- A cái gì?
Từ Ung nói:
- Thực lực và tu vi của ngươi đã vượt xa mong muốn của ta. Kỳ thực ta cũng không còn gì để dạy ngươi. Còn lại, phải dựa vào sự tôi luyện của ngươi. Về phần đệ tử ô gia, chuyện này cũng không có gì xung đột! ô gia chúng ta hằng nàm cũng có rất nhiều đệ tử đầu nhập trong quân, bác thủ công danh, so với bọn chúng, ngươi còn cao hơn.
Đúng vậy!
Những đệ tự ô gia dấn thân vào binh nghiệp đều có cấp bậc rất cao. Nhưng cũng không phải ai ngay từ đầu liền có thể trở thành thân vệ của tam phẩm Đề Đốc. Có vài người phấn đấu cả đời cũng chỉ có thể hỗn trong quân đội tối cơ sở, bình thường thấy cao quan nhất cũng chỉ là một lữ suất mà thôi.
- Ngươi đã nguyện ý, vậy chùyện này đã xong, chỉ còn thiếu gia chủ gật đầu, bất quá ta nghĩ, gia chủ tại chùyện này sẽ không có bất kỳ ý kiến gì!
Từ Ung nói.
- Vậy, sau này ta có phải nán lại Trung Hòa Quận Thành?
- Đó là đương nhiên, Lý Đại Suất trú thủ tại chỗ này, ngươi là thân vệ của hắn, tự nhiên không thể rời khỏi!
- Như vậy a!
Tiểu Báo Tử có chút xấu hổ gật gật đầu:
- Sau này ta muốn về nhà chẳng phải sẽ xa hơn sao? Sư phụ, ta muốn về nhà một chùyến trước, vả lại còn một số việc, ta cũng cần xử lý một chút.
Từ Ung gật đầu:
- Từ lúc ngươi tiến vào ô gia, đến giờ cũng chưa từng về nhà. Nếu lại trở thành thân vệ của Lý Đại Suất, sau này cơ hội về nhà càng ít, cũng nên về thăm xem sao. Bất quá, có ô gia ta ở đó, ngươi cũng không cần quan tâm sự tình trong nhà!
- Cảm ơn sư phụ!
Báo Tử vui vẻ nói.
- Bất quá, còn phải cùng Lý Đại Suất nói một tiếng. Dù sao, hắn muốn cho ngươi làm thân vệ, tới lúc cần lại không thấy ngươi đâu, bên kia cũng không dễ giao phó!
- Dạ, sư phụ.
Sự tình kế tiếp, tự nhiên là vô cùng thuận lợi. Đối với Tiểu Báo Tử yêu cầu, Lý Nguyên tự nhiên là đồng ý. Thập phần thống khoái nói cho Tiểu Báo Tử, chỉ cần nửa năm sau trở lại Trung Hòa Quận đưa tin là được. ô gia gia chủ ô Duyên Thắng hồi âm sau năm ngày liền tới nơi. Đồng ý yêu cầu của Lý Nguyên, bất quá, trước đó, để Từ Ung dẫn theo Tiểu Báo Tử trở lại Vân Châu Tần Lăng Quận Thành một chùyến, cũng tiện toại nguyện Tiểu Báo Tử về nhà.
Hành trình trở về tương đối khẩn trương, sự tình quá lớn, rất nhiều chùyện cần tỉ mỉ trao đổi, nghiên cứu một kế hoạch có lợi nhất cho ô gia. Về phần Tiểu Báo Tử, chỉ cần trở thành người chấp hành là xong.
...
Khi trở lại ô gia, ô Duyên Thắng trước tiên triệu kiến Tiểu Báo Tử. Đương nhiên, trừ ô Duyên Thắng, còn có hầu hết các trưởng lão ô gia. Ngoài Lữ Nhất Nguyệt, lão gia hỏa này tựa hồ đang bế quan.
Quá trình cũng giống với Tiểu Báo Tử suy đoán. Đầu tiên là một phen cổ vũ và ca ngợi. Kế đó là một đống lợi ích cùng hứa hẹn, trong đó bao gồm cả một vài an bài đối với người nhà của hắn. Đối với điều này, Tiểu Báo Tử cũng không có dị nghị quá lớn. Đây là ô gia thậm chí tất cả biểu hiện xem thường và cười nhạo trong lòng. Mà là thập phần cẩu huyết biểu đạt trung tâm, biểu thị bản thân tại Trung Hòa Quận nhất định sẽ toàn lực giữ gìn lợi ích gia tộc.
Cái này đương nhiên là được ô Duyên Thắng và các vị trưởng lão nhất trí khen ngợi.
Tất cả quá trình này bất quá chỉ dùng ba ngày. Sau đó, Tiểu Báo Tử lên đường, hướng về thôn xóm nho nhỏ dưới chân ba ngày đi tới, bước trên con đường trở lại quê hương.
So với lần đầu tiên kinh tâm động phách, lúc này hành trình về nhà chỉ có thể dùng bình thản để hình dung, cũng không gặp phải phiền phức gì. Đương nhiên, ít nhiều cũng có vị đạo áo gấm về làng. Bởi vì một lần này không chỉ mình hắn, còn có một đám hạ nhân cùng mấy xe lễ vật đi cùng, đây đều là tâm ý của ô gia.
Mang theo đám người lớn, hạo hạo đãng đãng trở lại thôn nhỏ dưới chân núi, lập tức phá tan sự bình lặng ở đây. Cả làng đều sôi trào, nháo tròn ba ngày, sự tình mới dần yên ổn. Lại cùng người trong nhà thương nghị vài ngày, đem mọi tính toán định ra, Tiểu Báo Tử mới yên lòng. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
Bởi vì Lý Nguyên để Tiểu Báo Tử sau nửa năm trở lạnh quận thành. Hiện tại mới chỉ có nửa tháng, còn lại năm tháng hắn có thể tự dọ. Tiểu Báo Tử tự nhiên là không muốn trở lại Tần Lăng Quận Thành, nghĩ đến vị Mã đại tiểu thư cổ quái kia, còn cả sự tình Vương Xà đã từng nói qua một năm sau sẽ phát sinh tại Tần Lăng Quận Thành, Tiểu Báo Tử chỉ cảm thấy đau đầu. Cuối cùng nghĩ tới địa phương quỷ quái kia là một chùyện thị phi.
Đương nhiên Tiểu Báo Tử cũng không muốn sống uổng phí nửa năm này, hắn cũng có một kế hoạch tu luyện.
Gần mấy năm qua, tu vi của hắn tăng trưởng thật sự quá nhanh, đặc biệt hai tháng nay, tu vi nhất cử từ nhị phẩm tiến vào tam phẩm Đại viên mãn chi cảnh. Chạy thật sự là quá nhanh, hắn đã có chút suy nghĩ, căn cơ có vẻ bất ổn. Hắn cần tìm thời gian hảo hảo ổn định căn cơ, mặt khác đó là tu luyện Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm, để âm Cực Thông Thiên Kiếm luyện thành. Về phần Dương Cực Thông Thiên Kiếm cần địa mạch Hỏa Hành Sát Khí, hắn sắp trở thành thân vệ của Lý Nguyên, trong Trung Hòa Quận Thành, Địa Mạch Sát Khí trong Địa Để Hỏa Mạch cũng mặc hắn lấy đi?
Còn có một chùyện khác làm hắn lo lắng, đó là vật nhỏ ở sâu trong Mãng Thương Sơn, cũng không biết tiểu gia hỏa kia thế nào? Bất quá, theo tính tình của tiểu tử này hiện tại hẳn là sống tốt mới đúng!
Nó mạc danh kỳ diệu tu luyện thành Tam Giới Tiểu Na Di hẳn là có thể sống rất tiêu sái trong phiến sơn lâm này. Tuy rằng trong lòng vẫn rất muốn đem tiểu Vương bát đản này đi ra ngoài. Hiện tại hắn hẳn là có năng lực này. Bất quá ngẫm lại, nhân gia sống tốt lành, hà tất phải đa sự tới quấy nhiễu cuộc sống của nó?
Kiếp trước Báo Tử không phải một người theo chủ nghĩa bảo vệ môi trường, cũng không phải bảo vệ động vật hoang dã. Bất quá vật nhỏ kia thật sự là có linh tính, đến nối Tiểu Báo Tử trực tiếp đối đãi nó bình đẳng. Căn cứ vào cảm giác hoàn toàn bình đẳng giữa song phương này, Tiểu Báo Tử rất khỏ nảy sinh tâm tử bắt nó làm sủng vật.
- Nghĩ cái gì mà nhập thần vậy?
Một thanh âm có chút trêu chọc từ phía sau vang lên:
- Hiện tại ngươi đã là tam phẩm đại cao thủ, ngay cả ta đi tới gần như vậy cũng không có cảm ứng được. Đang suy nghĩ gì vậy? Ừm, không sai, không sai, niên kỷ phát xuân, thế nào, thích cô nương nhà ai, có muốn ta thay ngươi đi làm mối hay không?
- Ngươi trốn ở phía dưới khối đá kia nửa canh giờ, sau đó lại như rùa đi tới bên này mười trượng, giấu mình phía sau cây, xem ta thở dài sau đó đi ra!
Tiểu Báo Tử vừa nói, lại thở dài một hơi:
- Tỷ phu, ngươi đến tột cùng muốn gì đây?