Thôn Phệ Tinh Không

kích điện bôn tinh

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thiên Mười Bảy: Băng Ngục Tinh

Chương Ba Mươi Chín - Trận Chiến Mở Màn

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Người dịch: Workmantangthuvien.com

Niệm lực xé rách cả tầng băng, làm vô số khối băng vỡ tung tóe đầy trời. Trong những mảnh băng vỡ tung tóe, một bóng người từ nơi một rất xa bay tới.

La Phong đứng trên bầu trời Băng Hải, thông qua những mảnh băng vỡ thấp thoáng thấy bóng người đó.

- Ha ha, nhân loại, ngươi cũng dám hiện thân!

Thanh âm hùng hồn xuyên qua hư không, ầm ầm bên tai La Phong. Đồng thời một luồng thần lực mạnh mẽ mãnh liệt quét ra bốn phương tám hướng. Những khối băng vỡ trong nháy mắt đã hoàn toàn hóa thành hư vô, trong nháy mắt cả thiên địa hoàn toàn trong sạch.

La Phong cũng thấy rõ cường giả xa xa. Hắn có nửa người dưới cùng loại với thân thể sư tử, có bốn vó, đồng thời hắn có nửa người trên cùng loại với nhân loại, có bốn cánh tay tráng kiện. Thân hình màu đen, trông như kim loại điêu khắc thành.

Trong đầu La Phong hiện lên những tin tức.

Bôn Lôi Vương, Băng Ngục xếp hạng thứ , tinh thông quy luật Thời Gian.

“Lại là hắn. “La Phong thầm kinh hãi.” Xếp hạng của hắn mặc dù so thấp hơn Bạch Cốt Vương, nhưng trên thực tế trong mười đại phong Vương, thực lực đều chênh lệch không đáng kể. Hơn nữa Bôn Lôi Vương sở trường quy luật Thời Gian, sở trường của ta là tốc độ trong nháy mắt. Lỡ trúng phải Thời Gian Tĩnh Chỉ thì ta gặp phiền phức lớn. Hắn ngược lại có thể khắc chế ta.”

Trong lòng cảm thấy phiền phức, nhưng cũng dâng lên chiến ý mạnh hơn.

- Sao không dám hiện thân chứ?

Thanh âm La Phong vang vọng cả thiên địa, hướng mắt nhìn Bôn Lôi Vương xa xa.

- Chẳng lẽ còn sợ Bôn Lôi Vương ngươi à? Bạch Cốt Vương chẳng làm gì được ta, huống chi là ngươi, vốn xếp hạng thấp hơn hắn một chút.

- Nhân loại, chẳng lẽ ngươi không biết. Trong năm đại cự đầu có tới hai vị đang tìm ngươi sao!

Thanh âm Bôn Lôi Vương cuồn cuộn.

La Phong cảm thấy hơi chột dạ. Năm đại cự đầu? Đại biểu cho chiến lực mạnh nhất của Băng Ngục. Trong đó có ba sinh mạng đặc thù, nên La Phong tự nhiên phải đề phòng.

- Ngân Mâu, Huyết Oa đang tìm ngươi khắp nơi.

Bôn Lôi Vương tiếp tục nói.

“Đều là sinh mạng đặc thù. “La Phong thầm nghĩ.

- Ha ha, đi tìm ta thì đã sao. Chẳng lẽ ta luôn ẩn nấp không ra sao?

La Phong cười ha ha nói.

- Đúng, họ tìm ngươi cũng vô dụng. Vì, hôm nay ngươi đã chết ở trong tay ta rồi.

Thanh âm Bôn Lôi Vương cuồn cuộn như tiếng sấm, chiến ý ngút trời.

- Nhân loại, chịu chết đi!

Đơn giản vài câu đối thoại, đặc biệt nói ra việc hai sinh mạng đặc thù Ngân Mâu, Huyết Oa đang tìm La Phong, cũng là để tâm thần La Phong không ổn.

...

Chiến đấu trong nháy mắt đã bộc phát.

Có tới trên ba mươi cường giả ngoại tộc phân tán ở các nơi, đều quan sát trận này từ xa.

- Nhân loại và Bôn Lôi Vương giao thủ rồi.

- Nhân loại đó có thể gặp thiệt thòi lớn.

- Nhân loại đó tốc độ nhanh thật.

...

Bầu trời Băng Hải, cuộc chiến đấu giữa La Phong và Bôn Lôi Vương trong nháy mắt đã trở nên điên cuồng.

- Lôi Thần Giày Xéo!

Bôn Lôi Vương gầm khẽ, như một con trâu rừng tu luyện thành thần linh Bất Hủ, gầm gừ lao về phía La Phong. Chỉ thấy bốn vó nó đạp mạnh vào hư không, làm hư không bị xé rách, điện xà bay tung tóe, hơn nữa cái làm La Phong cảm giác khó chịu nhưng là Bôn Lôi Vương tựa hồ thoáng cái đã nhanh thêm mấy chục lần, thoáng cái đột nhiên chậm lại, tốc độ thời gian quỷ dị làm La Phong không lúc nào không cảnh giác, rồi Bôn Lôi Vương lại đột nhiên tới trước mặt La Phong.

Đạp! Đạp! Đạp! Đạp! Đạp! Đạp!

Bốn vó Bôn Lôi Vương dẫm đạp La Phong! Mỗi một vó đều nặng đáng sợ. Những cú đạp mạnh làm điện xà văng ra đủ để làm một hành tinh hóa thành tro bụi.

- Bành!

La Phong đạp mạnh vào lưng. Thí Ngô Vũ Dực ngạnh kháng liên tiếp mấy trăm cú đạp, làm La Phong liên tục bị đạp rơi xuống phía dưới Băng Hải.

Ầm ầm...

Băng Hải bị vỡ tung, dâng lên những cơn sóng ngập trời. Một luồng sáng bạc từ trong lớp sóng phóng mạnh lên cao, chính là La Phong không tổn thất một cọng tóc.

- Bôn Lôi Vương, ngươi cũng tiếp ta một chiêu.

La Phong đứng trên lớp sóng Băng Hải, vung tay ném ra tám quả cầu đen, đồng thời âm thầm thi triển ra công kích linh hồn 'Hồn đao'.

Bôn Lôi Vương bốn vó đạp hư không, một lần nữa vọt tới, đồng thời trong tay hắn xuất hiện bốn sợi xích cổ xưa sặc sỡ. Bốn cánh tay đều quấn lấy một sợi xích. Trên sợi xích ẩn hiện điện xà. Đang lúc hắn chuẩn bị nghênh đón binh khí niệm lực của La Phong công kích, thì 'Hồn đao' vô hình đã phủ xuống.

Trên gương mặt như điêu khắc của Bôn Lôi Vương đột nhiên có vẻ đau đớn.

- Nhân loại.

Bôn Lôi Vương gầm lên, múa bốn sợi xích,

Rào rào rào...

Bốn sợi xích nhiều màu đầy điện xà lao đi, bốn sợi xích lôi điện múa lên làm tốc độ thời gian không gian xung quanh không ngừng biến ảo.

- Lôi điện Chi Ngân!

Bôn Lôi Vương múa sợi xích như những con độc xà mổ xuống, bắn mạnh ra, trên bầu trời xuất hiện một dòng điện quang, bổ thẳng về phía ảo ảnh thần thú vừa mới ngưng kết hình thành. Thần thú lập tức lắc mình, đồng thời cái đuôi hóa thành tiên ảnh, quất thẳng về phía luồng điện quang.

Bành!

Tám quả cầu đen va chạm liên tục vào trên sợi xích nhiều màu, nhưng từng viên lập tức bị bắn ngược lại.

- Nhân loại, ngươi ngoại trừ chạy trốn nhanh một chút, còn có thủ đoạn gì nữa đây?

Bôn Lôi Vương điên cuồng cười to, bốn vó đạp hư không, đánh về phía La Phong, bốn tay nắm bốn sợi xích nhiều màu, mỗi cái đều ẩn chứa khí tức làm cho người ta phải run sợ. Trong khi sợi xích múa lên, chung quanh hoàn toàn trở thành lãnh địa của những sợi xích lôi điện.

La Phong lật tay thu hồi tám ngôi sao, đưa mắt nhìn Bôn Lôi Vương, thầm nghĩ:

- Ta thi triển ‘Nhất Tuyến Tiên Ảnh’ xem ra vẫn thua bọn Bôn Lôi Vương, Bạch Cốt Vương, Hắc Thế Vương một bậc.

Vù!

Hai cánh chim dang ra, giữa không trung lưu lại một quỹ tích quanh co, kéo dài khoảng cách với Bôn Lôi Vương.

- Đừng chạy.

Bôn Lôi Vương gầm lên, hắn cuối cùng cũng hiểu được cái gì gọi là ‘Băng Ngục Đệ Nhất Tốc Độ’.

La Phong chẳng thèm liếc mắt nhìn hắn, mà nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay trái.

- Phải xem thủ đoạn công kích binh khí niệm lực của ta mất trăm năm nghiên cứu ra như thế nào.

La Phong trong mắt có vẻ hơi chờ mong.

Trong nháy mắt, Tinh Thần Đồ trong lòng bàn tay dung nhập những hoa văn qui luật phức tạp. Những hoa văn qui luật phức tạp như thế, cần phải vận dụng viên Tinh Thần mới có thể hoàn toàn chịu tải.

Trong viên Tinh Thần, tám viên thoáng có vầng sáng màu tím, tám viên không có vầng sáng màu tím.

- Được rồi, triển lộ uy lực của chiêu Kích Điện Bôn Tinh thôi!

Trong mắt La Phong đẩy vẻ chờ mong, viên Tinh Thần lơ lửng trong lòng bàn tay lập tức bay lên, ngàn vạn sợi tơ kim sắc lao đi, gắn kết với quy luật bản nguyên Vũ Trụ, trên bầu trời Băng Hải bỗng xuất hiện một ảo ảnh thần thú khổng lồ dài cả cây số.

Chỉnh thể Thần Thú mơ mơ hồ hồ, như sương mù ngưng tụ, tựa như tùy thời có thể tan vỡ. Chỉ có cái đuôi, đầy những phiến vảy rõ ràng, những lớp vảy trùng điệp, hình thành cái đuôi thần thú khổng lồ dài trên một km. Uy áp vô hình bá đạo từ cái đuôi đó tràn ngập ra. Ngược lại những bộ vị khác trên thân thể Thần Thú lại tựa như không khí.

- Ha ha, ảo ảnh không bằng con vừa rồi. Lúc nào cũng có thể thổi bay được.

Tiếng cười Bôn Lôi Vương rung trời, nhưng thực tế lại nhìn chằm chằm vào cái đuôi của ảo ảnh thần thú, hắn cũng nhận thấy cái đuôi có uy hiếp khổng lồ.

- Đi!

Bốn sợi xích đủ màu đồng thời hóa thành bốn luồng điện quang, lao về phía ảo ảnh thần thú.

- Rống...

Ảo ảnh thần thú sừng sững giữa không trung, khi bốn sợi xích nhiều màu lướt tới, thì cái đuôi y như con đuôi thần thú thật đầy lân giáp đã động.

Vù!

Vừa động đã nhanh tới dọa người. Cái đuôi đầy lân giáp cơ hồ trong nháy mắt đã quật tại trúng sợi xích. Khác sợi xích khác cũng lần lượt lướt tới, nhưng dưới cú quật của cái đuôi đầy lân giáp, cả bốn sợi xích đều rung động méo mó, bị quật bay tán loạn.

- Được lắm.

La Phong vẫn đang chờ đợi uy lực của chiêu mạnh nhất thời lộ ra vẻ vui mừng.

- Lại có thể chính diện đánh tan công kích của Bôn Lôi Vương. Quả nhiên, chỉ cần ta toàn lực nghiên cứu phương pháp dùng binh khí niệm lực, rồi khu sử Tinh Thần Đồ, chí bảo Tinh Thần Đồ sẽ không làm ta thất vọng.

...

Vài chục cường giả ngoại tộc quan chiến xa xa trong Băng Ngục, tuy phân tán ở các nơi, nhưng mỗi người đều đang há hốc mồm.

Họ ở trong Băng Ngục rất lâu rồi, một trăm năm đối với họ quả là quá ngắn. Họ không ngờ tên nhân loại vốn trăm năm trước chỉ có thể chạy trốn trước mặt Bạch Cốt Vương, lại có thể chính diện đánh tan Bôn Lôi Vương.

- Hắn có thực lực mười đại phong Vương?

- Tiến bộ của hắn sao nhanh tới như vậy?

- Quá bất thường.

...

Bản thân La Phong thì biết quá rõ.

Mỗi viên Tinh Thần trong Tinh Thần Đồ đều là trọng bảo, đặc biệt là viên Tinh Thần khi liên lạc trong đồ quyển đã hình thành một khối hoàn mỹ, rồi La Phong thông qua bí pháp mà thi triển, càng khiến cho uy lực chồng lên nhau! Do đó Tinh Thần Đồ mới được xem là chí bảo. Nếu không có đồ quyển chỉnh hợp, chỉ cần những Tinh Thần năm bè bảy mảng thì cho dù mười viên, hay trăm viên, ngàn viên, số lượng có nhiều bao nhiêu cũng không có tư cách xưng là chí bảo.

“Tự nghĩ ra tuyệt học đỉnh cao, mới không phụ lòng chí bảo chứ. “La Phong mừng thầm.” Nhưng dựa theo miêu tả trên bảng xếp hạng, sợi xích trọng bảo của Bôn Lôi Vương có thể dung hợp thành một, đó mới là chiêu có uy lực mạnh nhất. Hơn nữa hắn đến giờ vẫn chưa thi triển ‘Thời Gian Đình Chỉ’, ta không thể sơ ý được.”

...

Còn trên bầu trời Đông Phương Băng Ngục, một thân ảnh giáp đen đang từ từ phi hành. Hắn chính là một trong hai tôi tớ dưới trướng năm đại cự đầu ‘Ngân Mâu’.

Đầy tớ giáp đen đang tìm tìm tên nhân loại.

- Nói là đi tìm nhân loại, nhưng trên thực tế là giải sầu.

Tên đầy tớ giáp đen có vẻ rất thoải mái.

- Nhân loại đó nào đâu dễ tìm như vậy. Thuận tiện ra ngoài bách bộ một chút. Cả Băng Ngục ai chẳng biết ta là tôi tớ của Ngân Mâu, không ai dám xuống tay với ta, rõ là tự do.

- Hả?

Tên đầy tớ giáp đen quay phắt đầu lại nhìn về phía Băng Hải.

- Năng lượng chấn động?

- Đi xem một cái.

Tên đầy tớ giáp đen lúc này lập tức thuấn di.

Vèo!

Hắn đã tới nơi khoảng cách cuộc chiến đấu đại khái hơn một ngàn vạn km trời cao. Tên đầy tớ giáp đen từ xa nhìn lại. Liếc mắt đã thấy cách ngàn vạn km có hai thân ảnh một lớn một nhỏ. Một cái lớn là ảo ảnh thần thú khổng lồ, cái nhỏ là thân ảnh Bôn Lôi Vương

- Bôn Lôi Vương và một con cự thú đang chiến đấu, cự thú đâu ra thế? À, không...

Tên đầy tớ giáp đen trừng mắt, nhanh chóng phát hiện ra có thêm một thân ảnh nhân loại nhỏ xíu.

- Là nhân loại.

- Nhân loại dám đứng tại đây. Đúng, ảo ảnh cự thú là binh khí niệm lực của hắn khi thi triển công kích đã hiện ra như vậy. Tin tình báo cũng đã nói về điểm này.

Tên đầy tớ giáp đen cười ha ha.

- Ha ha, ta lại phát hiện ra tên nhân loại đó, lập công rồi. Ta lập công lớn rồi. Chủ nhân mà biết nhất định sẽ rất cao hứng, Ừm, lập tức đi bẩm báo cho chủ nhân.

Tên đầy tớ giáp đen lập tức thuấn di, biến mất khỏi bầu trời Đông Phương Băng Ngục, rồi tới cửa cung điện của Ngân Mâu, chủ nhân của hắn ở Bắc Phương Băng Ngục.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio