Con đường đi trên hành lang của căn nhà này không rộng mà nó rất nhỏ và hẹp
Thậm trí nếu có nhiều người đi thì nhất định phải dàn thành hàng dọc mà đi từng người
cố không tạo ra các tiếng động nó bước thật nhẹ nhàng
Cộp
bỗng nhiên chân nó dẫm phải vật gì đó rất cứng rồi từ phái trước những con dao sắc phi thẳng đến chỗ nó
Theo phản ứng nó né sang phía bức tường bên trái để tránh những con dao đó rồi lưng nó lại tiếp tục đập phải hòn đá
từ phía trên rơi xuống cái lồng sắt không to lắm vừa đủ để nhốt người .
Dường như có thể xác định được rõ hình dạng của chiếc lồng nên nó cố tình chạy ra để chiếc lồng ụp vào người mình .
Nếu hiện giờ nó mà cứ tránh thì còn xơi mới gặp được Lâm Tuyết Phi
chi bằng nếu bà ta muốn lộ diện bằng cách phải bắt được nó thì cứ để chiếc lồng này đi đến chỗ bà ta rồi cắt lồng sau vẫn chưa muộn
Rồi bỗng nhiên chiếc lồng đó xuất hiện miếng lót phía dưới và nó tự di chuyển đi đến căn phòng sáng bừng những là ánh điện màu trắng xóa .
'' quả nhiên , con gái kẻ thù có khác . Giám cả gan tới tận nơi này mà tìm ta ''
'' vấn đề ? ''
'' đương nhiên là vấn đề rồi , ta đã hao công để giết ngươi vậy mà giờ này ngươi vẫn có thể sống sót mà đến được đây ''
Vừa nói bà ta vừa cắn lấy đôi môi .Vẻ không cam tâm
'' VẬY THÌ BÂY GIỜ BÀ HỐI HẬN CŨNG ĐÃ QUÁ MUỘN RỒI ''
Nói rồi nhát dao xuất hiện xuyên qua chiếc lồng sắt
khiến cho nó đứt đôi .
Kinh ngạc trước những gì nó làm Lâm Tuyết Phi vừa sợ vừa lo thế nên cứ đi giật lùi về phía sau .
'' mày ...mày ...''
'' mày làm sao ? ''
''sao mày giám ? ''
'' sao tôi không giám ?''
''...''
'' bà thử nghĩ xem lí do tôi đến tìm bà là gì ?''
Nó vuốt tay vào con dao sắc nhọn như xuyên thủng bất cứ thứ gì nó đang nhìn thấy trước mắt
Vãn không có câu trả lời khiến cho nó tức giận
'' LÀ ĐỂ GIẾT BÀ ĐẤY , BÀ HIỂU KHÔNG . TÔI HẬN BÀ TỚI TẬN XƯƠNG TỦY VÌ TẤT CẢ NHỮNG CHUYỆN BÀ ĐÃ GÂY RA CHO LONG VÀ TÔI ''
'' MÀY .... ''
'' mọi chuyện...kết thúc rồi ''
PẰNG
PHÁT SÚNG ĐỂ CHẤM DỨT MỌI THỨ
TIẾNG NỔ ĐỂ BIẾT ĐƯỢC AI ĐÃ CHẾT
ÁNH MẮT CỦA NGƯỜI ĐỐI DIỆN ĐỂ BIẾT ĐƯỢC SỰ CẦU XIN THA THỨ
bỗng... giọt nước mắt chợt lăn dài trên má .
Chảy vào miệng mà có cảm giác mặn chát
'' em xin lỗi ''
chính đôi tay này đã cầm súng để giết hắn
chính đôi tay này đã kết liễu mạng sống của người sinh ra hắn
liệu sau này nó còn mặt mũi nào dể nhìn hắn .
hiện giờ ...nó chỉ mong hắn có thể bình an vô sự thoát khỏi kiếp nạn này .
Định bước ra khỏi căn phòng thì đột nhiên bàn tay nắm lấy cổ chân nó .
Ngoảnh mặt lại ...nó nhìn thấy Lâm Tuyết Phi với bộ dạng yếu ớt , đang cố gắng nói gì đó với nó .
'' chuyện gì ''
'' gửi lời xin lỗi ...đến con trai của tôi ''
Nói rồi bà ta nhắm đôi mắt kia lại .
'' bà vẫn còn tình mẹ nữa sao ? huh ''
Ngẩng đầu lên rồi nó tự cười với bản thân mình ...
chuyện hôm nay ...xem như ...không còn gì để luyến tiếc nữa