Thông Thiên Chi Lộ

chương 15: thần hải cảnh tam trọng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Không dễ chịu như nằm trên phù lục."

Ngụy Tác xưa nay chưa từng kiếm được ngần này linh thạch, trải ra giường khiến mắt gã cơ hồ hoa lên, bất quá nằm xuống thì linh thạch lại cứng đơ đơ, không dễ chịu tí nào. "Lão đầu, lão đầu?" Gọi liền hai câu mà lục bào lão đầu không phản ứng, Ngụy Tác biết lúc này chắc lão đang dưỡng nguyên khí, gã cũng ngồi dậy, chụp một viên linh thạch, nhắm mắt tu luyện.

Chỉ sau tích tắc, hơi thở, nhịp tim và mạch đập của gã đều chìm trong tiết tấu đặc biệt, linh thạch trong tay cũng phát ra thanh sắc khí lưu nhàn nhạt thấm vào da tay.

Ngụy Tác vẫn bất động, càng lúc càng có nhiều thanh sắc khí lưu từ linh thạch chảy ra thấm vào thể nội, da gã cũng ánh lên ôn nhuận, viên hạ phẩm linh thạch lấp lánh lục quang ngày càng nhạt màu.

Chừng nửa cảnh giờ sau, viên hạ phẩm linh thạch trong tay gã tan nốt tia màu lục sau cùng, biến thành trong suốt, bên trong còn mấy vệt ố, tựa hồ là tạp chất, linh thạch cũng vỡ vụn trong tay gã.

Phù một tiếng, Ngụy Tác thổ ra ngụm trọc khí ánh tím, mở mắt nhìn linh thạch đã vỡ làm bảy tám mảnh với vẻ đầy dư vị.

"Con bà nó chứ, xem ra phải cố gắng kiếm linh thạch, mua một bản cao giai chân nguyên quyết mới được."

Tuy cảm giác hút một viên hạ phẩm linh thạch cực kỳ thần thanh khí sảng, ném mấy mảnh vỡ đi xong, Ngụy Tác vẫn lắc đầu.

Theo lời lục bào lão đầu, hai ba vạn năm nay, tu sĩ chia công pháp theo mức độ, phân thành thiên, địa, huyền, hoàng tứ giai. Thiên giai công pháp tối cao nhất, hoàng giai công pháp tệ nhất.

Tử Huyền chân quyết Ngụy Tác tu luyện hiện tại tuy là huyền giai tâm pháp nhưng thấp nhất trong huyền giai.

Theo cách toàn tu đạo giới phân chia tu vi chân nguyên, gọi cảnh giới đầu tiên của tu sĩ là Thần hải cảnh vì chi khi tu luyện đến mức hút được linh khí trong linh thạch hoặc luyện hóa đơn dược để chuyển hóa thành chân nguyên, thể nội lại mở được ít nhất một khiếu vị trữ tồn chân nguyên mới được coi là tu sĩ nhập môn. Tên Thần hải cảnh vì khi chân nguyên tại thể nội lưu động có thể phát ra tiếng ầm ầm như nước sông nước biển.

Nhưng hiện tại Ngụy Tác đã mở được khiếu vị thứ hai tại thể, tu luyện đến Thần hải cảnh đệ nhị trọng, nhưng khi thể nội chân nguyên lưu động có nghe thấy tiếng ầm ầm như sông gầm biển động không?

Không có... ngay cả tiếng xè xè như đi giải gã còn không nghe thấy nữa là.

Cũng vì phẩm giai của Tử Huyền chân quyết quá thấp.

Huyền cấp trung giai công pháp, nếu tu đến Thần hải cảnh đệ nhị trọng, tổng lượng thể nội chân nguyên cao hơn tu luyện huyền cấp hạ giai công pháp ba đến bốn lần. Còn người luyện huyền giai cao giai công pháp hơn Ngụy Tác chừng mười lần. Với tu vi của Ngụy Tác, thi triển Thanh thủy nhận tối đa chỉ hơn hai mươi lần, đổi lại là người tu luyện huyền giai cao giai công pháp, cũng tu vi Thần hải cảnh nhị trọng thi triển Thanh thủy nhận ít nhất cũng được hai trăm lần.

Không chỉ là vấn đề số lượng, ví như Ngụy Tác hiện tại dù có trong tay mấy môn thuật pháp lợi hại, nhưng vì chân nguyên không đủ mà không thể thi triển, song đổi cho tu đạo giả luyện cao giai công pháp, chưa biết chừng có thể thi triển được.

Chân nguyên lưu động trong kinh mạch gã hiện thời, đích xác không có cả tiếng nhỏ như tiếng nước chảy róc rách, nhưng tu luyện công pháp địa giai hoặc thiên giai, chỉ cần đến Thần hải cảnh nhất trọng, chân nguyên đã hơn gã mấy chục lần, chưa biết chừng đã có âm thanh sông gầm rồi cũng nên.

Toàn Thiên Huyền đại lục, công pháp huyền cấp cấp thấp không khó kiếm nhưng từ huyền giai cao giai thì đều là công pháp tu luyện của các môn phái, dù kiếm đủ linh thạch cũng không mua được, trừ phi nguyện ý gia nhập các môn phái đó, trở thành đệ tử, ra sức cho môn phái, lập được công lao, mới có khả năng được truyền thụ công pháp.

Gia nhập môn phái nghe có vẻ hay ho, còn được phát linh thạch tu luyện nhưng đến lúc cần bán mạng thì không thể thoái thác. Ngụy Tác mấy năm trước Thiên Nhất môn săn ngũ giai yêu thú Hỏa kỳ thú ở ngoài Thiên khung đã chết mất hơn bốn mươi đệ tử. Thể nội một con ngũ giai yêu thú chỉ có một viên yêu đơn, đệ tử cũng không thể được phát cho yêu đơn Hỏa kỳ thú.

So ra, Ngụy Tác vẫn thấy mạng mình trong tay mình là hơn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

"Không biết Thủy Linh Nhi tu luyện công pháp cỡ nào, Huyền Phong môn nghe nói là đại môn phái hàng đầu Thiên Huyền đại lục, thế lực gấp nhiều lần Thiên Nhất môn, nàng ta tu luyện ít nhất cũng là địa cấp công pháp. Không biết tiểu mỹ nữ mông cong tu luyện công pháp phẩm giai thế nào, ít nhất cũng huyền cấp cao giai."

Hiện tại có một đống linh thạch bên mình, Ngụy Tác nhìn mấy bức tranh Thủy Linh Nhi bên giường, lại nhớ đến Hàn Vi Vi, bất giác so sánh một phen, cho rằng tiểu mỹ nữ mông cong có phong tình quyến rũ riêng, bất quá bộ ngực trắng nõn cao vút của Thủy Linh Nhi tựa hồ càng khiến người ta căng tràn huyết mạch.

"Thôi vậy, Tử Huyền chân quyết của ta kém một tí, tu luyện đến Kim đơn cảnh cũng là nhân vật hạng nhất."

Ngụy Tác tuy không kiên nhẫn gì nhưng cũng không mơ ước cao xa, biết tạm thời không thể lấy được chân nguyên công pháp cao cấp hơn thì lại cầm một viên hạ phẩm linh thạch, tiếp tục tu luyện.

...

Đêm khuya, trong tiểu thạch ốc sáng nhờ nhờ, một đĩa đèn dầu leo lét, Ngụy Tác bất động trên giường, từng dòng thanh sắc khí lưu từ linh thạch trong tay chảy ra, bị gã hút vào thể nội. Ttrên chiếc bàn đá, trừ vài tấm phù chỉ đỏ rực là từng chập Hỏa cầu phù.

Thời gian vô thanh qua đi, đĩa đèn dầu cạn hết, ngọn lửa lóe lên mấy lần rồi tắt ngóm.

Trong bóng tối, vị trí tử cung khiếu trước ngực gã đột nhiên rực lên tử sắc quang hoa, đồng thời thân thể hơi chấn động, thể nội sau rốt cùng có tiếng nước róc rách.

"Con bà nó chứ, sau cùng cũng tu luyện đến Thần hải cảnh đệ tam trọng!"

Ngụy Tác hưng phấn cực độ mở mắt ra, tử mang lóe lên.

Liên tục năm ngày đóng cửa luyện phù và tu luyện, Ngụy Tác đã thành công đột phá đến Thần hải cảnh đệ tam trọng, hiện tại nếu gã nhắm mắt nội thị sẽ thấy ở thiên linh, tử cung, đơn điền trong thể nội đều có một dải tử sắc chân nguyên, từng luồng chân nguyên lại liên thông với cả ba khiếu vị lưu động theo quy tắc.

Tổng lượng chân nguyên đại khái gần gấp đôi trước kia.

"Không dễ tí nào, sau cùng cũng có tiếng nước chảy."

Lần này đột phá đến Thần hải cảnh đệ tam trọng nhanh hơn gã tưởng tượng. Vốn gã tính rằng dù có đủ linh thạch cũng phải mất đến tám, chín ngày; nhưng có lẽ vì trường kỳ tu luyện trong cảnh thiếu thốn linh thạch, thân thể gã hấp thu linh khí gọn gàng hơn tu sĩ bình thường, cũng có thể vì ngày ngày luyện phù, thần thức được rèn luyện, gã phát hiện thần thức mình hơn trước rất nhiều nên nội thị khi tu luyện càng rõ ràng, chỉ mất có năm ngày, tiêu hao bốn mươi viên hạ phẩm linh thạch, Tử Huyền chân quyết đã đột phá đến Thần hải cảnh đệ tam trọng.

"Chà, lại phải nghĩ cách đi kiếm linh thạch."

Cảm giác kỹ càng lại biến hóa trong thể nội, châm đĩa đèn lên, Ngụy Tác nhìn mớ phù lục và tài liệu trên bàn rồi lắc đầu.

Cộng thêm một viên hạ phẩm linh thạch vốn có, hiện tại Ngụy Tác sở hữu hai mươi bảy viên, hơn nữa máu Hỏa hạt từ lần trước đã cơ bản dùng hết.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio