giao đấu với đối phương, nhanh anh biết thủ đoạn của cô ta.
Đám người Đại sư khí Công cũng không thể nào bình tĩnh được nữa, nhéo thử khuôn mặt mình vì cho răng mình đang nằm mơ.
“Làm thế nào đây?” Đám người Đại sư khí công trợn mắt nhìn nhau, đều không biết phải làm sao.
Kiếm Thánh tức giận nói: “Anh hỏi tôi, tôi biết hỏi ai? Hay là đi thôi.”
Dã tràng se cát, bọn họ cũng không có lá gan trêu vào Lý Phàm, nên đành rối rít rời đi.
Mà lúc này, cậu chủ Long đang cầm ống nhòm quan sát từ xa, khi thấy Lý Phàm bình yên không sao cả, sắc mặt anh ta trở nên vô cùng kỳ lạ.
Nhất là khi anh ta thấy Lý Phàm vừa nói vừa cười với Giáng thủ sư xinh đẹp, chuyện này càng làm anh ta thêm căm tức.
Chuyện gì đây? Hai người này sao lại ở cùng nhau.
Lúc này, cậu chủ Long mới nhớ tới thái độ của Giáng thủ sư xinh đẹp khi nhìn thấy ảnh của Lý Phàm, anh là đã biết được đại khái chuyện gì rồi. Chẳng lẽ cô ta coi trọng Lý Phàm?
Trong lòng anh ta dường như là muốn chửi tục rồi. Anh ta để Giáng thủ sư xinh đẹp đi giết Lý Phàm, chứ không phải để cô ta trở thành bạn của Lý Phàm.
Bây giờ kết quả này thật sự làm anh ta kinh ngạc. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, anh ta cũng không dám tin đây là sự thật.
Bởi vì tất cả mọi thứ khác xa so với tưởng tượng của anh ta.
Cậu chủ Long hừ một tiếng, bây giờ Tứ Tuyệt cũng xong đời rồi, anh ta đã không ôm hi vọng quá lớn nữa.
Con ngươi của Ông Võ cũng như sắp rớt xuống. Kết quả này khiến ông ta quá bất ngờ, ông ta không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Ông Võ cảm nhận được ánh mắt của cậu chủ Long thì bày ra vẻ măt vô tội, thở dài nói: “Cậu chủ, chuyện này không thể trách tôi, tôi cũng không còn cách nào, đều do thằng ranh đó quá khó đối phó.”