Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Dễ Thương

chương 135: hoàng nhật duy ...mày dám tranh với bà

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

năm trôi đi với bao nhiêu là kỉ niệm vui buồn , sống trong tình thương của người mẹ yêu thương mình ...

cuộc sống vất vả và có nhiều gập ghềnh thì bây giờ cô ấy ...LÂM LỆ BĂNG đã trở thành người con gái xinh đẹp rạng ngời với đôi mắt to tròn , mái tóc màu hạt rẻ nhạt mượt mà ...

Một ngày nắng nhẹ , gió hiu hiu , chiếc rèm bên cửa tại căn nhà nhẹ nhàng bay theo làn gió thổi , lúc này nó còn đang bận lo số việc chẳng hạn như VSCN thì tiếng nói của mẹ nó liền vang lên thất thanh

'' TIỂU BĂNG , CON XONG CHƯA ''

Búi nhanh mái tóc lên cao rồi nhìn lại mình trong gương nó tự tin bước xuống dưới nhà

'' mẹ gọi con ? ''

'' ăn sáng đi con , hôm nay đến trường nhớ phải để ý một chút nhé '' _mẹ nó

'' mẹ à . COn biết rồi mà , con đâu phải trẻ con nữa đâu >_

'' thì mẹ nhắc vậy thôi =))) ''

Tôi thật sự không thể nào hiểu nổi mẹ tôi sao mà bà lúc nào cũng lo lắng cho tôi thái quá như vậy chứ , tôi đã lớn rồi và điều tuyệt vời nhất là hôm quá tôi vừa phải chia tay ngôi trường cũ thân yêu cũng may mà điểm số của tôi đủ để bước sang lớp và đủ để trở thành h/s tốt nghiệp của trường hehe ...

'' hình như hôm nay con được lên đọc bài diễn văn cho buổi khai giảng dúng không ? '' mẹ nó nhìn vào đổi mắt tron veo của nó và hỏi

'' con cũng không biết nhưng hình như nghe mọi người nói là điểm số của con rất cao ''

nó vừa ăn nhanh phần ăn sáng của mình rồi định lấy cặp đi đến trường .

---------------------------------

TRƯỜNG THCS MY STAR

Đến trường nó cảm nhận được không khí tuyệt vời của ánh nắng nhè nhẹ và chút gió hiu hiu của mùa thu ấm áp pha lẫn chút cái lạnh

'' Băng ...lên đây ...bọn mình lớp A đó ''

tiếng nói vang lên trong trí óc của nó , quay lại phía hành lang ở phía trên tầng thì nó liền nhận ra đó ;à con bạn của nó

Gật nhẹ đầu cái nó chạy lên cầu thang rồi phóng tới lớp A

'' mình lớp A hả ? '' -nó

'' yes '' _bn nó

'' vậy thì tốt rồi . '' _nó

'' dĩ nhiên '' _bn nó

-----

' sau thì buổi khai giảng năm học mới bắt đầu , ngồi trong phòng họp loại lớn với hàng nghìn học sinh trong học viện Star nó vui vẻ và trên gương mặt en lẫn sự tự tin đê lên đọc bài thuyết trình , mới nghĩ dến đó thôi mà lòng đã thấy háo hức

Nhưng tát cả sự háo hức chợt tan biến khi mà ông hiệu kết thúc bài thuyết trình của ổng rồi ông không đọc tên nó mà thay vào đó ông nói

'' mời em HOÀNG NHẬT DUY học sinh năm lên đọc bài thuyết trình ''

Đến lúc này nó thật sự thấy SHOCK làm sao , cái gì ...tại người có điểm số cao nhất như nó lại không được đọc bài thuyết trình cơ chứ . Tên này ...rốt cuộc hắn là cái thá gì , học sinh năm sắp ra trường mà cũng bày đặt làm cao . Hay là do hắn học ngu quá nên thầy nể tình cho hắn đọc . Thôi ...không thèm chấp , nhìn mặt lãng tử thế kia thì chắc chăm sóc da nhiều lắm mà đã vậy thì chắc hẳn ....

Nó còn chưa kịp suy nghĩ gì nhiều thì cái suy nghĩ lung tung ấy đã bị cắt bởi tiếng hét đanh tai

'' TRỜI ƠI...LÀ NAH ẤY KÌA ...TAO ĐIÊN MẤT '' _NS

''TRỜI ƠI MÀY THÌ LÀ CÁI GÌ ...TAO NÈ TAO MỚI GỌI LÀ PHẢI PHÁT ĐIÊN VÌ ANH ẤY RỒI '' _NS

... VV..V

CÒN rất nhiều lời bán tán khác làm cho nó thấy thật ngứa và khiến cho cái môi xinh xắn của nó phải bĩu ra , cái mặt htif đẹp mà sao nhìn cũng có được cao mấy đâu cùng lắm là hơn nó có f chứ mấy . gì mà phải xoắn

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio