CHƯƠNG : NHỊ CA TRỐN RỒI!
Editor: Luna Huang
Trường Lan từ Chính Càn cung đi ra, sắc trời đã sáng. Hắn đứng ở trên bậc thang bạch ngọc thật cao, quan sát tòa hoàng cung nguy nga lộng lẫy này!
Kể từ khi biết thân thế của hắn, cho tới bây giờ biết sở tác sở vi của mẫu thân hắn, mấy ngày ngắn ngủi, long trời lở đất, hắn cũng trở về không được nữa!
Trường Lan nhắm mắt hít một hơi thật sâu, ngón tay khẽ vuốt ve hộp gấm trong ngực, chợt nghe thanh âm của Tô Trầm Ương truyền đến: “Điện hạ, Hiên vương mời tức khắc qua đó.”
Trường Lan mở mắt, không nói được một lời cất bước xuống bậc thang đi đến đông cung.
Đi tới đại điện, liền thấy Dạ Quân Ly và Mạnh Thanh Hoan đều ở đây, chỉ là biểu tình của hai người có chút cổ quái. Trường Lan có chút ngoài ý muốn, hai mắt nhìn bọn hắn chằm chằm hỏi: “Làm sao vậy?”
Dạ Quân Ly đưa thư cầm trong tay tới, cắn răng nói: “Nhị ca trốn rồi!”
Mi tâm của Trường Lan khươi một cái, nhận lấy thư Dạ Quân Ly đưa tới quét hai mắt, thấy nội dung trong thư xong, khóe môi của hắn không tự chủ nhếch lên, tiếu ý mơ hồ nói rằng: “Quả nhiên là tác phong của Kính vương!”
Mạnh Thanh Hoan nghe lời này, che môi cười run rẩy hết cả người, giữa mặt mày của nàng dịu dàng như nắng, tiếu ý ấm áp, nói đùa: “Ta thật không nghĩ tới nhị ca hắn dĩ nhiên sẽ dùng chiêu này, trong thư nói hắn đi dò hỏi chuyện Mạc gia ở Quỷ Âm sơn. Lý do này Lý do này tìm không ra lỗi, không chê vào đâu được, ha ha ha!”
Hôm qua bọn họ mới nói cho Dạ Mạch Hàn biết chuyện chỉ phúc vi hôn của hắn và Tiêu Thủy Vân, kết quả trời còn chưa sáng, Kính vương điện hạ để thư lại lẩn trốn mất.
Cái chạy được gọi là nhanh!
Dạ Quân Ly thấy Mạnh Thanh Hoan cười một cách tự nhiên như vậy, không khỏi bất đắc dĩ lắc đầu nói: “Bất quá nói trở về, nhị ca chính là thông minh! Nếu hắn ở lại trong cung, Tiêu Tầm Dương sớm muộn sẽ tìm hắn ngả bài, đến lúc đó nếu như hắn muốn trốn, cũng đã muộn.”
Vọng Thư Uyển.com – Luna: ở nhà buồn quá, up nhầm chương suốt, hy vọng dịch mau qua để mọi người trở lại cuộc sống bình thường
Mạnh Thanh Hoan cảm thấy Dạ Quân Ly nói có đạo lý, lúc này Tiêu Tầm Dương còn chưa nói cho Dạ Mạch Hàn ý nghĩ của hắn, dù là Dạ Mạch Hàn ly khai hoàng cung, Tiêu Tầm Dương cũng là không làm gì được hắn.
Nhưng Dạ Mạch Hàn vừa đi, chuyện hòa thân lại không dễ làm.
“Chuyện tình cảm, xưa nay không thể miễn cưỡng, nếu Kính vương không muốn thú Vân nhi, hôn sự này tự nhiên thôi! Phụ hoàng là người thông tình đạt lý, các ngươi không cần phải lo lắng!”
Có lẽ là bởi vì đêm qua nói chuyện một phen với Tiêu Tầm Dương, Trường Lan đối với chuyện tình cảm, sinh ra một phần đạm nhiên tính.
Chính như phụ hoàng hắn nói, yêu không thể miễn cưỡng!
Ánh mắt yêu dị của Dạ Quân Ly khẽ quét qua Trường Lan, tấm tắc hai tiếng nói: “Thật đúng là đáng tiếc, kỳ thực ta còn là ngóng trông ngươi có thể gọi nhị ca một tiếng muội phu.”
Khóe môi của Trường Lan vừa kéo, gương mặt bất đắc dĩ, lại nghe thanh âm nghiêm túc của nói: “Lúc này chuyện của An vương giải quyết xong, chúng ta cũng đến lúc hồi kinh giải quyết chuyện của mình!”
Biểu tình của Trường Lan cứng đờ, làm như hiểu ý tứ trong lời này của Dạ Quân Ly, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Dạ Quân Ly thanh âm nhàn nhạt hỏi: “Ngươi và tiểu cửu chuẩn bị đại hôn sao?”
Gương mặt của Mạnh Thanh Hoan hơi đỏ lên, mâu quang ngưng một cái, đại hôn là việc bao nhiêu nữ tử hướng tới! Nhưng đại hôn của nàng…
Nàng đang nghĩ ngợi, Dạ Quân Ly đột nhiên nắm tay của nàng.
Cảm thụ được ánh mắt nóng rực của Dạ Quân Ly, Mạnh Thanh Hoan hoàn hồn ngẩng đầu nhìn hắn, dương thần cười với hắn.
Dạ Quân Ly nhìn nàng, tiếu ý đáy mắt thật sâu, tràn đầy ôn nhu hóa không ra.
Lại vào lúc này ngoài đại điện đột nhiên truyền đến thanh âm có chút hơi gấp của Tô Trầm Ương, “Điện hạ, mới vừa rồi cung nữ của Lộ Hoa cung báo lại, nói không thấy công chúa. Các nàng ở bên trong tẩm cung phát hiện cái này, là cho điện hạ.”
(Luna: Ta biết ngay mà, haha, hai đứa đào hôn lại tụ chung một chỗ)