Ngồi suy nghĩ thật lâu cuối cùng hắn cũng đưa ra câu trả lời thỏa đáng cho chính bản thân mình .
Tuy rằng quyết định này sẽ khiến cho cả cùng đau khổ nhưng đau lần còn hơn là cắn dứt cả đời .
Có thể sau khi chia tay và không gặp mặt nhau sẽ là cú shock cho cả . Nhưng chuyện gì tới cũng sẽ tới .
Có thể thời gian sẽ giúp cho cả quên nhau .
Nhưng điều đó vẫn là chưa chắc với hắn , vì hiện giờ chỉ cần nghĩ thôi cũng đủ khiến cho con tim hắn quặn thắt lại .
Thì liệu khi chuyện đó là thật hắn còn có khả năng để nhớ đến những gì đã trải qua với nó .
Hắn còn có khả năng để nghĩ rằng từ nay nó sẽ mãi mãi không thuộc về hắn . Và hắn sẽ mãi mãi không ao giờ có thể tìm lại nó .
Vẫn biết là sẽ như vậy , vẫn biết là sẽ đau khổ nhưng hắn không thể nào mà làm như chưa hề có chuyện gì xảy ra vì ....nỗi đau kia đã ăn sâu vào hắn .
Không thể nào mà buông xuôi nó như vậy .
Nên hắn đánh phải hi sinh đi tình cảm mà hắn đã giành chop nó . tình yêu chân thành .
tình cảm không hề có sự dôi trá .
tất cả ...với hắn hiện giờ chỉ là giấc mộng .
Cầm chiếc điện thoại , mở máy hắn nhận được hàng loạt tin nhắn hàng loạt cuộc gọi từ nó .
Đọcnhững dòng tin nhắn mà lòng hắn như không thể nào chống cự thêm nữa .
Nếu không giải quyết chuyện này sớm hắn chỉ e khi xa nó thì lại không có đủ can đảm .
Nhanh tay viết dòng tin nhắn hẹn gặp ở quán cafe buna cho nó thì hắn liền cúp máy , mặc nhanh đồ và phóng xe đi .
Nhận được tin nhắn hẹn gặp của hắn nó vui mừng vì hắn không sao .
Và có lẽ là hắn cũng chả giận gì nó .
Như vậy thì tốt quá .
Không biết là hắn hẹn nó ra đó có việc gì không ?
Vơ tạm bộ đồ khá thanh mảnh ở trong tủ đồ nó vui vẻ mặc nhanh vào , rang điểm qua loa rồi soi lại mình trong gương .
'' tốt , tất cả đều ổn ''
Rồi nhanh chóng ước xuống nhà , đi đôi dày cao gót vào và chạy ra cổng đón ta-xi rồi đi tới quán cafe buna