Thiên Mười: Nguyên Thủy
Chương Năm Mươi Chín - Ra Ngoài
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Người dịch: Workman
Nguồn: ttv. com
Năm đó tại Huyết Lạc Thế Giới... Phân thân Ma Sát Tộc dựa vào phi thuyền tộc cơ giới mà tung hoành Huyết Lạc Thế Giới, trắng trợn thu gom gần vạn viên Huyết Lạc Tinh.
Kim Giác cự thú mặc dù gien trong cơ thể mạnh hơn con Thú Hoang Kỳ Ngưu nhiều, nhưng lúc đó sau khi dung hợp thành công viên Huyết Lạc Tinh thứ , tiếp tục dung hợp Huyết Lạc Tinh nữa thì sát khí lại bốc ra quá đáng sợ. Ý chí La Phong cũng không thể chịu được. Do đó năm đó chỉ có thể tạm thời đình chỉ, đợi tương lai khi có đột phá.
“Trong quá trình tu luyện truyền thừa Ma Âm Thần Tướng, ta đã không ngừng thừa nhận áp lực, cũng tôi luyện ý chí ra rất nhiều.”
“Hơn nữa bí pháp truyền thừa chính là dùng để thay đổi linh hồn, làm ta khống chế linh hồn mạnh hơn mấy chục lần. "La Phong thầm nói:" Hơn nữa qua năm, phương diện tu tâm của ta không hề đình chỉ lúc nào cả.”
Tu tâm, khác với tu luyện.
Tỷ như cảm ngộ quy luật, nghiên cứu bí pháp, đều cần mất rất nhiều tâm lực.
Nhưng tu tâm, không cần tiêu hao tâm lực bao nhiêu, kỳ thật chính là một loại tâm tình.
Tỷ như lúc chiến đấu phải điều chỉnh tâm cảnh. Nếu không khi chiến đấu mà phát huy thất thường, chỉ có thể phát huy bảy tám phần thực lực là cùng.
Còn như Lôi Thần, Hồng, về phương diện tu tâm đã tới cảnh giới cực cao. Cho dù gặp phải việc phức tạp tới đâu đi nữa, cũng không rung chuyển được tâm tình của họ. Lúc chiến đấu, họ ngược lại sẽ phát huy vượt xa người thường! Người khác khi vượt xa người thường, có thể phát huy là do dưới tình huống bộc phát đặc thù nào đó. Còn như Hồng, lại có thể bất kỳ thời khắc nào bảo trì phát huy %!
Đây là một loại tâm tình cực cao, có thể phát huy một loại thực lực siêu cực đoan.
Đương nhiên
Hồng, về phương diện tu tâm, đã sánh ngang với những thánh nhân siêu phàm trong lịch sử từ cổ chí kim Hoa Hạ Quốc! Cho dù là Lôi Thần, thì tâm tình hắn cũng kém hơn Hồng cả một cấp độ. Còn La Phong lại còn kém hơn Lôi Thần một bậc.
May mà, La Phong có hai nhân vật cấp đại sư như Hồng, Lôi Thần dẫn dắt, do đó trên phương diện tu tâm vẫn luôn luôn tiến bộ.
Tu tâm, và tu luyện lâu dài không có quan hệ gì nhiều.
Còn một vài vũ giả khi tu luyện, muốn tu luyện tới thần linh Bất Hủ, tối thiểu cũng phải mấy vạn năm, có khi cần trăm vạn năm!
Nhưng phương diện tu tâm, ngắn ngủn vài chục năm là đạt tới trình độ chí cao. Dù sao cổ nhân Hoa Hạ Quốc cũng có tuổi thọ phần lớn không vượt qua trăm năm.
năm!
năm qua, La Phong đã tiến bộ không ít. Đáng tiếc trên cảnh giới ba lớp tu tâm, hắn vẫn chỉ ở cảnh giới tầng đầu tiên đỉnh cao mà thôi. Đương nhiên chỉ luận về ý chí, đã vô cùng cường hãn rồi.
La Phong đứng trên quảng trường yên tĩnh.
Trong Thể Nội Thế Giới.
Kim Giác cự thú khổng lồ như hai sơn mạch liên miên, cặp con ngươi màu vàng sậm có thể so với một hồ nước lớnđang nhìn chằm chằm vào một viên Huyết Lạc Tinh đang nằm trên lớp vảy móng phải.
“Viên thứ chín mươi chín!”
Móng phải khẽ nhếch lên, đồng thời lợi trảo sắc bén cắm vào lòng bàn tay. Nhất thời vảy lòng bàn tay hắn đã rỡ ra. Viên Huyết Lạc Tinh nhỏ bé được Kim Giác cự thú khống chế niệm lực, chạm thẳng vào vết thương. Một cú đụng chạm, nhất thời một luồng lực vô hình trong nháy mắt truyền vào người Kim Giác cự thú.
“Rống...”
Kim Giác cự thú ngẩng đầu phát ra một tiếng gầm đau đớn phẫn nộ.
Đây là sát khí va chạm với ý chí!
Sát khí vô tận phi thiên cái địa, như vô số chiến xa gầm lên ép tới, ý chí La Phong vẫn cô đọng như một thanh đao, không ngừng chống cự với những lần công kích.
Loại công kích thuần túy ý chí này, cho dù có vũ lực mạnh đến đâu cũng không có một chút tác dụng phụ trợ nào cả.
“Ta nhất định sẽ thắng!”
“Nhất định có thể thắng, sát khí không làm gì được ta, không làm gì được!!! " Ý chí La Phong vẫn đang gầm lên.
Lần lượt kiên trì...
Đột nhiên sát khí vốn vô cùng mãnh liệt lại như thủy triều lui đi, nhanh chóng sút giảm. Đồng thời viên Huyết Lạc Tinh trên móng phải Kim Giác cự thú bắt đầu truyền vào những sợi tơ Huyết Lạc huyết sắc. Huyết Lạc lực không ngừng dung nhập vào móng phải của Kim Giác cự thú, lại một lần nữa thay đổi móng phải đáng sợ của Kim Giác cự thú.
Đau đớn, một lần nữa lại tấn công!
Có thể tưởng tượng được đau đớn khi dung hợp viên Huyết Lạc Tinh thứ chín mươi chín lớn như thế nào. Cơn đau này làm Kim Giác cự thú đau đớn điên cuồng, liên tục đập xuống mặt đất, xé vụn cả sơn mạch, nhưng dù đau đớn tới mấy cũng phải cố mà chịu.
Rốt cục, đau đớn cũng thối lui.
Viên Huyết Lạc Tinh thứ hoàn toàn dung nhập vào móng chân phải.
“Rống.. "
Kim Giác cự thú ngẩng đầu hưng phấn gầm lên. Tiếng gầm vang vọng cả trong Thể Nội Thế Giới vô tận.
Khẽ giơ móng chân phải lên, khu động lực Huyết Lạc cường đại ẩn trong móng chân phải. Nhất thời cả móng chân phải nhanh chóng phát sinh biến hóa. Gân cốt, vảy, cơ bắp vân vân, từ những tế bào nhỏ nhất đều phát sinh lột xác. Biến thẳng thành một móng vuốt màu vàng kim nhạt, hơn nữa trên móng vuốt còn rải rác những hoa văn kì bí phức tạp dày đặc đỏ như máu.
Hoa văn kì bí rải rác cả móng chân phải, thoáng hình thành một đồ hình. Một đồ hình đầu thú đang gầm thét.
“Đồ hình quỷ dị thật!”
Lúc trước khi dung hợp thành công viên Huyết Lạc Tinh thứ , trên móng chân phải có khả năng hiện ra đồ hình hoa văn kì bí đỏ như máu. Lúc đó La Phong cũng không phát hiện ra hình vẻ của hoa văn kì bí này là 'Đồ hình đầu thú đang gầm thét', nhưng khi dung hợp viên thứ chín mươi chín, tăng thêm mấy trăm hoa văn kì bí, làm hoa văn kì bí vốn tán loạn thoáng cái đã đầy đủ hơn rất nhiều.
Hoa văn kì bí hình thành một đầu thú. Rất giống đầu pho tượng Thần Thú.
Cái khác nhau duy nhất là
Không có sừng như pho tượng Thần Thú! Nguyên nhân chính là vì khuyết mất một sừng... Do đó thấy đồ hình cấu thành hoa văn kì bí đỏ như máu, lại làm La Phong cảm giác thấy không viên mãn.
“Phỏng chừng dung hợp viên Huyết Lạc Tinh thứ xng thì sẽ có hình đầy đủ.”
“Ừm, thử xem, xem có thể dung hợp được viên Huyết Lạc Tinh thứ không. " Kim Giác cự thú một lần nữa lấy ra một viên Huyết Lạc Tinh, lần nữa bắt đầu thử dung nhập...
Trên quảng trường.
La Phong đứng trên quảng trường. Bên cạnh sàn đá đầy máu. Chính là vừa rồi khi dung hợp viên Huyết Lạc Tinh thứ , bản tôn người địa cầu đã phát tiết đau đớn mà ra.
“Vù!”
“Dung hợp viên Huyết Lạc Tinh thứ thất bại. " La Phong xoa mồ hôi trên trán.” Dung hợp viên Huyết Lạc Tinh thứ quả thật là rất khó. Phỏng chừng còn vài năm nữa, ý chí ta tăng lên một chút nữa, mới có thể dung hợp thành công.”
Dung hợp viên thứ thành công, dung hợp viên thứ thất bại, nhưng La Phong cũng rất hưng phấn.
Vì căn cứ vào đồ hình hoa văn kì bí đỏ như máu hiện ra trên móng chân phải, thấy đó là đồ hình đầu thú đang gầm thét, hơn nữa con thú đó hoàn toàn giống như Pho tượng Thần Thú, chỉ khuyết mất một sừng.
“Huyết Lạc Tinh, quả thật là có liên quan tới thần thú trong truyền thuyết Huyết Lạc Thế Giới. "La Phong thầm nói:" Bất luận là Huyết Vũ Giả, Hắc vũ giả, hay Kim Giác cự thú, đều có khả năng khu động ' Huyết Lạc lực’, chắc chắn có liên quan tới con thần thú kia.”
“Ừm.”
“Hơn nữa ta phỏng chừng, đợi dung hợp viên Huyết Lạc Tinh thứ thành công, mọc ra một sừng, thì đồ hình hoa văn kì bí sẽ hoàn thiện... Rất có thể còn có một kinh hỉ nữa. " La Phong cảm thấy sung sướng, nhìn quanh quảng trường. Trên quảng trường không có sinh mạng nào khác, còn phía dưới Thâm Uyên Thế Giới cung điện truyền thừa thì đang có ức vạn con huyễn thú.
Huyễn thú vô tận, có không ít những con huyễn thú khổng lồ cấp Bất Hủ.
“Cần phải trở về!”
Thân thể La Phong chợt biến ảo.
Vèo!
Hoán đổi thành phân thân Ma Sát Tộc, phân thân Ma Sát Tộc cũng trong nháy mắt biến ảo thành một con gấu băng.
Con gấu băng thật thà phúc hậu đáng yêu nhìn nhìn bốn phía, lập tức bắn manh về phía trước.
Vù!
Gấu băng xông thẳng vào màn ánh sáng trắng, liếc mắt đã thấy phía dưới Thâm Uyên Thế Giới vô tận những con huyễn thú.
Bùm một tiếng, con gấu băng rơi thẳng xuống trên tầng băng, đứng lên vẻ rất ngu ngốc.
Chung quanh cũng có cả đám huyễn thú ngu ngốc, căn bản không con nào để ý tới con gấu băng này.
“Hả? " Gấu băng nhìn ra phía trước, giữa không trung có tòa cung điện lơ lửng.” Ủa, tòa cung điện đều có ánh sáng trắng?”
Ngay sau đó, màn ánh sáng trắng bao quanh tòa cung điện lúc trước La Phong nhận truyền thừa bắt đầu từ từ tiêu tán.
“Xem ra tòa cung điện khác đều có sinh mạng đang nhận truyền thừa. " Con gấu băng liếc nhìn.” Dù sao ta đã nhận truyền thừa xong, không thể nhận nhiều hơn. Ừm, tranh thủ thời gian ra ngoài!”
Gấu băng nhìn quanh bốn phía.
Thâm Uyên Thế Giới mênh mông rét lạnh, bất luận đi về hướng nào thì mênh mông, rải rác những con huyễn thú dày đặc nhìn không tới cuối. Số lượng huyễn thú nhiều vô cùng, quả thực khó tin.
“Làm sao ta có thể ra ngoài đây? " Gấu băng La Phong sửng sốt.
“Sao mà ra ngoài?”
Lúc trước bị Mạc Lạc một cước đạp xuống động sâu, rơi vào Thâm Uyên Thế Giới. Chẳng lẽ muốn thông qua động sâu bay trở về?
“Khu vực động sâu, cũng có vài con huyễn thú cấp Bất Hủ khổng lồ. Mỗi một con huyễn thú cấp Bất Hủ, đồng thời khống chế rất nhiều động sâu. Chỉ cần huyễn thú cấp Bất Hủ, tùy ý thi triển cũng có lực thôn phệ đáng sợ như lần đó. Ta không nên trêu vào chúng thì tốt hơn. " La Phong hồi ức lại.
Dưới vô số động sâu rải rác phía dưới là những con huyễn thú cấp Bất Hủ.
Còn La Phong biến hóa thành gấu băng, không thấy có bất kỳ con huyễn thú nào bay ra khỏi động sâu cả.
“Những con huyễn thú khác, chưa từng bay ra khỏi động sâu. Những con huyễn thú khác không làm, thì ta cũng không thể làm. " La Phong thầm nghĩ.
Lúc này, con gấu băng bắt đầu lang bạt trong Thâm Uyên Thế Giới mênh mông. Nhưng đã ba ngày qua đi, con gấu băng cũng không tìm được biện pháp có thể ly khai vùng Thâm Uyên Thế Giới này
Điều này làm con gấu băng bắt đầu nóng ruột.
“Ta cứ theo một phương hướng mà đi mãi vậy!”
“Ta không tin, đi không đến nơi cuối!”
Gấu băng bắt đầu dọc theo một phương hướng không ngừng đi về phía trước, chốc chốc chạy nhanh lướt đi cả trăm vạn km, chốc chốc lại thong lắc mông chậm rãi. Cứ như vậy, con gấu băng càng chạy càng xa. Dần dần, trong phạm vi tầm nhìn nó đã thấy ít huyễn thú hơn.
“Khi nào thì có thể đi ra khỏi địa phương quỷ quái này vậy.”
Con gấu băng La Phong thầm nghĩ, vẫn bảo trì một phương hướng mà di chuyển. Trong phạm vi tầm nhìn huyễn thú, thậm chí thi thoảng mới có thể thấy một con huyễn thú.
“Gừ!”
Ma âm cường đại trong nháy mắt quét qua, con gấu băng La Phong khẽ run lên.
Mặc dù là phân thân Ma Sát Tộc biến hình, nhưng dù sao trên người gấu băng trong người cũng có ‘Nguyên hạch’ của. Trong nguyên hạch cũng ẩn núp linh hồn, tự nhiên là chịu ảnh hưởng của ma âm.
“Ma âm này đại khái có thể ảnh hưởng tới cao thủ Giới Chủ giai đoạn đầu.”
“Ma âm?”
Gấu băng đột nhiên dừng lại, trợn tròn mắt, có vẻ vô cùng sung sướng.” Lại có ma âm!!!”
Ở Thâm Uyên Thế Giới, đi mãi suốt cả một vùng rộng lớn, chưa bao giờ phát hiện ra ma âm công kích.
“Mẹ kiếp!”
“Rốt cục gặp được ma âm rồi.”
Gấu băng La Phong kích động vô cùng, kích động như muốn khóc.
“Nơi này có thể phát hiện ma âm, xem ra cũng sắp ra khỏi Thâm Uyên Thế Giới rồi. " Gấu băng lập tức kích động hóa thành một luồng ảo ảnh, chạy như bay. Một hơi chạy như bay hơn mười vạn km, rốt cục thấy được vách núi đá phủ băng mênh mông. Trên vách núi có rất nhiều thông đạo hang động.
“Hang động âm u quen thuộc biết bao nhiêu, hang động âm u làm cho người ta yêu thích biết bao nhiêu.”
Gấu băng kích động tung bốn vó, lập tức lướt vào một hang động âm u.