Thôn Phệ Tinh Không

ẩn mình hai ngàn năm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thiên Mười Bảy: Băng Ngục Tinh

Chương Bốn Mươi Sáu - Gặp Thiên Lang

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Người dịch: Workmantangthuvien.com

La Phong ly khai hang động đi ra ngoài mặt tuyết cách đó trên vạn km.

Trên mặt tuyết, La Phong đang đi từng bước một.

“Vũ Trụ Chi Chủ, là đỉnh cao trong vũ trụ, nhưng thực lực vẫn chia ra cao thấp. Cao như Hỗn Độn thành chủ sư phụ, trung như Nhị sư huynh Diễm Đế, thấp như Đại sư huynh Phổ Trán. Đương nhiên mỗi người đều được tỷ tỷ tộc quần ngưỡng mộ. Nhưng rất hiển nhiên, Diễm Đế tuy có hai món chí bảo lại không có được chí bảo cỡ như Tinh Thần Tháp, như Đại sư huynh Phổ Đề thì e rằng còn không có chí bảo bằng Nhị sư huynh.”

“Tinh Thần Tháp, khiến cho bốn đại tộc quần đỉnh cao phải kịch chiến.”

“Chỉ cần uy năng bản thân nó cũng có thể đứng sừng sững trong không gian chiến trường ngoài tinh vực, không ai có thể rung chuyển được. Mỗi thời mỗi khắc duy trì, nó không ngừng thôn phệ năng lượng, làm ra tinh vân chín vòng xoáy. Những vòng xoáy có thể dễ dàng xé vụn tiêu diệt cả Vũ Trụ Tôn Giả.”

“Chí bảo chí cường. “La Phong lặng lẽ gật đầu.

Lúc trước Tọa Sơn Khách đã nói, khi La Phong trở thành Vũ Trụ Tôn Giả, tập hợp được một miếng kim loại có Cửu Kiếp Bí Điển cuối cùng, đã rất gần với việc có thể khu động cả Tinh Thần Tháp. Hơn nữa còn nói, chỉ cần La Phong có thể khu động Tinh Thần Tháp, vậy quyền nói chuyện ngang hàng với nhiều Vũ Trụ Chi Chủ!

“Cũng chính là ta dựa vào Tinh Thần Tháp, khi còn là Vũ Trụ Tôn Giả, cũng được xem ngang hàng với Vũ Trụ Chi Chủ rồi. “La Phong thầm nói: “Đã thế thì, ta không thể phụ lòng chí bảo này. Đây là chí bảo của các Vũ Trụ Tối Cường Giả, tùy tiện xuất ra vài món linh kiện cũng đã là Tinh Thần Đồ. Tùy tiện khống chế một bộ phận hạch tâm, đã là chí bảo trấn thủ linh hồn.”

Giữ Tháp Châu, trên vạn viên Trấn Phong Tinh Thần, cũng chỉ là cát trong sa mạc khi so với Tinh Thần Tháp!

Có thể thấy được uy năng của Tinh Thần Tháp!

Càng nghĩ, La Phong càng cảm thấy mình nên kiên trì theo con đường tinh thần niệm sư.

“Hơn nữa sư phụ nói vũ giả, tinh thần niệm sư kiêm tu, thì không thể sáng tạo thức thứ bảy được. “La Phong lắc đầu... “Năm đó sư phụ cũng từng nói tộc nhân loại không hề có một ai tu luyện đạo Thần Thú mà trở thành Vũ Trụ Chi Chủ. Phỏng chừng, trong vũ trụ các ngoại tộc khác cũng có nhân vật vĩ đại làm được chứ.”

“Hiển nhiên, việc này là cực kỳ cá biệt.”

“Tuy cực kỳ cá biệt, làm sao có thể đại biểu cho tất cả? E rằng sư phụ cũng chỉ vì thuyết phục ta, phỏng chừng hơi khuếch đại ra một ít. “La Phong thầm nhủ.

Trên mặt tuyết, La Phong lặng lẽ bước từng bước.

Trong đầu hắn nghĩ rất nhiều, hiển nhiên những lời của Hỗn Độn thành chủ lúc trước vẫn ảnh hưởng tới hắn. Tuy nói trước mặt sư phụ Hỗn Độn thành chủ hắn không nói gì, nhưng nội tâm hắn đích xác vẫn kiên định. Nhưng cũng không thể phủ nhận, Hỗn Độn thành chủ chính là nhân vật top tộc nhân loại, hắn nói như vậy rất có ảnh hưởng tới La Phong, cho nên mới không thể kìm được liên tục suy tư, rồi càng thêm kiên định nội tâm.

Có thể kiên định như thế, một là tự tin về mình, hai là Tọa Sơn Khách mạnh hơn Hỗn Độn thành chủ.

La Phong chẳng hề mù quáng.

Nếu không có nguyên nhân Tọa Sơn Khách, La Phong e rằng sẽ do dự rất lâu khi nghe Hỗn Độn thành chủ nói.

Đỉnh núi băng chập chùng liên miên, một thân ảnh đang ẩn nấp giữa những khối băng, đôi mắt trơn nhẵn nhìn quanh bốn phía hư không, rõ ràng thấy trên ức km.

- Đó là?

Thân ảnh mơ hồ hơi co lại, sau đó bắn mạnh ra. Một lát đã ra xa vạn km.

Thân ảnh ngưng tụ lại

Đây là một sinh mạng kim loại, toàn thân lộ ra ánh kim loại sáng bóng, đôi mắt như rubi, thần thể thấp bé, cũng tương tự như một con báo săn khom lưng. Hắn lúc này đang nhìn chằm chằm vào dấu chân trên mặt tuyết.

“Dấu chân này trước giờ ta chưa bao giờ thấy cả... “, hắn lom khom tra xét rất rõ ràng. Càng quan sát, cặp mắt rubi càng sáng lên.” Chẳng lẽ là hắn. Ta đây quả thật là đại vận rồi.”

Vèo!

Lập tức bay lên trời nhìn xuống phía dưới, liếc mắt đã phát hiện một dấu chân khác cách đó hơn một ngàn km.

Dọc theo dấu chân, hắn bắt đầu lần lượt thuấn di với cự ly ngắn, nhanh chóng đuổi theo. Vẻn vẹn chỉ thuấn di mấy mươi lần, khi hắn một lần nữa xuất hiện giữa không trung, đã thấy xa xa phía dưới có một bóng người, đang chạy trên tuyết. Không có chút lo lắng, cứ thế hành tẩu, một bước đi hơn một ngàn km.

- Ha ha ha... Rõ là nhân loại!

Cặp mắt ru bi của sinh mạng kim loại lóe ra, hưng phấn vô cùng.

- Không có cường giả khác phát hiện, thật tốt quá. Ha ha, ta rốt cục cũng không cần sống những ngày sợ hãi nữa rồi.

Vù!

Lập tức một cú bổ xuống, nhằm thẳng về phía La Phong.

La Phong hành tẩu trên tuyết, xoay phắt người lại nhìn về phía sau. Giữa không trung xa xa có một thân ảnh đang đáp xuống. La Phong liếc mắt đã thấy rõ đối phương có thân thể hơi cong, cao ước hai thước, toàn thân ánh lên màu vàng kim nhạt, đôi mắt rubi: “Kim Chúc Tạp Thác xếp hạng thứ .”

Trong Băng Ngục, cường giả giết chóc nhau.

Nếu không có quan hệ thân thiện, bình thường căn bản không dám đến gần. Cũng như người yếu không dám đến gần mười đại phong Vương. Đến gần mà bị giết cũng ráng chịu.

“Một tên gia hỏa xếp hạng cũng dám tới khiêu khích ta. “Tay trái La Phong duỗi ra. Lòng bàn tay có quả cầu đen.” Cho ngươi nếm mùi vị của thức thứ hai mà ta vừa sáng tạo đi.”

Thức thứ hai phức tạp vô cùng.

Uy lực cũng cực kỳ cường đại. Chỉ cần những hoa văn qui luật cũng cần viên Tinh Thần mới có thể hoàn toàn chịu tải.

- Ầm ầm...

viên Tinh Thần bắt đầu khiến cho vô số sợi tơ kim sắc xuất hiện giữa không trung, nhất thời một con thần thú chói mắt dài hơn một ngàn thước xuất hiện giữa không trung. Con thần thú này toàn thân ngưng thực, tất cả lân giáp toàn thân đều rõ ràng có thể thấy được, đương nhiên khí tức từ cái đuôi đầy lân giáp thật dài của con thần thú này là cường đại nhất, hơn nữa các bộ vị lân giáp khác của con thần thú cũng như phủ một tầng xám, còn những miếng vảy trên cái đuôi đầy lân giáp của thần thú lại đầy những phiến mới tinh, mang theo quy luật huyền diệu.

Khí tức bá đạo tràn ngập!

Chỉ cần thần thú xuất hiện giữa không trung, luồng khí tức bá đạo đã làm phạm vi trăm vạn km không gian chung quanh run lên.

Trong đó cũng vì nguyên nhân Tinh Thần Đồ có viên Tinh Thần, cũng vì tuyệt học cường đại, đồng thời cũng vì hai ngàn năm qua, ý cảnh Thần Thú đã cường đại hơn xưa.

Ba thứ kết hợp.

Uy năng đích xác mạnh tới bất thường.

- Oa.

Vốn ‘Kim Chúc Tạp Thác’ đang kích động, vừa phát điên thấy thế nhất thời sợ tới mức gần như hồn phi phách tán, lập tức thuấn di chạy trốn tới ra xa vài chục vạn km, đồng thời nói liên tục:

- Nhân loại, ta không có ác ý. Ta chỉ là dựa theo lời mời của người đứng đầu Nam Phương Băng Ngục 'Thiên Lang' thôi.

La Phong đứng trên tuyết, trên bầu trời lơ lửng thần thú với khí tức bá đạo.

La Phong hài lòng đưa mắt nhìn thần thú. Sở dĩ nhìn thấy tiểu tốt liền thi triển chiêu này, kỳ thật cũng chủ yếu là mình còn chưa bao giờ thi triển quá chiêu này trong đời thật, nên hơi ngứa tay. Bây giờ xem ra, uy năng đích xác rất cường đại.

- Thiên Lang?

La Phong hướng mắt nhìn cường giả kim loại, lập tức tay trái ngoắc khẽ, thần thú giữa không trung lập tức tiêu tán. viên Tinh Thần từ trên cao cấp tốc hạ xuống, rơi vào lòng bàn tay, dung nhập rồi biến mất.

Xa xa cường giả kim loại lúc này mới cẩn thận bay tới, đồng thời nở nụ cười vẻ rất cung kính, còn lật tay lấy ra một khối Băng Bia:

- Nhân Loại Đại Nhân, ngươi nhìn xem sẽ biết.

- Xếp hạng?

La Phong liếc mắt đảo qua, xem hết những xếp hạng trên Băng Bia, cũng thấy cả giải thưởng của 'Thiên Lang' cho cả Băng Ngục, cũng thấy mình được xếp hạng thứ sáu... “Thiên Lang vội vã tìm ta như vậy làm gì? Hơn nữa còn công khai thề sẽ không động thủ với ta.”

“Đến xem. “La Phong hơi suy nghĩ một chút, rồi quyết định luôn.

- Đi thôi, đưa ta đi.

La Phong nhìn về phía cường giả kim loại.

Kim Chúc Tạp Thác thân thể khơi khom nhất thời vô cùng mừng rỡ, vội nói:

- Nhân Loại Đại Nhân, ta có vận khí tốt, có thể là người đầu tiên chạm mặt ngươi. Ta sẽ đưa đại nhân đi tới cung điện của người đứng đầu Nam Phương Băng Ngục.

Dẫn La Phong thuấn di một phát đã biến mất khỏi Đông Phương Băng Ngục, tới Nam Phương Băng Ngục.

La Phong nhìn cung điện nguy nga trên mặt tuyết, cùng với vô số khối băng xếp hạng được cắm chung quanh cung điện.

- Nhân Loại Đại Nhân, ta cũng không dám trực tiếp thuấn di tới cung điện, chúng ta nên bay qua.

Kim Chúc Tạp Thác nói.

- Được.

La Phong gật đầu.

Vèo!

Hai luồng hào quang xé gió bay đi, bay về phía cung điện, nhất thời khiến cho hai tên tôi tớ ở cửa cung điện chú ý.

Thiên Lang cho bảy tôi tớ canh cửa cung điện. Năm người là tôi tớ năm đó từ ngoại giới đưa vào, bình thường cũng làm vài việc lặt vặt cho hắn. Có hai người kia được phụ trách việc canh gác cung điện. Hai người kia là hai cường giả mà Thiên Lang đánh gần như hôn mê trong Băng Ngục, sau đó mới khống chế linh hồn

- Ai!

- Dám xông vào chỗ ở của người đứng đầu Nam Phương Băng Ngục.

Hai tên tôi tớ phong Vương nhìn hai luồng hào quang bay tới, liền lập tức quát to, thanh âm cuồn cuộn.

- Ủa, đó là...

Họ nhìn kỹ lại.

- Nhân loại!

- Là nhân loại.

Họ đều nhận ra người vừa tới, không khỏi nhìn nhau. Chủ nhân họ rất muốn gặp nhân loại này.

- Ta đưa Nhân Loại Đại Nhân tới.

Kim Chúc Tạp Thác hạ xuống, rồi vội cười.

- Nguyên lai là Kim Chúc Tạp Thác, ngươi thật là may. Tương lai có thể được chủ nhân bảo hộ vĩnh cửu.

Một tôi tớ trong đó nói:

- Nhân loại, chủ nhân đã đợi ngươi trên hai ngàn năm rồi. Ngươi theo ta đi. Kim Chúc Tạp Thác, ngươi cũng theo đi vào.

Tên tôi tớ dẫn La Phong, Kim Chúc Tạp Thác đi vào cung điện.

La Phong quan sát tất cả. Đợi đến khi tiến vào cung điện, liếc mắt đã thấy tòa đại điện sừng sững, trên vương tọa có một thú ảnh hoàng tộc yêu tộc Thiên Lang khổng lồ chiếm giữ, dài trên mười km. Đương nhiên nói về hình thể, Thiên Lang mà so với Kim Giác cự thú cũng như chuột so với voi.

- Nhân loại!

Con ngươi xanh lè của Thiên Lang mở ra, nhìn xuống phía dưới.

- Thiên Lang.

La Phong hướng mắt nhìn Thiên Lang, mỉm cười.

- Ngươi vội vàng tìm ta như vậy, còn thông báo cho tất cả cường giả Băng Ngục, không biết là có chuyện gì.

- Đương nhiên có chuyện.

Con ngươi xanh lè của Thiên Lang đảo khẽ, đưa mắt nhìn Kim Chúc Tạp Thác. Thân thể Kim Chúc Tạp Thác càng cong đi, có vẻ rất tôn kính, Thiên Lang từ từ nói:

- Kim Chúc Tạp Thác, ngươi tìm được nhân loại này, rồi dẫn hắn tới sao?

- Vâng.

Kim Chúc Tạp Thác liền nói.

- Tốt, từ hôm nay trở đi, ngươi sống chung quanh cung điện, tuyệt không có cường giả nào dám động tới ngươi.

Thiên Lang từ từ nói.

- Dạ dạ, cảm ơn Thiên Lang đại nhân.

Kim Chúc Tạp Thác kích động vạn phần, thân thể khẽ phát run. Hắn xếp hạng trên , trong Băng Ngục tuyệt đối thuộc loại đám người yếu. Thời gian đằng đẵng ngày nào cũng lo lắng hãi hùng. Biết tìm được nhân loại có thể được Thiên Lang bảo hộ, hắn lập tức đi tìm rất thường xuyên.

- Đi đi.

Thiên Lang lại không muốn nói gì nhiều với Kim Chúc Tạp Thác.

Kim Chúc Tạp Thác cung kính hành lễ, trong lòng tràn ngập vui mừng, thậm chí còn khom người cảm tạ La Phong, rồi lập tức ly khai cung điện.

La Phong thấy thế thầm than, trong Băng Ngục người yếu đúng là bi kịch.

- Ầm ầm

Cánh cổng cung điện cũng ầm ầm đóng lại.

- Cửa đã đóng. Các cường giả khác cũng đã đi. Tại đây ngoại trừ ngươi và ta, cũng chỉ có nô lệ của ngươi. Có chuyện gì, ngươi nói đi.

La Phong nhìn Thiên Lang chiếm giữ cả vương tọa.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio