Thông Thiên Chi Lộ

chương 742: thật sự đoàn tụ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Tiếp theo ta sẽ luyện chế pháp bảo, pháp bảo này nàng cầm lấy, cũng hữu dụng." Ngụy Tác đưa Phá diệt thần thương cho Thủy Linh Nhi. Tu vi như nàng mà có một món huyền giai thượng phẩm pháp bảo thì đối phó tu sĩ Kim đơn tam trọng cũng không thành vấn đề, vạn nhất tới đây phải đối địch, gã cũng yên tâm. Gã khẳng định với số tinh kim đang có, chỉ cần thành công luyện chế phi kiếm thì phẩm giai không thể kém hơn Phá diệt thần thương.

"Còn một thứ cho nàng." Đặt Phá diệt thần thương vào tay Thủy Linh Nhi, Ngụy Tác vung tay, lấy Quảng hàn nguyệt cung ra.

"Quảng hàn nguyệt cung!" Thủy Linh Nhi tỏ vẻ kinh hỉ.

"Ta thấy vật này vốn thuộc về nàng nên đoạt lại từ tay Hàn Nguyệt Nhi." Ngụy Tác bảo.

"Pháp bảo này vốn muội sử dụng tại Huyền Phong môn, sau này tông chủ đáp ứng Hứa Thiên Ảo nên bảo muội giao lại." Thủy Linh Nhi nhìn gã, nàng vốn không coi trọng lắm bảo vật vốn của mình, nhưng gã có lòng thì nàng cũng cảm động.

"Quảng hàn nguyệt cung công thủ vẹn toàn, muội dùng cũng quen. Lệ Hoa tỷ tỷ có Tà vương minh hạp, Phá diệt thần thương nên cho Cơ Nhã tỷ tỷ, thế này khi đối địch, ai cũng có một món pháp bảo huyền giai trung phẩm trở lên, sẽ phát huy được uy lực." Thủy Linh Nhi nói đoạn vung tay, Quảng hàn nguyệt cung hóa thành lam quang, như một viên lam bảo thạch ấn lên trán nàng, khiến nàng càng cao quý, càng như tiên nữ từ trên trời xuống, đồng thời nhét Phá diệt thần thương vào tay Cơ Nhã.

"Vậy cũng tốt." Ngụy Tác định cho Cơ Nhã gì đó, giờ Thủy Linh Nhi đem Phá diệt thần thương cho nàng thì gã cũng tốt nên gật đầu.

"Vũ Tinh, tỷ luyện Đại hoang vấn đạo kinh, Đại âm la thiên bào này có uy năng phòng ngự huyền giai trung phẩm, chống được thần thức tra xét và thần thức xung kích, giữ lấy phòng thân." Ngụy Tác hựu lấy Đại âm la thiên bào cho Nam Cung Vũ Tinh.

"Đúng là gặp nạn không chết tất có phúc. Huynh đệ thu hoạch khá quá."

Thấy Ngụy Tác lên tục lấy ra toàn huyền giai trở lên, bọn Phong Tri Du tròn mắt, ai cũng hiểu những thứ như thế rất hiếm, dù Kim đơn đại tu sĩ lưỡng trọng tam trọng trở lên chưa chắc có, gã có ngần ấy thì đủ khai tông lập phái.

"Thiên khung tan vỡ, thú triều tràn vào sẽ có không biết bao nhiêu tu sĩ mất mạng nhưng thú triều mang theo nhiều nguồn, tu đạo giới trung chưa biết sẽ mọc ra nhiều thiên tài." Âm Lệ Hoa nói, "Sau tai họa, tu sĩ sống sót luôn có phúc duyên."

"Đúng, lúc bọn mỗ đi, các loại nguyên liệu của tu đạo giới Thiên Huyền đại lục đã nhiều lên, giá cũng giảm xuống. Nếu Thiên khung không nứt tiếp thì một thời kỳ hoàng kim của tu đạo giới sẽ tới." Trương Châu Dự gật đầu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL

"Mỗ thấy đến lúc tu đạo giới phong vân tế hội rồi, không thì sao lại có tu sĩ như Ngụy huynh đệ, lại có thượng cổ Linh tộc như Linh Lung Thiên hiện thế." Phong Tri Du nói.

"Một tông môn trong một ngày, ba tu sĩ đồng thời xung kích kim đơn, cũng coi là phong vân tế hội. Âm đại tông chủ, họ chuẩn bị xung kích kim đơn ở đâu, đưa đệ đến xem Thanh Bình đạo hữu và Kỳ Long Sơn đạo hữu chuẩn bị sao rồi, đệ biết mấy cấm chế, thuận tiện giúp họ một tay." Ngụy Tác mỉm cười.

Còn về Địa Mẫu cổ kinh, Ngụy Tác định truyền cho Phong Tri Du cùng bọn Cơ Nhã, còn Động Hư bộ pháp thì gã từng thử, với tu vi như gã cũng chỉ chật vật thi triển. Theo gã tính, bọn Cơ Nhã ít nhất phải đến Kim đơn tam trọng hậu kì mới có thể miễn cưỡng thi triển được Động Hư bộ pháp.

"Đang ở bạch cốt điện, chỗ Diệp Linh tu luyện trước kia."

Âm Lệ Hoa mỉm cười liếc Ngụy Tác, thân ảnh loáng lên đi trước dẫn đường. "Vậy thì tỷ sai người trả lời Hóa Thiên giáo, Âm Thi tông nguyện ý gia nhập Đại Hóa minh." Âm Lệ Hoa vừa đi vừa bàn với Ngụy Tác.

"Được." Ngụy Tác theo sát Âm Lệ Hoa, gật đầu, "Đúng rồi, lúc ta đấu với bọn Lâm Thái Hư thì được Hàn Nguyệt Nhi cho biết Vân Linh đại lục có tông môn rất có thể trồng Đề hồ thánh quả. Cương nha muội nói Đề hồ thánh quả thì thượng cổ tông môn tu luyện phật tông công pháp có trồng. Không biết Vân Linh đại lục có đại tông môn nào tu luyện phật tông công pháp không?"

"Lừa đảo, không được gọi Cương nha muội!" Linh Lung Thiên vẫn đi theo Ngụy Tác, dùng Bắc Mang hóa hình phù biến hóa trung niên tu sĩ, nghe gã gọi mình là Cương nha muội thì nó kêu lên.

"Đại tông môn tu luyện phật tông công pháp?" Âm Lệ Hoa hơi ngẩn ra, "Công Đức tông có mấy kỉ môn công pháp, xuất phát từ thượng cổ phật tông."

"Công Đức tông?" Ngụy Tác ngẩn người.

"Tỷ sẽ dốc sức nghe ngóng tin tức xem sao, xem Công Đức tông có Đề hồ thánh quả không." Âm Lệ Hoa dừng lại, nhìn Ngụy Tác, "Có đổi quyết định, không gia nhập Đại Hóa minh nữa chăng?"

"Không cần." Ngụy Tác hơi trầm ngâm, "Dù Hóa Thiên giáo có Đề hồ thánh quả cũng không vì chúng ta gia nhập mà chịu lấy ra, cứ ở trong tay đối phương thì sau này giao dịch hoặc cướp đoạt lại càng không e dè. Công Đức tông cũng chưa chắc có Đề hồ thánh quả."

"Được. Đệ về Vân Linh đại lục, đã báo cho Hải Tiên tông biết chưa?"

"Chưa, đệ đến ngay đây."

"Có cần ta truyền tin cho Hiên Viên lão tổ giúp đệ gom thủy hệ yêu đơn? Hải Tiên tông là nơi có nhiều thủy hệ yêu đơn nhất, tiện cho đệ tu luyện. Ta cũng sẽ gom hệ yêu đơn..."

"Được, tỷ giúp đệ truyền tin, nói ít lâu nữa đệ sẽ về Hải Tiên tông. Sẽ mang pháp khí tới, không để họ thiệt..."

Bàn về thủy hệ yêu đơn với Âm Lệ Hoa, Ngụy Tác lại nhớ đến lúc ở Chập Khí hải đã thấy Bàn cổ cự chập. Thủy hệ cự thú này là thất cấp cao giai, ẩn thân trong Chập Khí hải, tu sĩ kho gặp được, nghe nói hơn nghìn năm không ăn săn được nó, cự thú này đều sống lâu, chưa biết chừng những con còn lại này đều không còn là phẩm giai ban đầu. Thủy hệ yêu đơn của nó, nguyên khí có thần diệu riêng. Chúng hay ở đáy biển sâu, Ngụy Tác cùng Cơ Nhã khi xưa ở Chập Khí hải có thấy một con, giờ mà đến đó, lấy được một viên Bàn cổ cự chập yêu đơn thì với Ngụy Tác sẽ rất hữu dụng.

Sơn môn Âm Thi tông chiếm trọn một ngọn núi cao, mọc đầy cây cối um tùm và xương yêu thú, âm khí trầm trầm. Cả Âm Thi tông đều xây dựng trong sơn cốc đọng nhiều âm khí, cộng lại hơn vạn gian phòng, Âm Lệ Hoa đi trước, nhưng không e dè gì, lướt trên không, thoáng sau đã đến phía trên một sơn cốc.

Trong núi có một bạch sắc đại điện nghìn trượng do xương cốt yêu thú chất thành

"Đây là chỗ Diệp Linh ở trước kia? Âm đại tông chủ, Âm Thi tông giàu thật. Mỗi Kim đơn tu sĩ đều có chỗ ở thế này hả?" Thấy điện vũ như cung điện vương hầu, Ngụy Tác khen.

Không thể không thừa nhận, Âm Thi tông hơn Hải Tiên tông mấy lần, sơn môn Hải Tiên tông không bằng một phần mười, chỉ có gian điện của Hiên Viên lão tổ mới sánh được với bạch cốt đại điện.

"Âm Thi tông có bảy mươi hai cốc địa, mười nơi chuyên dành cho Kim đơn tu sĩ. Có thêm một Kim đơn tu sĩ là được phân một nơi, tùy ý xây dựng điện vũ, có thể triệu tập một trăm nội môn đệ tử để sai khiến." Âm Lệ Hoa mỉm cười, dừng trước cửa đại điện, "Âm Thi tông khi mạnh nhất từng có mười Kim đơn đại tu sĩ. Hiện tại trừ chỗ ở của bọn Diệp Linh còn trống thì vẫn có ba chỗ nữa chờ người đến ở."

"Tông chủ." Cửa bạch cốt đại điện có hai đệ tử Âm Thi tông mặc thúy lục sắc pháp y, thấy Âm Lệ Hoa đáp xuống thì tỏ vẻ kính sợ, hành lễ.

Âm Lệ Hoa chỉ gật đầu, đi đến bạch cốt đại điện.

Nhất phái tông chủ, nắm đại quyền sinh sát mọi đệ tử, Âm Lệ Hoa lại không có thái thượng trưởng lão chèn ép, là chí tôn chân chính của Âm Thi tông.

Nhìn từ cửa đại điện vào có một chiếc bạch cốt bảo tọa, khí thế thập phần kinh nhân.

Âm Lệ Hoa đi trước, vòng qua bạch cốt bảo tọa, vào một thông đạo, vòng tiếp qua mười mấy gian phòng rồi dừng lại trước một.

"Ngụy... Ngụy đạo hữu! Đạo hữu về rồi!"

Kỳ Long Sơn và Thanh Bình cảm tri được bọn Âm Lệ Hoa tới, khi Âm Lệ Hoa và Ngụy Tác đến cửa tĩnh thất thì cả hai bố trí pháp trận trong đó ngẩn ra rồi kinh hỉ cực độ. Kỳ Long Sơn lướt ra cầm tay Ngụy Tác.

"Lão đại về rồi?!"

Cơ hồ đồng thời, nóc đại điện có tiếng rít, không phải khẩu âm Vân Linh đại lục hay Thiên Huyền đại lục.

Hàng sắc quang diễm xé không gian lao tới, cơ hồ sau tích tắc đã đến gian tĩnh thất bọn Ngụy Tác có mặt.

"Lão đại, đúng là lão đại!"

Quang hoa bao bọc một linh điểu, thần tình thập phần nhân hóa, là Dương chi điểu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio