Thôn Phệ Tinh Không

con đường dẫn đến cái chết

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thiên Mười Bảy: Băng Ngục Tinh

Chương Ba Mươi Bốn - Thương Giáng Tộc

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Người dịch: Workmantangthuvien.com

Trên bia băng trong suốt có khắc văn tự yêu tộc, nói về sinh cơ duy nhất ở Băng Ngục.

“Từ lần Đại Đồ Lục trước đến nay, trong Băng Ngục đã có ước một vạn hai ngàn Bất Hủ ngoại tộc. Mỗi một người bị giam giữ đều có một thẻ thứ tự! Phàm là ai có thể gom đủ một vạn thẻ thứ tự, hắn có thể bình yên rời khỏi Băng Ngục. Những người bị giam giữ khác sẽ toàn bộ bị giết sạch. Đó là Đại Đồ Lục. Lúc trước đã phát sinh một lần Đại Đồ Lục, có một cường giả nhân loại từng bình yên rời khỏi Băng Ngục.”

“Đám ngoại tộc!”

“Đây là sinh cơ duy nhất của các ngươi. Muốn ra ngoài, phải chiến đấu đi, cướp lấy thẻ thứ tự của cường giả khác. Trong các ngươi chỉ có một người có thể ra ngoài!”

Mỗi một văn tự đều đầy ắp thần lực cường đại đáng sợ. Luồng uy áp như sóng lớn liên tục công kích chung quanh. Cho dù là bản thân Vũ Trụ Tôn Giả cũng không thể khuất phục La Phong, chứ đừng nói chỉ vài dòng văn tự lưu lại.

“Tôn Giả Đâu Khấu xanh ghê thật. “La Phong thì thào nói: “Cấp cho người bị giam giữ một chút hy vọng, rồi lại bịt chặt mọi đường khác! Một vạn hai ngàn Bất Hủ ngoại tộc lại vẻn vẹn chỉ có một người có cơ hội ra ngoài. Những người khác toàn bộ chết sạch! Cường giả không ai cam lòng khuất phục vận mệnh, họ sẽ giãy dụa, sẽ liều mạng.”

“Vì vậy, sẽ có chiến đấu, sẽ có lục đục mâu thuẫn, có những người luôn thất bại sẽ tự sát. “La Phong thầm lắc đầu.

Tôn Giả Đâu Khấu tím, Tôn Giả Đâu Khấu xanh giam giữ vô số Bất Hủ cấp phong Vương, hoặc các sinh mạng có đặc thù thủ đoạn dám xông vào ‘Vành đai Băng Ngục Tinh’. Phàm là cường giả có bối cảnh hoặc được cả tộc quần trọng thị, sớm đã được những siêu tồn tại của tộc quần mang đi rồi. Còn những người bị giam giữ tại đây đều là không có bối cảnh gì.

“Tộc quần quên họ rồi.”

“Họ chỉ có thể vùng vẫy.”

“Quyết đấu tìm ra một người thắng duy nhất. “La Phong lặng lẽ cảm thán.” Cũng không biết người duy nhất đó có thể ra ngoài không. Hay khi vừa ra ngoài đã bị Tôn Giả Đâu Khấu xanh giết chết.”

Băng Ngục không giam giữ được những siêu thiên tài chính thức.

Như Khoa Đế, như La Phong, như Thất Kiếm Vương, như Mệnh Vẫn Vương, những thiên tài tuyệt thế được tộc quần trọng thị đều có thủ đoạn cầu cứu khẩn cấp. Một vài ‘Vũ Trụ Chi Chủ’ siêu tồn tại trong tộc quần, sẽ tìm cách cứu họ. Tôn Giả Đâu Khấu xanh, Tôn Giả Đâu Khấu tím nào dám đối lập với Vũ Trụ Chi Chủ?

“Tọa Sơn Khách sư phụ. “La Phong lặng lẽ nói: “Ngươi để cho ta tới Băng Ngục Tinh trộm miếng kim loại đen, vốn là việc nguy hiểm cực đoan, mạo hiểm như vậy mà không có tác dụng mài giũa bao nhiêu cả, không giống cách của ngươi.”

“E rằng, Băng Ngục mới là nơi ngươi tôi luyện ta.”

“Cho ta cảm nhận được sự giãy dụa của các cường giả?”

“Cho ta hiểu rõ ràng, trong vũ trụ, một nguyên tắc cơ bản mạnh hiếp yếu? “La Phong thầm nhủ.

...

La Phong lặng lẽ đứng trước bia băng khổng lồ.

Còn đại khái trên mặt tuyết cách La Phong bảy vạn km...

Xoẹt xoẹt xoẹt...

Một phiến lá trong suốt từ trong tuyết lộ ra. Phiến lá cây đó thoáng nghiêng về phía La Phong.

“Nhân loại.”

“Là nhân loại, là nhân loại duy nhất trong Băng Ngục. Nhân loại khẳng định phải có đồ vật để nối vào mạng Vũ Trụ Giả Định, cũng rất có thể có máy dùng ‘tài khoản vô danh’. “Sâu dưới lớp tuyết, cường giả đó nhất thời kích động. Lúc trước Phệ Hồn Thú quá cẩn thận tạm thời không muốn chiến đấu với La Phong. Cường giả Tạp Đồ Tộc chết là do hắn muốn chết.

“Tài khoản vô danh, Vũ Trụ Giả Định.”

“Vũ Trụ Giả Định... Nhân loại!”

Sâu dưới lớp tuyết, cường giả đó không áp chế nổi vẻ nóng ruột. Trong Băng Ngục thật sự quá tịch mịch, ‘Tài khoản vô danh’ của nhân loại, hoặc máy cảm ứng của họ, ngoại tộc cũng có thể sử dụng được. Tại Băng Ngục tuyệt đối thuộc loại bảo vật mà nhiều cường giả đều muốn tranh mua, vì nó có thể giúp họ giải quyết việc 'cô độc'.

- Giết.

- Giết chết hắn, ta cần nối vào mạng Vũ Trụ Giả Định.

Một cái bóng gần như trong suốt, cao ước gần tám mươi thước từ lớp tuyết phóng mạnh lên, rồi lập tức thuấn di biến mất luôn.

La Phong lặng lẽ đứng trước bia băng khổng lồ trước mặt.

Phía sau La Phong chợt xuất hiện một sinh mạng kỳ dị, cao hơn tám mươi cao thước, tựa như một tòa nhà cao hai ba mươi tầng, toàn thân trong suốt. Trên người sinh mạng kỳ dị đầy những phiến lá. Mỗi một phiến lá đều như thủy tinh, vô cùng trong suốt, chỉ thấy những sợi dây thô chắc cầm chắc một sợi xích rất dài màu đen.

- Rầm rầm...

Sợi xích màu đen như một con độc xà múa lên, rồi quấn về phía La Phong.

Hai cánh La Phong rung lên, lưu lại một quỹ tích quanh co giữa không trung, đã vọt ra phía sau sinh mạng đó.

Sợi xích không cuốn lấy La Phong, mà nện vào lớp tuyết.

Lớp tuyết rung động dữ dội, xé rách ra một hố sâu, nhưng cái bia bằng băng phía trước lại không tổn hao gì.

- Nhân loại.

Sinh mạng trong suốt gầm lên.

- Ngươi chạy trốn nhanh mấy cũng vô dụng thôi.

Vù!

Vù!

Vù!

Sợi xích đen thoáng mang theo một hào quang đen, đồng thời tốc độ hoàn toàn tăng lên đến cực hạn

Nhất thời trước mắt La Phong chỉ cảm thấy hoàn toàn là vô số ảo ảnh của sợi xích. Điều này làm La Phong phải thừa nhận, khi đối phương hoàn toàn bộc phát thì tốc độ phi hành thân thể mình kém tốc độ binh khí của đối phương một bậc.

- Hừ.

Lòng bàn tay trái La Phong nổi lên sáu quả cầu đen thoáng có vầng sáng tím, tiện tay vung lên.

- Rống...

Giữa không trung, hoa văn qui luật trên sáu quả cầu đen bắn ra vô số sợi tơ kim sắc, nhất thời gắn kết với quy luật bản nguyên Vũ Trụ, nhất thời trên bầu trời xuất hiện một ảo ảnh thần thú dài vài trăm thước, gầm lên rồi vung móng chân phải chém về phía sinh mạng trong suốt. Sinh mạng trong suốt cũng không dám sơ ý, khống chế sợi xích đen cản lại.

- Bành!

Móng chân phải Thần Thú đánh mạnh vào sợi xích đen, đánh bay sợi xích đen ra xa, rơi xuống lớp tuyết xa xa, xé vỡ lớp tuyết, rồi sợi xích này chui tuốt vào sâu trong lòng đất.

- Rống...

Thần Thú gầm lên, móng vuốt đó tiếp tục đánh thẳng vào bản thân sinh mạng trong suốt này.

- Xoát.

Sinh mạng trong suốt hư không tiêu thất, tránh thoát được trảo này.

Sinh mạng trong suốt lại xuất hiện phía sau La Phong. Cánh tay thô chắc với vô số lá cây trong suốt chộp vào La Phong.

- Phong tỏa không gian.

La Phong khu động ‘Tỏa Không Tí’ trên bảo vệ tay. Chỉ thấy sóng không gian chung quanh nhất thời hoàn toàn đình chỉ. Những văn tự của nguyên dân cư trên Diễm Tế đại lục như ẩn như hiện giữa không trung, đồng thời La Phong rung lên hai cánh, thi triển Minh Nguyệt Sách, đôi cánh như chiến đao, rít lên rồi cắt qua.

Sinh mạng trong suốt chỉ cảm thấy một sức mạnh kỳ dị cắt qua tay hắn.

Rào!

Một cánh tay khổng lồ trong suốt từ giữa không trung rơi thẳng xuống lớp tuyết.

- Chịu chết đi.

La Phong lăng không xa xa hướng mắt nhìn sinh mạng trong suốt. Ảo ảnh thần thú đang gầm lên nhằm vào sinh mạng trong suốt.

Sinh mạng trong suốt kêu lên một tiếng, muốn khoan đất chạy trốn, đồng thời cũng vung sợi xích ngăn trở thần thú. Nhưng La Phong với ý chí tuyệt cường dẫn dắt niệm lực, hoàn toàn có thể sánh ngang với phong Vương đỉnh cao, hơn nữa uy lực của chí bảo Tinh Thần Đồ, cho dù là cường giả phong Vương cực hạn cũng hoàn toàn bị áp đảo giày xéo, chứ đừng nói sinh mạng trong suốt thực lực vẻn vẹn chỉ là phong Vương đỉnh cao.

- Bành!

Thần thú một lần nữa chụp vào sợi xích đen, sau đó móng chân phải thô chắc từ giữa trời lại giáng xuống!

Xé toang người hắn!

Vừa bắn vào trong cơ thể sinh mạng trong suốt, sáu quả cầu đen có nọc độc Phí Ma đã xâm nhập vào cơ thể hắn.

- Không!!!

Sinh mạng trong suốt phát ra một tiếng rít hoảng sợ. Thực lực nó ở Băng Ngục xem như loại bét, nhưng năng lực sinh tồn của nó rất mạnh. Một là có thể thuấn di, hai là nó có thần thể khổng lồ, cho dù liều mạng thiêu đốt thần lực hắn cũng có thời gian kiên trì vượt xa các sinh mạng khác. Nhưng lúc này sáu quả cầu đen vừa xuyên qua thần thể nó, trong nháy mắt đã hủy diệt gần như một nửa thần thể nó.

Veo! Veo! Veo!

Sáu quả cầu đen hóa thành sáu luồng hào quang, bay trở về trước mặt La Phong, rồi hạ xuống lòng bàn tay La Phong, sau đó biến mất.

- Nhân loại.

Sinh mạng trong suốt nhìn La Phong.

- Ngươi hẳn cũng biết, thần thể ngươi bây giờ đã hao tổn một nửa.

La Phong ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng vẫn cảm thán đối phương có lực sinh mạng cường đại. Dù sao với sáu viên độc châu đó, cho dù là năm đó khi đánh chết phong Vương cực hạn, bình thường một lần cũng có thể tiêu hao tới % thần thể. Còn đối phó thần thể yếu ớt của phong Vương đỉnh cao, lại chỉ hủy diệt được chừng % thôi.

- Thực lực ngươi chỉ còn lại có một thành, càng không phải là đối thủ của ta.

La Phong nhìn sinh mạng trong suốt.

Sinh mạng trong suốt đứng trong tuyết, nhìn chằm chằm vào La Phong:

- Nhân loại, có muốn nói gì thì cứ việc nói. Ta thừa nhận... Bây giờ phong tỏa không gian, tốc độ ta không được như ngươi. Ta trốn không thoát được. Thực lực ta lại thua xa ngươi. Tất cả đều trong sự khống chế của ngươi. Nhưng ngươi phải hiểu rằng, trong Băng Ngục không có ai sợ chết. Bức ta quá, ta sẽ lựa chọn tự bạo.

- Ta vừa mới thấy một tên tự bạo.

La Phong cười khẽ nói:

- Ngươi đừng vội tự bạo. Tự bạo đối với ta cũng không có uy hiếp gì. Ta bây giờ có việc hỏi ngươi, nếu ngươi thật thà trả lời, ta có thể tha cho ngươi một mạng.

- Tha ta?

Sinh mạng trong suốt không dám tin.

- Ta nói một không hai.

La Phong từ giữa không trung từ từ hạ xuống, đứng trên lớp tuyết, đồng thời nói:

- Đã cho ngươi cơ hội, ngươi đừng có bỏ qua.

- Nhân loại, ngươi hỏi đi.

Sinh mạng trong suốt nói.

- Ngươi là sinh mạng gì. Vô số tộc quần trong vũ trụ cơ hồ không có bao nhiêu loại mà ta không biết đâu.

La Phong hỏi thẳng. Hắn rất khó hiểu về điểm này. Hắn có nhãn giới như thế nào chứ, lại có một sinh mạng mà hắn không biết. Nếu nói là ‘Sinh mạng đặc thù’ cũng thì thôi, nhưng khi chiến đấu lại xem ra cũng không tính là một sinh mạng đặc thù.

- Ta là ‘Thương Giáng Tộc’.

Sinh mạng trong suốt nói:

- Một loại sinh mạng loại thực vật, nhưng ta khi vào một bí cảnh vũ trụ mạo hiểm thì gặp tai nạn, sinh mạng phát sinh biến dị, biến thành như bây giờ.

- Biến dị?

La Phong kinh ngạc, lập tức giật mình.

Kỳ thật cũng như sử dụng 'Huyết Lạc Tinh' trở thành Hắc vũ giả, khi khu động Huyết Lạc lực, huyết thống gien cũng thay đổi, hình thể sẽ thay đổi, cũng xem là một loại biến dị. Như Cửu Kiếp Bí Điển làm gien nhảy vọt cũng là một loại biến dị. Chỉ là Cửu Kiếp Bí Điển hoàn mỹ hơn, nhìn từ bề ngoài cơ hồ không thấy biến hóa gì.

- Ta lại hỏi ngươi. Vì sao ngươi tới giết ta, không nắm chắc chút nào mà?

La Phong hỏi.

- Nhân loại.

Thương Giáng Tộc sinh mạng trầm thấp nói:

- Trong Băng Ngục mặc dù tuyệt đại đa số đều có khát vọng với nhau, nhưng những sinh mạng đằng đẵng làm họ đã không còn cẩn thận nữa. Họ có lẽ cảm thấy hơi muốn chết. Do đó có đôi khi gặp phải người xa lạ, họ cũng không muốn thăm dò thực lực đối phương làm gì, mà đi chiến đấu luôn. Thành công thì tốt, thất bại cũng xem như một loại giải thoát.

- Ngươi đừng đem phương thức làm việc ngoại giới so với Băng Ngục.

- Trong Băng Ngục, có năm đại cự đầu, ai cũng cường đại. Còn có rất nhiều tồn tại khác. Những ai là sinh mạng đặc thù, thực lực đều rất mạnh mẽ. Có thể sống sót qua tuế nguyệt vô hạn, thì loại thực lực phong Vương đỉnh cao như ta là hạng bét, căn bản không có cơ hội. Chỉ là ta không cam lòng nên vẫn giãy dụa thôi.

Sinh mạng Thương Giáng Tộc nhìn La Phong.

- Về phần ta tới giết ngươi, là vì ta muốn có được máy cảm ứng tài khoản vô danh. Ta muốn đưa ý thức cảm ứng với Vũ Trụ Giả Định, ta muốn cảm thụ ngoại giới một chút.

- Máy cảm ứng ý thức?

La Phong kinh ngạc.

- Cô độc! Giãy dụa bên bờ sinh tử, không phải vạn năm, ức năm, mà là kỷ nguyên vô tận, vĩnh viễn không nhìn thấy điểm cuối. Có thể tiến vào Vũ Trụ Giả Định là một việc xa xỉ ra sao chứ.

Sinh mạng Thương Giáng Tộc nhìn La Phong.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio