Thôn Phệ Tinh Không

dễ dàng có được

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thiên Mười Bảy: Băng Ngục Tinh

Chương Bốn Mươi Bốn - Lo Lắng

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Người dịch: Workmantangthuvien.com

La Phong cảm thấy hơi ngạc nhiên.

Hỗn Độn Thành Chủ sư phụ không phải đã bảo là sau mười tràng chiến đấu hãy đi gặp hắn sao, thế mà bây giờ mình mới chiến đấu hai tràng, Hỗn Độn Thành Chủ sư phụ đã tự mình tới đây? Hơn nữa Hỗn Độn thành chủ cũng không phải là người không kiên nhẫn. Năm tháng dài đằng đẵng sớm làm hắn rất kiên nhẫn mới đúng.

- Ngươi muốn sáng tạo ra thức thứ hai ư?

Hỗn Độn thành chủ nhìn La Phong.

- Vâng.

La Phong cung kính nói:

- Đệ tử cảm giác thấy thức thứ nhất của Minh Nguyệt Sách và Vạn Tinh Bố Đạo Đồ đều còn chưa đủ, do đó muốn sáng tạo ra thức thứ hai.

- Hai loại tuyệt học ngươi đều sáng tạo cả à?

Hỗn Độn thành chủ tiếp tục hỏi.

- Vâng.

La Phong không do dự chút nào.

Hỗn Độn thành chủ khẽ cau mày, thấp giọng nói:

- Mấy ngày hôm trước ngươi có chiến đấu gì chưa?

- Chiến đấu hai tràng rồi, một trận may mắn xem như thắng, trận thứ hai lại thua.

La Phong nói.

- Ngươi có nhận ra điều gì không?

Hỗn Độn thành chủ hỏi.

- Đệ tử trải qua hai tràng chiến đấu đã hiểu ra, thực lực tự thân và bảo vật, đều rất quan trọng.

La Phong cung kính nói:

- Thực lực không đủ, dù có bảo vật cũng không phát huy ra đủ uy lực. Còn nếu không có bảo vật, khi đối mặt với đối thủ cấp độ ngang nhau, sẽ gặp thiệt thòi. Con bây giờ bảo vật đã xem như tạm đủ, thực lực tự thân lại vẫn còn có thể tiến bộ thêm một chút!

Trong không gian tu luyện tràng mênh mông.

La Phong, Hỗn Độn thành chủ đều đứng giữa tinh không, một hỏi một đáp.

- Chiến đấu trong đời thật chẳng lẽ không tạo cho ngươi cảm giác là đi theo trường phái tinh thần niệm sư là lãng phí thời gian sao?

Hỗn Độn thành chủ quát trầm, thanh âm ầm ầm, chấn nhiếp thẳng vào tâm linh La Phong, nhưng ý chí La Phong kiên định như thế nào chứ.

- Lãng phí thời gian?

La Phong liên tục lắc đầu.

- Không đâu. Đệ tử ngược lại cảm giác thấy thực lực tăng lên nhiều, rất thích hợp với con đường này!

Nói giỡn, mình có tiến công chí bảo Tinh Thần Đồ chuyên môn dùng cho tinh thần niệm sư. Cho dù mình tự nghĩ ra bí pháp, e rằng cũng khó mà thắng được cường giả phong Vương cực hạn, nhưng khi có Tinh Thần Đồ, có thể áp đảo cả Bôn Lôi Vương!

Hỗn Độn thành chủ không khỏi khẽ lắc đầu.

- Bỏ qua đi.

- Bỏ qua con đường tinh thần niệm sư đi, chuyên tu con đường vũ giả.

Hỗn Độn thành chủ thở dài nói.

La Phong giật mình nhìn Hỗn Độn thành chủ. Làm môn hạ Hỗn Độn thành chủ lâu như vậy, Hỗn Độn thành chủ vẫn luôn đều chỉ dẫn dắt mình.

- Tại sao?

La Phong không kìm được vội nói:

- Ý chí của con rất mạnh, lại từng tìm được Ma Âm Thần Tướng truyền thừa, chấn phúc cực cao. Trên con đường tinh thần niệm sư, con tuyệt đối có thể đi rất xa.

- Nhưng ngươi trên con đường vũ giả lại có thể đi xa hơn nữa!

Hỗn Độn thành chủ nói.

- Xin sư phụ nói rõ.

La Phong khom người.

Hỗn Độn thành chủ nhìn đệ tử trước mắt. Hắn hiểu rõ với tâm tính và ý chí La Phong như thế, muốn bằng vào một câu mà khiến cho hắn bỏ qua là việc không thể.

- Ta đây nói cho ngươi biết.

Hỗn Độn thành chủ trịnh trọng nói:

- Đầu tiên, ngươi là Hắc Vũ Giả! Tiếp theo, ngươi tu luyện Đạo Thần Thú!

La Phong cẩn thận lắng nghe.

- Hắc Vũ Giả, ở Huyết Lạc đại lục cũng đã thành truyền thuyết!

Hỗn Độn thành chủ cảm khái.

- Phàm là người có thể trở thành Hắc Vũ Giả, vậy đại biểu cho việc gien của ngươi có độ phù hợp với huyết mạch thần thú cực cao, vậy tương lai dùng khi dùng máu thần thú, có khả năng gien của ngươi sẽ đề cao với biên độ còn kinh người hơn nữa.

- Gien, là cơ sở. Trên cơ sở mà mạnh hơn gấp mười lần, gấp trăm lần, thậm chí ngàn lần, thì đấu làm sao đây?

- Hơn nữa Thần Thú đã ngã xuống ở Huyết Lạc đại lục vốn bản thân lạ thiên về cận chiến.

- Ngươi phải nhớ kỹ, một tinh thần niệm sư đi theo mạch Thần Thú là vĩnh viễn không thể đi đến đỉnh cao nhất.

Hỗn Độn thành chủ nhìn La Phong.

La Phong há hốc mồm.

Vĩnh viễn không thể đi đỉnh cao nhất?

- Muốn đi đến đỉnh, sánh ngang với thần thú, thì phải là vũ giả nhất mạch!

Hỗn Độn thành chủ nói:

- Ngươi là Hắc Vũ Giả, tự nhiên có tư chất thân thể vô cùng hiếm thấy. Tu luyện về mạch Thần Thú lại nhanh chóng như thế, hiển nhiên thiên phú nhận thức là cực cao. Nhiều thứ thiên phú kết hợp như vậy, ngươi há có thể phụ lòng? Ngươi đi theo vũ giả nhất mạch, tương lai sẽ có hy vọng trở thành Vũ Trụ Chi Chủ! Mặc dù nói con đường này vô cùng khó khăn, nhưng tuyệt đối có thể thành công. Nếu ngươi mình mù quáng tu luyện loạn, muốn trở thành Vũ Trụ Chi Chủ sẽ là vô cùng xa vời.

La Phong đứng đó trầm mặc.

- Trong vũ trụ một vài tộc quần nhỏ yếu căn bản không biết bí mật này, có người tu luyện đạo Thần Thú, còn lại đi theo trường phái tinh thần niệm sư, rõ là buồn cười. Nhất định họ không thể thành tựu. Ngươi xem Hi La Đa đó! Cũng dừng lại ở bước cuối cùng, thật sự không thể bước qua được.

Hỗn Độn thành chủ nhìn La Phong.

- Ngươi cứ tự hỏi đi. Khi nào thông suốt, nói cho ta biết đáp án.

Nói xong Hỗn Độn thành chủ liền xoay người, lặng lẽ đứng chờ.

La Phong cũng trầm mặc.

“Phải đi vũ giả nhất mạch mới có hy vọng trở thành tồn tại sánh ngang Thần Thú ư? “La Phong thầm nói: “Hắc Vũ Giả, đại biểu cho việc gien phù hợp cực cao với huyết mạch Thần Thú? Được rồi, ta tu luyện Cửu Kiếp Bí Điển, nên gien đã nhảy vọt mang tính căn bản, vượt xa huyết thống nhân loại bình thường, nên cuối cùng dung hợp được viên Huyết Lạc Tinh. “

“Ta chọn như thế nào? “

“Một con đường là do Hỗn Độn Thành Chủ sư phụ chọn cho ta, con đường vũ giả, đi theo đạo Thần Thú, tương lai có cơ hội có thể trở thành tồn tại sánh ngang Thần Thú. Sẽ trở thành Vũ Trụ Chi Chủ! “

“Một con đường, là do Tọa Sơn Khách sư phụ định ra cho ta, là tinh thần niệm sư, tu luyện Cửu Kiếp Bí Điển, về phần sáng tạo ra bí pháp gì thì ông hoàn toàn bất luận. Chỉ chờ khi tương lai ta thực lực mạnh lên, sẽ chưởng quản Tinh Thần Tháp! Hai đại đệ tử dưới trướng Tọa Sơn Khách sư phụ đều là Vũ Trụ Chi Chủ, tin rằng con đường trở thành Vũ Trụ Chi Chủ còn có hy vọng lớn hơn nữa. Hơn nữa còn có một trong chí bảo chí cường là Tinh Thần Tháp. “

“Ta chọn như thế nào? “

La Phong trong đầu xuất hiện rất nhiều cảnh.

“Ha ha, có gì mà phải suy tư! “

“Đã hai con đường đều có hy vọng trở thành Vũ Trụ Chi Chủ, vậy, ta đi cả hai con đường! “La Phong mắt lóe lên.” Ta khác với Bá Lan / Bá Lan là phân tâm cho hai loại quy luật. Còn ta đồng dạng nghiên cứu đạo Thần Thú, chỉ có một loại là đạo Thần Thú cho vũ giả, một loại là đạo Thần Thú cho tinh thần niệm sư. “

“Hai thứ đồng thời tu luyện, cũng trợ giúp cho ta trong việc nghiên cứu Đạo Thần Thú. “La Phong thầm nghĩ.

Giữa không gian mênh mông.

Hỗn Độn thành chủ quay lưng về phía La Phong, đứng giữa hư không rất lâu.

- Sư phụ.

La Phong cung kính.

- Quyết định rồi à?

Hỗn Độn thành chủ thanh âm rất bình tĩnh.

- Quyết định rồi.

La Phong mắt rất sáng.

- Đệ tử quyết định tu luyện cả vũ giả nhất mạch và tinh thần nhất mạch! Nếu tương lai đệ tử thật sự đã sai, sẽ bỏ qua một mạch.

- Ngươi đã quyết định, thì ta không nói thêm nữa. Ta muốn xem ngươi đồng tu cả vũ giả, tinh thần niệm sư, có thể đi đến bước nào.

Hỗn Độn thành chủ quay đầu, nhìn thẳng La Phong.

La Phong cũng nhìn sư phụ.

Ánh mắt nhìn nhau, nhưng La Phong không hề e sợ chút nào.

- Rất tốt.

Hỗn Độn thành chủ khẽ gật đầu.

- Lầm lẫn cũng không đâu, nhưng phải kiên trì với bản tâm, toàn tâm đầu nhập.

- Dạ hiểu.

La Phong gật đầu.

- Ngươi cứ tiếp tục sáng tạo ra tuyệt học đi, ta sẽ nhằm vào khuyết điểm tuyệt học của ngươi mà các đối thủ cho ngươi.

Hỗn Độn thành chủ nói xong, đã biến mất.

La Phong không khỏi quì xuống:

- Cảm ơn sư phụ.

Hắn quì như vậy là cảm thấy phát ra từ đáy lòng. Cho dù mình chống lại hắn, nhưng Hỗn Độn thành chủ vẫn khuyến khích ủng hộ mình, còn khi mình sáng tạo bí pháp, Hỗn Độn thành chủ lại không từ vất vả cực nhọc đi an bài cả đám đối thủ. Việc này kỳ thật là một việc vô cùng công. Có lẽ Hỗn Độn Thành Chủ sư phụ cũng chỉ là trọng thị bồi dưỡng tộc quần mình, nhưng bất luận như thế nào, Hỗn Độn thành chủ cũng đại ân với mình!

Có ân, phải ghi tạc trong lòng! Có năng lực, có cơ hội, sẽ báo đáp ổn thoả!

- Bắt đầu đi!

La Phong lắc người biến mất, giữa không chợt đi ra một con Kim Giác cự thú sừng sững, vẫn dựa theo lối cũ, trước hết sáng tạo Minh Nguyệt Sách, sau đó sáng tạo Vạn Tinh Bố Đạo Đồ.

Vũ trụ xa xôi hoang vu, trong Băng Ngục, Ô Hoa Bí Cảnh, vành đai Băng Ngục Tinh.

La Phong trước mặt một trong năm đại cự đầu Ngân Mâu, đầu tiên phá giải Tử Thần Nhất Chỉ, sau đó qua được Mắt Bạc, cuối cùng bỏ chạy đi. Tin tức này tự nhiên bắt đầu truyền bá trong Băng Ngục. Nhưng trong Băng Ngục không có phương thức truyền thông tiên tiến, vội máy thăm dò cỡ lớn của La Phong cũng bị Băng Ngục gây nhiễu, cũng có thể hiểu được, xây một thế giới giả định nội bộ là việc rất không thực tế.

Truyền tin lạc hậu!

Còn giữa các cường giả lại rất nhiều người có cừu oán, thậm chí gặp mặt là giết chóc. Chỉ có một vài hảo hữu, hoặc thực lực tương đương mới có thể thỉnh thoảng tụ họp. Do đó tốc độ truyền tin tức cực kỳ chậm rãi. Cho dù hơn nửa năm, trong cả Băng Ngục cũng không có tới một phần ba cường giả biết tin tức này.

Nam Phương Băng Ngục, giữa đồng tuyết vô tận, có một cung điện nguy nga đứng sừng sững. Chung quanh cnng điện cắm đầy những khối băng. Những khối băng đó cắm ở các nơi quanh cung điện. Trên mỗi một khối băng đều điêu khắc văn tự yêu tộc. Hiển nhiên đây là một bảng xếp hạng Băng Ngục. Cung điện này không hề nghi vấn gì là nơi ở của một nhân vật vô cùng đặc thù trong Băng Ngục - Thiên Lang!

Thiên Lang, một trong năm đại cự đầu!

Đồng thời hắn cũng biên soạn bảng xếp hạng, hơn nữa cũng là nhân vật có tính tình tốt nhất cả Băng Ngục. Đều nói Thiên Lang trong hoàng tộc yêu tộc là vô cùng hung tàn, thì một trong những ông trùm sỏ Thiên Lang này lại rất ít khi giết chóc, tính tình cũng tốt. Thời gian đằng đẵng, hắn cũng được công nhận.

Nhưng nếu ai trêu vào hắn, hắn cũng sẽ giết chóc. Dù sao có thể liệt danh trong năm đại cự đầu, cũng phải dựa vào một vài chiến đấu rèn dũa trong Băng Ngục.

- Chủ nhân, xem ra bảng xếp hạng lại phải thay đổi rồi.

- Lại có chiến đấu mới xảy ra?

Trên chiếc ngai vàng khổng lồ trong cung điện làm bằng những khối băng, một yêu tộc dài ước trên mười km yêu tộc trông như một dãy núi. Toàn thân nó có bộ lông trắng như tuyết, bộ lông nhọn lại pha chút kim sắc, làm nó thoáng có một tầng kim quang bao phủ. Trên trán nó có ba luồng hoa văn kì bí quái dị, trông như ba vết đao.

Hắn là Thiên Lang!

- Là... Là nhân loại giao chiến với Bôn Lôi Vương. Có nhân loại và Ngân Mâu giao chiến.

Năm tên tôi tớ đứng dưới điện hạ, năm tên tôi tớ lại đều là những quái vật lân giáp, thực lực cũng chỉ cấp phong Hầu, là đầy tớ mà năm đó Thiên Lang khi bị giam giữ đã mang vào.

- Nhân loại!

Thiên Lang chiếm giữ trên ngai vàng sừng sững đột nhiên ngẩng đầu, hung quang xanh rờn nhìn xuống phía dưới.

- Nhân loại ở đâu? Mau mau tìm cho được nhân loại đó, mau lên!

- Chủ nhân, chiến đấu đã qua được hơn nửa năm rồi.

Năm tên tôi tớ sững sờ.

- Hơn nửa năm?

Thiên Lang phát ra một tiếng gầm khẽ vì phẫn nộ. Năm đó nhân loại vừa tới Băng Ngục thì Ngân Mâu tuyên bố công khai muốn tìm hắn. Thiên Lang cũng âm thầm cử thủ hạ đi tìm nhân loại. Nhưng thời gian dài mà không tìm được. Sau đó hắn cũng bỏ qua. Không ngờ lần này rốt cục nhận được tin, lại là tin tức hơn nửa năm trước.

- Không thể tiếp tục như vậy.

Thiên Lang đứng bật lên, bốn vó đứng cả trên vương tọa, uy áp vô tận tràn ngập, làm năm tên tôi tớ sợ tới mức đều nằm mọp xuống.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio