Thôn Phệ Tinh Không

lựa chọn khó khăn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thiên Hai Mươi Bốn Tối Cường Giả Ngã Xuống

Chương Sáu - Lựa Chọn Khó Khăn

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Người dịch: Workman

Nguồn: ttv.com

Thanh âm của Đoạn Đông Hà Ngô, tựa hồ thoáng vẫn còn vang vọng trong đại điện phòng điều khiển. Trong đại điện một khoảng yên tĩnh.

Lộc Trùng Chi Chủ, Lưu Cửu Chi Chủ, Ảnh Ai Chi Chủ, Vu Lượng Chi Chủ, Lệ Hải Chi Chủ cùng với La Phong, trong ánh mắt ai cũng có vẻ suy nghĩ, rồi điên cuồng.

“Có đi không! Ta xuất thân từ Thánh Địa Vũ Trụ, tồn tại vĩnh hằng, vĩnh viễn không chết. Đi, sẽ có nguy hiểm chết người! Nhưng không đi, lại bỏ qua một kỳ ngộ muốn cầu cũng không được. “Lộc Trùng Chi Chủ suy tư.

“Văn minh cổ xa xưa đó cường đại như thế nào chứ? “Đôi mắt Ảnh Ai Chi Chủ nheo lại, hư ảnh độc nhãn phía sau cũng lóe lên. Hiển nhiên trong lòng đang cực kỳ chấn động: “Có thể tạo ra Thuyền Vũ Trụ! Vô số vật phẩm như Thạch Trụ Vân Đen, vẻn vẹn chỉ là những vật phẩm trong Thuyền Vũ Trụ mà thôi, Đoạn Đông Hà Ngô truyền thừa, cho dù trong văn minh cổ xa xưa cũng là độc nhất vô nhị! Truyền thừa cao quý như thế nào chứ. Nhưng truyền thừa như vậy, cũng có thể tưởng tượng được khó khăn nói tiếp. Cơ hội. Cơ hội duy nhất, cơ hội duy nhất! “Đôi mắt Lệ Hải Chi Chủ lại đầy vẻ điên cuồng: “Cơ hội của ta.”

“Lần này... “Khuôn mặt hoàn mỹ của Lưu Cửu Chi Chủ có vẻ chần chờ.

Ở đây ai nấy cũng giằng co.

La Phong cũng đang giằng co. Thần lực toàn thân hắn không nén được bốc lên, khiến cho chung quanh phát sinh những luồng chấn động. Lần này tưởng là tranh đoạt Mộ Lăng Chi Chu, nhưng không ngờ, Mộ Lăng Chi Chu này chỉ là một thứ phụ thêm. Cái quan trọng nhất là truyền thừa cường đại ẩn chứa từ một nền văn minh cổ xa xưa.

Truyền thừa động lòng người! Nhưng cũng có nguy hiểm chết người!

La Phong cũng hiểu tuy mình có phân thân, nhưng xét về thủ đoạn của nền văn minh cổ này, họ đã dám nói ai dám rình truyền thừa nhất mạch của ta, chắc chắn phải chết. Như vậy một khi trừng phạt, nhất định không phải vô cùng đơn giản để đối phó với một phân thân.

“Ta có đi không?”

“La Phong ta, tu luyện tới bây giờ cũng mới mười mấy kỷ nguyên!

Cho dù không có kỳ ngộ lần này, tin rằng với thực lực của ta, việc trở thành Vũ Trụ Chi Chủ cũng rất dễ dàng. Sau thành Vũ Trụ Tối Cường Giả, cũng có hy vọng! “La Phong âm thầm nói: “Chỉ khi nào đi nhận truyền thừa, thì đó mới là mạo hiểm chính thức!”

“Mạo hiểm hay không?”

La Phong do dự.

“Ta cũng vẻn vẹn chỉ tin chắc có thể trở thành Vũ Trụ Chi Chủ mà thôi. Còn việc trở thành Vũ Trụ Tối Cường Giả thì căn bản không phải là việc đơn giản! Cho dù tương lai trở thành Vũ Trụ Tối Cường Giả thì đã sao? Cũng vẻn vẹn chỉ nhiều nhất là sống ba thời đại luân hồi. “La Phong thầm nói: “Muốn vĩnh hằng chính thức, phải xông vào Luân Hồi thành công.”

“Đáng tiếc lướt mắt cả Vũ Trụ Hải, vô số kỷ nguyên qua, có mấy ai thành công? Cũng chỉ có hai Đại Thánh Địa Vũ Trụ mà thôi. “Trong đầu La Phong hồi ức lại những tin tức trong mật thất không gian độc lập tín vật đen. Hắn đã thấy trên vách đá nhẵn bóng ghi lại những tin tức của đời đời chủ nhân không gian lưu lại.

Người thứ nhất, người thứ , người thứ . Từ Cửu Phàm Chi Chủ liên tục truyền xuống, cho đến Ngũ Hồn Chi Chủ, La Phong đã có chủ nhân không gian! Về phần những chủ nhân không gian trước Cửu Phàm Chi Chủ, cũng chết ai biết có bao nhiêu người nữa. Chỉ cần chừng đó cũng có thể nhìn ra trải qua biết bao nhiêu thời đại luân hồi.

“Thời đại luân hồi vô tận, rất nhiều người thiên phú nghịch thiên? Nhưng cũng vẻn vẹn chỉ có hai Thánh Địa Vũ Trụ.”

“Mỗi một thời đại luân hồi, đều có vài chục Vũ Trụ Tối Cường Giả. Trên vạn thời đại luân hồi thậm chí lâu hơn, có biết bao nhiêu Vũ Trụ Tối Cường Giả? Ai có thể vĩnh hằng?”

La Phong ngẩng đầu, dán mắt vào vương tọa trên đại điện, ánh mắt nóng rực: “Lần này là kỳ ngộ. Ngay cả trong văn minh cổ xa xưa vô cùng mạnh mẽ đó, cũng là một truyền thừa cực kỳ cường đại! Theo ta phán đoán, Đoạn Đông Hà Ngô trong Thuyền Vũ Trụ cũng có địa vị xếp đầu. Ngay cả trong văn minh cổ xa xưa cũng đều rất trân quý. “ “Có truyền thừa!”

“Ta có thể được con đường xa hơn, thấy được con đường còn cao hơn cả Vũ Trụ Tối Cường Giả, có truyền thừa chỉ dẫn, ta liền có thể đi rất xa.”

Khi trong đại điện ai nấy đều đang nghĩ.

Đột nhiên một luồng khí tức đột ngột xuất hiện.

- Kim Phương Chi Chủ, ngươi cũng nên ra. Ta đưa ngươi ra, việc lựa chọn như thế nào sẽ do ngươi quyết định.

Vu Lượng Chi Chủ lạnh lùng nói. Bên cạnh hắn lập tức xuất hiện một nam tử kim giáp Thần Nhãn Tộc. Chính là Kim Phương Chi Chủ luôn luôn tránh trong chí bảo cung điện. Hắn mặc dù không ra, nhưng tất cả những việc phát sinh ở ngoại giới hắn cũng đều thấy đều nghe rõ, tự nhiên cũng hiểu hết.

Ầm!

Bên cạnh lại một thân ảnh xuất hiện. Đó là một thân ảnh tà dị toàn thân cao lớn đỏ sẫm, tựa như những cái xương huyết sắc ngưng tụ thành. Chính là cường giả Hài Tộc.

- Xích Liêu, việc này có liên quan tới lựa chọn sinh tử, ta cũng không cản trở ngươi.

Lệ Hải Chi Chủ nói thẳng.

- Ừm.

Xích Liêu Chi Chủ gật đầu.

- Các ngươi ai ai cũng đều có bang thủ.

Lưu Cửu Chi Chủ nhè nhẹ vung tay lên. Cạnh hắn xuất hiện một cự hán lực lưỡng cao lớn có tám cánh tay, toàn thân như đá, phát ra thanh âm ầm ầm:

- Lưu Cửu, ngươi nói đi. Ngươi không đi, ta cũng sẽ không đi.

- Nham Cự Chi Chủ? Cứ bên cạnh Lưu Cửu Chi Chủ là có Nham Cự.

Vu Lượng Chi Chủ cười khẩy.

- Lộc Trùng, ngươi có bang thủ không?

- Ngân Hà, ngươi có bang thủ không?

Thần Nhãn Tộc, Hài Tộc, Đệ Nhất Tổ Thần Giáo ba phương đều có bang thủ. Nhưng đều chỉ ẩn mặt. Kỳ thật việc này cũng rất bình thường. Sâu trong Khu Trong, trừ phi loại tự tin tột cùng như Lộc Trùng Chi Chủ, bình thường đều là hai người cùng nhau hành động. Như Xích Liêu Chi Chủ, Lệ Hải Chi Chủ cùng nhau hành động, Ảnh Ai Chi Chủ, Vu Lượng Chi Chủ cùng hành động, Lưu Cửu Chi Chủ, Nham Cự Chi Chủ cùng hành động.

Còn Kim Phương Chi Chủ căn bản là vừa khéo gặp việc này.

- Ta tung hoành Vũ Trụ Hải, trước giờ đều một mình hành động.

Lộc Trùng Chi Chủ nói thẳng.

- Ta cũng không có bang thủ.

La Phong lắc đầu.

- Ha ha... Thần Nhãn Tộc ba người, Hài Tộc hai người, Đệ Nhất Tổ Thần Giáo hai người. Ta và Ngân Hà, tổng cộng có chín người!

Lộc Trùng Chi Chủ cười lớn ha ha:

- Lựa chọn này sợ là không dễ dàng lắm. Nhưng loại cơ hội này cũng khó ngộ được. Cho dù là Tử Nguyệt Thánh Địa ta, ta cũng chưa bao giờ nghe nói về truyền thừa thần bí bực này. Những truyền thừa bình thường thì cũng có một vài, sợ đều là một vài cường giả bình thường trong Thuyền Vũ Trụ năm đó để lại, nhưng hiển nhiên không thể so được với Đoạn Đông Hà Ngô!

Hơn nữa những cường giả bình thường đó một khi chết, cho dù lưu lại một vài nguy hiểm, vẫn không thể uy hiếp được ta.

-

- Nhưng Đoạn Đông Hà Ngô, hắn đã dám nói những lời này, sợ là cho dù hắn đã chết, những thủ đoạn hắn lưu lạ cũng có thể đối phó với cả Vũ Trụ Tối Cường Giả.

Lộc Trùng Chi Chủ lướt mắt nhìn:

- Các vị, nên suy nghĩ cho kỹ.

Mọi người trong lòng giãy dụa.

Thì trên vương tọa đại điện, năng lượng chợt tập hợp, rồi tập hợp thành một tàn ảnh, chính là Đoạn Đông Hà.

- Đã suy nghĩ rõ ràng chưa?

Đoạn Đông Hà đứng dậy, từ từ đi xuống, nhìn chín bóng người phía dưới.

Còn La Phong, Lộc Trùng Chi Chủ cũng đều hiểu ra. E rằng đây chỉ là mấy thứ khống chế trí năng do Đoạn Đông Hà để lại. Về phần bản thân Đoạn Đông Hà sớm đã chết rồi.

- Lên!

Đoạn Đông Hà chỉ xuống mặt sàn đại điện, nhẹ giọng quát.

Ầm ầm!

Đại điện nhất thời bắt đầu nổi lên. Một phiến đá tròn khổng lồ lơ lửng, lộ ra một lỗ thủng sâu thẳm. Liếc mắt nhìn lỗ thủng sâu thẳm, thoáng thấy một khoảng đỏ lè, thỉnh thoảng có sóng khí màu đỏ vặn vẹo

- Nguyện ý nhận truyền thừa, thì đi xuống.

Đoạn Đông Hà nói thẳng:

- Ta sẽ dựa theo phương pháp lựa chọn truyền nhân của Đoạn Đông Hà nhất mạch, từ đó lựa chọn các ngươi. Thông qua nhiều khảo nghiệm, sau này sẽ dần dần tiếp xúc tới truyền thừa. Một khi tiếp xúc tới truyền thừa, sẽ là nguy cơ sinh tử. Thành công nhận tất cả truyền thừa, sống! Không thể hoàn toàn nhận được, vẻn vẹn chỉ nhận được một chút, nhất định sẽ chết!

- Nếu bây giờ sợ hãi, có thể lập tức rời đi.

- Miệng hầm đã mở ra, sẽ không đóng lại.

- Thậm chí có thể mời tộc nhân và bằng hữu các ngươi đến đây. Số người đến đây càng nhiều thì càng tốt, như vậy càng có khả năng sinh ra một tân nhậm Đoạn Đông Hà!

Đoạn Đông Hà quét mục quang nhìn chín bóng người:

- Lựa chọn đi.

Sau đó thân ảnh hắn như bụi mỏng chấn động, tiêu tán đi, hóa thành hư vô.

Phiến đá tròn treo lơ lửng trên cao.

Lộ ra thông đạo đỏ sẫm vô tận phía dưới, đi vào hay không?

- Đại hạn tới gần, lại có thể tìm được cơ hội bực này.

Xích Liêu Chi Chủ trầm giọng:

- Thủ đoạn của văn minh cổ xa xôi, ta tuy chỉ là Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất, cũng rất có khả năng thành Vũ Trụ Tối Cường Giả, thậm chí vượt qua luân hồi! Cho dù văn minh cổ xa xưa, cũng không thể đánh vỡ hạn chế. Ta một khi tìm được truyền thừa, cũng có thể chỉ dẫn cho Vũ Trụ Tối Cường Giả Hài Tộc ta. Chỉ cần trong số họ có một người thành công, Thánh Địa Vũ Trụ thứ ba sẽ được sinh ra. Ha ha... Đi!

Một luồng lưu quang màu đỏ sẫm lóe lên rồi biến mất, đảo qua một đường cong, bay vào trong thông đạo sâu thẳm, rồi biến mất.

- Đại hạn gần tới, cơ hội duy nhất, có thể nào bỏ qua?

Lưu Cửu Chi Chủ cười, cũng hóa thành lưu quang, bay thẳng vào.

- Lưu Cửu!

Thanh âm hùng hậu trầm thấp vang lên:

- Ngươi đi, ta cũng đi.

Nham Cự Chi Chủ cũng không chút do dự đi theo, cũng hóa thành lưu quang bay thẳng vào.

- Ảnh Ai.

- Vu Lượng.

Hai vợ chồng nhìn nhau, nở nụ cười.

- Đi!

- Đi!

Cùng đi vào.

- Ha ha!

Kim Phương Chi Chủ cười lớn:

- Nếu chết thì đã chết rồi.

Rồi hắn cũng đi theo vào trong.

Khoảnh khắc toàn bộ cường giả Thời Đại Vũ Trụ Thứ Nhất đã tiến vào. Bên ngoài chỉ còn lại có Lộc Trùng Chi Chủ và La Phong.

- Ngươi có đi không?

Lộc Trùng Chi Chủ nhìn về phía La Phong.

- Ngươi thì sao?

La Phong hỏi lại.

Ánh mắt Lộc Trùng Chi Chủ ẩn hiện, nói khẽ:

- Vĩnh hằng tuế nguyệt thì đã sao? Ta là một sinh mạng sôi nổi, sống trong mạo hiểm, tộc quần của ta mà thiếu đi một người thì căn bản cũng không bị ảnh hưởng gì. Thánh Địa Vũ Trụ tồn tại vĩnh hằng. Cơ hội truyền thừa vô tận kỷ nguyên khó gặp, nếu bỏ qua ta sẽ hối hận. Mạo hiểm lần này có lẽ là một lần mạo hiểm lớn nhất của ta. Ta đi, chết trong mạo hiểm cũng đáng.

- Ha ha... Đi trước một bước.

Lộc Trùng Chi Chủ hóa thành lưu quang, bay thẳng vào.

Cả đại điện chỉ còn lại có La Phong. “Nếu ta chết, do ta mới là Vũ Trụ Tôn Giả, vẫn có cơ hội sống lại. Cái giá cứu sống lại của ta có lẽ rất lớn, nhưng ta gánh được. “La Phong nhìn về phía Thâm Uyên đỏ đậm: “Vốn định cho phân thân Kim Giác Cự Thú mang Tinh Thần Tháp rời đi. Chỉ khi nào ta chết thật, Tinh Thần Tháp cũng sẽ thành vật vô chủ, phiêu đãng trong Thuyền Vũ Trụ, bị cuốn vào một vài nơi nguy hiểm Thuyền Vũ Trụ. Thậm chí bị thế lực khác đoạt đi.”

“Vậy ta nên đem theo Tinh Thần Tháp cùng vào trong. Có Tinh Thần Tháp, ta cũng tin chắc có thể ứng phó được nhiều nguy hiểm.”

“Cược tất cả, liều một lần!”

Vèo!

La Phong hóa thành lưu quang, cũng xông thẳng vào Thâm Uyên màu đỏ sẫm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio