- Mẹ kiếp, dĩ nhiên là tên vương bát đản Hồng Thái Hòa này, sớm biết như vậy đã không tới đây sớm như thế...
Sau khi nghe được âm thanh của Huyễn Nhật, Chu Báo còn không có cảm giác gì, nhưng khi nghe được âm thanh của Hồng Thái Sư, Chu Báo có cảm giác xúi quẫy, hắn chỉ muốn làm việc tốt mà thôi, không thể tưởng được lại cứu giúp cừu nhân!
Dưới tâm tình khó chịu, hắn cũng không có trả lời hai người, trực tiếp vung mạnh song chùy nện xuống lần thứ ba, lúc này đây, hắn đã vận dụng tới Ngọc Hư Thông Thiên Kính!
Bang!
Sau khi xuất hiện một hồi rung lắc dữ dội, rốt cuộc Huyễn Ba Trì cũng không chịu nổi sự chà đạp của Chu Báo, hoàn toàn sụp đổ.
Bên trong Huyễn Ba Trì chia năm xẻ bảy, xen lẫn với một ít bột phấn màu trắng và hư ảnh của Thái Cổ hung thú, một Hư Không Đại Thủ Ấn màu đen giống như bắt được con mồi, bên trong những mảnh vỡ vụn này, bắt lấy những mảnh vỡ bột phấn màu trắng vào trong tay, hoàn toàn luyện hóa, đây chính là Hư Không Đại Thủ Ấn của Chu Báo.
Sau ba chùy đập nát Huyễn Ba Trài, ánh mắt của hắn liền chuyển hướng nhìn về phía mảnh vỡ màu trắng, những thứ này, chính là di hài của Thái Cổ hung thú Thận còn sót lại, mà chúng cũng là căn bản của khỏa thiên thạch tạo ra Huyễn Ba Trì này.
Không phải người của hai đại tinh vực chưa từng đánh chủ ý lên di hài này, nhưng bởi vì thời gian di hài này lưu lại quá dài, mà nếu lấy ít, không có bao nhiêu uy lực, mà lấy nhiều, thì uy lực của Huyễn Ba Trì sẽ tiêu tán đi, mà nơi này lại là tài sản chung của hai đại tinh vực, bởi vậy, toàn bộ những gì ở trong Huyễn Ba Trì đều lưu lại, nhưng lại làm chuyện tốt cho Chu Báo.
Mà ở bên cạnh Chu Báo, đã xuất hiện Đại Luân Tự Huyễn Nhật và Hống Thái Sư.
Bọn họ không có quá nhiều động tác, cũng không nói gì, chỉ kinh ngạc, ngơ ngác, có chút ngây người khi thấy Chu Báo dùng Hư Không Đại Thủ Ấn thu lấy di hài trong Huyễn Ba Trì, mà khi Hư Không Đại Thủ Ấn nắm lấy di hài thì chúng đều bị luyện hóa, trong đầu chỉ hồi tưởng lại một màn kinh thiên động đại vừa rồi.
Cả khỏa thiên thạch vỡ tan trong nháy mắt, nhưng tràng cảnh đầy ấn tượng đó lại khắc sâu trong mắt của bọn họ, Xích Dương Thần Quân và thủ hạ toàn lực bỏ chạy, cũng không cho bọn họ bất cứ cơ hội trả thù nào, sau khi nơi đây trời quang mây tạnh, bọn họ nhìn thấy Thanh Trúc Trượng cổ quái nằm trong tay Chu Báo, chỉ huy Tiên Thiên Nhất Khí Đại Cầm Nã trong tay thu thập di hài của Thận thú, người khác không có phần.
Rất rõ ràng, bọn họ được Chu Báo cứu ra, nhưng tại sao lại cứu? Bọn họ không biết.
Ánh mắt của hai người nhìn qua song chùy như hai quả dưa hấu màu xanh lá cây sau mông của Chu Báo, trong ánh mắt đều lộ ra một tia nghi hoặc.
Người, nhất định là Chu Báo cứu ra không thể nghi ngờ, bởi vì ở bên trong phiến tinh vực này, hiện tại cũng chỉ còn lại có Chu Báo và hai người bọn họ, bởi vì Chu Báo cùng phe với họ, nhưng mà, tại sao thực lực của Chu Báo lại khủng khiếp như thế?
Huyễn Nhật là Thất Kiếp Thiên Quân, Hồng Thái Sư là Bát Kiếp Thiên Quân, đương nhiên, hắn đã cố hóa Bản Tôn Thiên Địa, mất đi Bản Tôn Thiên Địa Hồng Thái Sư chỉ có thể xưng là Tôn Giả, nếu gọi hắn là Thiên Quân thì có chút miễn cưỡng, nhưng bọn họ tự vấn lòng, cho dù không Cố Hóa Thiên Đại, thực lực còn bảo trì ở tiêu chuẩn Bát Kiếp Thiên Quân, dưới điều kiện tiên quyết là không có bất cứ áp lực nào, muốn xông ra khỏi Huyễn Ba Trì là một nơi cực kỳ cổ quái là không dễ dàng, chớ đừng nói chi là gây ra động tĩnh lớn như Chu Báo.
Hồng Thái Sư đã giao thủ với Chu Báo, tuy là thua, nhưng hắn cũng tự tin là sờ ra ngọn nguồn của Chu Báo, bởi vậy, hiện tại hắn cảm thấy thập phần nghi hoặc, bản thân mình thật sự được Chu Báo cứu ra sao? Tên Chu Báo này có bổn sự lớn như vậy thật sao? Thời điểm hắn và mình tranh chấp, cũng không có biểu lộ thực lực như vậy a, nếu không, mình đã sớm bị hắn nện chết, chẳng lẽ tất cả là vì hai thanh chùy phía sau mông của hắn?
Bởi vì song chùy lớn nhỏ như quả dưa hấu ở phía sau mông của Chu Báo thập phần thu hút chú ý của người khác, hơn nữa hắn khẽ động, thì động tác của hắn làm cho song chùy va chạm nhau phát ra âm thanh bành bành, muốn không hấp dẫn lực chú ý của người khác là không thể nào, tuy nhìn song chùy này không hề giống như phàm phẩm, nhưng thật sự có uy lực lớn thế sao?
Khác với nghi hoặc của hắn, hòa thượng Huyễn Nhật trực tiếp hơn nhiều.
- Thì ra là Vũ Dương Vương ở trước mặt, ân nghĩa viện thủ, Huyễn Nhật xin ghi nhớ.
- Đâu có đâu có, Huyễn Nhật pháp vương quá khen.
Chu Báo mỉm cười, hắn chắp tay với Huyễn Nhật.
-Tiện tay mà thôi, huống chi, hiện giờ ta tới nơi này chủ ý là vì hai vị cả.
- A? Vì chúng ta mà đến, xin chỉ giáo cho?
Lúc này Chu Báo cũng đã thu thập toàn bộ di hài của Thái Cổ hung thú Thận, cũng thu hồi Hư Không Đại Thủ Ấn, mỉm cười đem tiền căn hậu quả lần lượt nói ra.
Khi nghe tới chuyện Ngọc Công Phật và Đỗ đại ma tướng bị dọa sợ phá gan, lúc đó đem truyền tống trận đi thông từ Đông Tứ Vực truyền tống tới Vạn Tinh Hải hủy diệt, sắc mặt hai người biến thành màu xanh, đặc biệt là Huyễn Nhật pháp vương, nếu như thật sự tính toán, mà Ngọc Côn Phật là sư điệt của hắn, làm ra chuyện mất mặt như vậy, trong lòng của hắn đúng là không chút ý tứ.
- Không thể ngờ là lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn như thế.
Mà Hồng Thái Hòa ở bên cạnh cảm thán một tiếng, ngẩng đầu nhìn về phía Chu Báo, nói:
- Vũ Dương Vương, xem ra lúc này đây, chúng ta không thể không thiếu nhân tình của ngươi rồi a. Nguồn:
- Chuyện này, ta vừa rồi đã nói qua, ta làm như vậy, là vì năm đại tông môn đưa ra một kiện tiên khí làm thù lao, đây chỉ là mua bán thì bỏ đi, các ngươi muốn cảm tạ, nên cảm tạ tông môn của mình a.
Nói đến đây, hắn liếc nhìn Hồng Thái Sư thật sâu.
- Hồng Thái Sư, ngươi đã cố hóa Bản Tôn Thiên Địa, không ở Linh Tiêu Điện bế quan, vì cái gì còn muốn chạy đến nơi đây để đánh giết thế?
Hồng Thái Sư nghe vậy, trên mặt xuất hiện nụ cười khổ.
- Ta là người Linh Tiêu Điện, tự nhiên minh bạch, cho dù ở lại bên trong Linh Tiêu Điện, cũng không có khả năng khôi phục Bản Tôn Thiên Địa, cho nên mới tới Vạn Tinh Hải này thử vận may, muốn tìm kiếm tiên duyên, không thể ngờ được, tiên duyên không có gặp, thiếu chút nữa bỏ mạng, lại còn thiếu ngươi thiên đại nhân tình.
Nói tới đây, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Chu Báo.
- Vũ Dương Vương, chuyện lần trước, chúng ta đều vì chủ mình, tuy ngươi hủy Bản Tôn Thiên Địa của ta, ta cũng không thể nói gì hơn, lúc này đây, ngươi lại xuất thủ cứu giúp, ân oán giữa ngươi và Hồng gia ta, như vậy xóa bỏ, từ nay về sau, dù Linh Tiêu Điện làm thế nào, Hồng gia ta tuyệt đối không là địch với ngươi, đồng thời, thời điểm ngươi cần trợ giúp, Hồng gia ta sẽ xuất toàn lực tương trợ, ngươi thấy thế nào?
Trong lòng Chu Báo có chút kinh hãi, Hồng Thái Sư hứa hẹn khá lớn, mà thấy thái độ của hắn chuyển biến cũng làm Chu Báo hết sức kinh ngạc, nhưng suy nghĩ lại, hắn cũng thoải mái, Hồng gia được gọi là đệ nhị gia tộc trong Linh Tiêu Điên, nhưng bàn về thực lực, còn kém xa Ngọc gia, mà Ngọc gia có tới ba Thiên Quân, Ngọc Thái Thương, Ngọc Thái Hư, Ngọc Thái Huyền, mà Hồng gia chỉ có một mình Hồng Thái Sư là Thiên Quân, hiện tại tu vi Thiên Quân bị Chu Báo đánh rót xuống phàm trần, không nói gì tới tranh phong với Ngọc gia, muốn bảo toàn thực lực đệ nhị gia tộc của mình ở Linh Tiêu Điện cũng là vấn đề, mà Hồng gia và Ngọc gia tích góp mâu thuẫn không ít năm, không thể điều hòa, ngược lại là mâu thuẫn của hắn và Chu Báo năm đó, tương đối mà nói là chưa tính là sâu, hiện tại Chu Báo đã thành hình, một thân thực lực tiến bộ quá nhanh, nếu đối địch với hắn, đây không phải là lựa chọn sáng suốt, cho nên, Hồng Thái Sư mới lựa chọn con đường thỏa hiệp.
Co được dãn được mới là đại trượng phu, Hồng Thái Sư làm thái sư nhiều năm như vậy, điểm đạo lý ấy hắn vẫn hiểu được.
Nghe thấy Hồng Thái Sư chịu thua, trên mặt Huyễn Nhật pháp vương hiện ra vẻ ngoài ý muốn, chợt biến sắc.
- Vũ Dương Vương, chuyện đã tới mức này, như vậy, chúng ta cũng nên đi tìm những người khác a, hiện tại hành tung của chúng ta đã bại lộ, chúng ta đã được xác định là kẻ địch của hai đại tinh vực, tốt nhất nên chạy nhanh trở về Thiên Giới, chậm thì sinh biến.
- Đúng vậy, dù sao Vạn Tinh Hải là địa bàn của người ta, chúng ta ở đây thế lực quá yếu, có tức giận cũng không làm được gì, nếu ở lại thời gian quá lâu, ngược lại sẽ bị giam ở chỗ này, việc cấp bách chính là truyền tin tức lại cho người khác, tận khả năng cứu giúp môn nhân đệ tử của mình trở về, sau đó trở lại Thất Thần Vực, phong bế truyền tống pháp trận, tuyệt đối không thể để đại tu sĩ của hai đại tinh vực dò xét được phương vị của Thiên Giới, nếu không, Thiên Giới sẽ lâm vào một hồi thiên đại hạo kiếp.
- Vậy cũng không nhất định, trời sập xuống còn có người chống lên, đừng quên Thất Thần Vực chỉ là một phần nhỏ của Thiên Giới mà thôi, vẫn còn long đầu ở vùng biển Thiên Hoàng, không thể nói trước là đến lúc đó vùng biển sẽ ra mặt đấy.
Chu Báo mỉm cười, cũng không đồng ý với quan điểm của Huyễn Nhật pháp vương.
- Nhưng pháp vương nói cũng có đạo lý, bất kể như thế nào, chúng ta đều không được coi là cao thủ đỉnh cấp, vẫn nên sớm mang người trở về, nhưng bởi vì Vạn Tinh Hải quá lớn, ta cũng không biết cách liên lạc với những người còn lại, nên tìm như thế nào?
- Cái này không cần phải lo lắng, giữa chúng ta có pháp môn liên hệ lẫn nhau, hơn nữa chuyện chúng ta bị nhốt tại Huyễn Ba Trì, bọn họ khẳng định đã biết rõ, nói không chừng còn đang ở gần Huyễn Ba Trì chờ cơ hội để cứu chúng ta đấy, lúc này ngươi gây chuyện lớn như vậy, khẳng định là khiến cho họ chú ý, chắc không bao lâu, sẽ tụ tập trở về.
- Cũng không biết bọn họ có thể tìm được tông môn đệ tử của mình hay không nữa.
Hồng Thái Sư ở bên cạnh cảm thán một tiếng.
- Chuyện đã đến mức này, bất kể như thế nào, dù tìm được hay không tìm được, cũng chỉ có thể trở về.
Huyễn Nhật pháp vương cảm thán nói một tiếng.
- Hơn nữa, vì để đạt được mục đích an toàn, sau khi trở về, chúng ta không thể không để cho những đệ tử còn ở lại Vạn Tinh Hải đi chuyển thế đầu thai a.
Lời này vừa thốt ra, ánh mắt Chu Báo ngưng tụ lại, hắn hiểu được ý tứ của Huyễn Nhật pháp vương, đám người đi chiếm đóng Vạn Tinh Hải đều là tinh anh đệ tử của tông môn mình, đặc biệt là những đệ tử đạt tới Thông Huyền Bí Cảnh Tán Tiên, bí mật bọn họ biết được quá nhiều, một khi rơi vào tay hai đại tinh vực, không tránh khỏi sẽ dùng một ít thủ đoạn dò xét tin tức, bởi như vậy, sẽ nói ra bí mật của tông môn mình, sau khi trở về, trực tiếp vận dụng lực lượng Tạo Hóa Kim Sách chôn vùi sinh cơ của bọn họ, đem một điểm chân linh trên Tạo Hóa Kim Sách tiễn những Tán Tiên đệ tử này đi đầu thai, cũng là sạch sẽ, về phần những đệ tử không phải là cường giả Tán Tiên, bọn bí mật bọn họ biết được so với Tán Tiên, ít hơn rất nhiều, cho dù có rơi vào trong tay người ta, cũng không bại lộ quá nhiều bí mật.
Huyễn Nhật pháp vương nói quyết tuyệt như vậy, cũng nhận được tán đồng của Hồng Thái Sư.
- Ân, thời điểm bất đắc dĩ, cũng chỉ có thể như vậy.
Nói đến đây, hắn thở dài một tiếng.
- Đi thôi, ta cảm giác có người đang tới gần, cùng đi gặp thôi.
Chu Báo và Huyễn Nhật pháp vương nghe vậy đều gật gật đầu, thân hình chớp lên, ba người đều biến mất vào trong hư không.
- Tên gia hỏa này, đúng là quá hung ác a!
Năm ngày sau, trên một tinh cầu ẩn mật hoang vu trong Vạn Tinh Hải, nhìn chung quanh thưa thớt, sắc mặt một đám người hôi bại, trên mặt Chu Báo cười khổ, không nói tới đám đệ tử tinh anh tiến vào Vạn Tinh Hải lần đầu tiên, cường giả Tán Tiên đã ít đi hơn một nửa, mà vài tên Thiên Quân, Tôn Giả tiến vào Vạn Tinh Hải lần thứ hai, cũng tổn thất một người, hai người khác bị trọng thương, lúc này đây, Thiên Giới tới Vạn Tinh Hải đã ăn thiệt thòi lớn, mất mặt xấu hổ.
- Tốt rồi, cũng còn nhiều người như vậy, đều đến đông đủ, có thể mở truyền tống trận pháp.
Quét qua mọi người, sắc mặt của Ngọc Thái Hư đúng là không tốt, nhưng chuyện đã tới nước này, năm đại tông môn cũng không thể nói gì bây giờ, mà Hồng Thái Sư, Huyễn Nhật pháp vương hai người ở cùng một chỗ, đi đến bên trong truyền tống trận pháp cực lớn, đều bỏ linh thạch của mình vào bên trong, một vầng sáng chói mắt phát ra, rốt cuộc cũng khởi động truyền tống trận.
Mọi người nhìn nhau không nói gì, yên lặng đi vào truyền tống pháp trận, từng đạo hào quang hiện ra, cuối cùng nhất, đều biến mất mất trên hành tinh hoang vu này.
Mà người cuối cùng đi vào truyền tống trận trở về Tây Tam Vực không lâu sau, truyền tống pháp trận bắt đầu chớp động một đạo hào quang nhàn nhạt, sau đó, liền nổ tung, biến mất vô tung vô ảnh, đến tận đây, hai tòa truyền tống trận pháp đi thông từ Thất Thần Vực tới Vạn Tinh Hải đã biến mất.