- Công tử, những người này đều là cao thủ quận thành Kim Biên, lúc này ta dọa bọn chúng bỏ đi, tương lai phải nhờ vào ngươi rồi!
- Sư phụ yên tâm, bọn hắn không đáng để ta nhìn vào mắt! Thanh niên nói ra, liếc nhìn hai người bên cạnh.
- Hơn nữa, có hai người bọn họ, bọn hắn cũng không dám phóng túng gì tại quận thành Kim Biên. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
Lão giả không nói gì thêm, chỉ thúc dục cương khí, hướng Hạc Tường lâu bay đến.
Hạc Tường lâu đã bị độc trùng bao vây hoàn toàn, lão giả mang theo ba người đến địa phương cách khách sạn ước chừng mười trượng, trên mặt lộ vẻ do dự.
Sư phụ, chúng ta vào thôi, ta ngược lại muốn nhìn, đến tột cùng là thần thánh phương nào mà dám làm chuyện xấu tại quận thành Kim Biên của ta! Người thanh niên nhìn đám mây đen dày đặc trên tầng không khách sạn, hung dữ nói.
- Công tử, không nên hành động thiếu suy nghĩ, nếu như đối phương thật sự có Bích Linh vạn độc châu, chúng ta tùy tiện xông vào sẽ chịu thiệt thòi đấy! Ánh mắt lão giả gắt gao, nhìn chằm chằm vào đám mây đen trên tầng không khách sạn.
- Nếu đúng là Bích Linh vạn độc châu, thì sư phụ, người xem phải làm như thế nào?
- Công tử yên tâm, cho dù là Bích linh vạn độc châu thật, tu vi lão hủ đã đến cảnh giới này, tác dụng của nó đối với ta không bao nhiêu! Lão giả liếc nhìn thanh niên thật sâu.
- Vấn đề hiện tại là chúng ta đi vào như thế nào.
- Đơn giản thôi, sư phụ, chúng ta trực tiếp xông vào, với tu vi của ngươi và ba người chúng ta, cho dù hắn có Bách linh vạn độc châu cũng vô dụng.
Nghe xong lời lão giả nói, ánh mắt thanh niên lập tức hưng phấn, phảng phất như muốn xông vào ngay lập tức, đoạt lấy Bách Linh vạn độc châu kia trong tay Tiểu Báo Tử.
- Không thể, việc này không gấp được! Lão giả lắc đầu nói.
- Nếu đúng là Bách linh vạn độc châu, có thể khu động nó, tu vi ít nhất cũng trên lục phẩm, thậm chí cao hơn, hơn nữa vạn độc châu lại đang nằm trong tay hắn, chúng ta cứ vậy mà xông vào, chỉ tổ chịu thiệt thòi!
- Vậy phải làm sao? Thanh niên vội la lên.
- Đợi a!
- Đợi, đợi đến khi nào? Chẳng lẽ trơ mắt nhìn hắn hấp thu toàn bộ thanh trùng này?
- Dưới sự kích thích của Bách linh vạn độc châu, độc tính thanh trùng đã hoàn toàn kích phát rồi, ngươi xem đám mây côn trùng kia kìa! Lão giả chỉ vào trùng vân, chung quanh trùng vân, tản ra ánh sáng màu tím nhàn nhạt, ánh sáng tím này rất nhạt, nếu không ngưng thần nhìn, căn bản không thể phát hiện.
- Đây là kết quả do độc tính thanh trùng hoàn toàn kích phát ra, nhiều thanh trùng như vậy tụ hợp lại một chỗ, độc tính sinh ra cực kỳ khủng bố, đừng nói ta và ngươi, coi như là một lão quái vật Thông Huyền Bí Cảnh cũng bị hạ độc chết a, hiện tại đi vào là chết!
- Chờ hắn hoàn toàn luyện hóa độc tính thanh trùng rồi nói!
- Hắn không làm được! Lão giả cắt lời hắn, nói:
- Chờ tới lúc trùng vân biến mất, tất cả độc tính đều bị Bách linh vạn độc châu hấp thu, sau đó cần một thời gian để tiêu hóa, dung hợp độc tính ày, điều này cần một khoảng thời gian, trong thời gian ấy, hắn không thể sử dụng vạn độc châu, lúc đó là cơ hội hành động của chúng ta!
Nghe xong lời lão giả nói, lúc này người trẻ tuổi thở dài một hơi, nhưng vẫn nhìn Hạc Tường lâu bằng ánh mắt không cam lòng, đột nhiên hỏi:
- Bên trong tột cùng là người nào, đã tra ra chưa?
- Bẩm công tử, sáng sớm hôm nay, thủ vệ thủ thành từng báo qua, có một gã vận hắc y cổ quái tiến vào thành, ngụ tại Hạc tường lâu, thủ vệ thủ thành cho là người trong võ lâm, chỉ phải người đến giám thị tại của Hạc Tường lâu, cũng không có biện pháp khác, không thể tưởng được người này lại gây ra chuyện lớn như vậy!
- Chết tiệt, chẳng lẽ lũ thủ vệ này toàn là một đám chỉ biết đớp *** thôi hay sao? Thanh niên oán giận nói.
- Cái này cũng không thể trách bọn chúng, mỗi ngày đều có người ra vào thành, ai cũng không thể bảo chứng không có người trong võ lâm đến Việt châu, bọn hắn đã nhìn rất cẩn thận rồi mới tiến hành giám thị, đúng rồi, đến tột cùng bộ dáng Hắc y nhân này như thế nào, các ngươi biết không?
- Nghe nói là một Nam tử trung niên!
Cao thủ lục phẩm đứng cạnh công tử bắt đầu miêu tả hình dáng đặc thù của Tiểu Báo Tử, miêu tả thập phần kỹ càng, hơn nữa bộ dáng xuất nhập của Tiểu Báo Tử lúc ấy không lớn.
Nghe vậy, sắc mặt gã công tử kia lập tức trở nên khó coi.
- Có phải trên mặt hắn mang một cái mặt nạ có khuôn mặt tươi cười hay không?
Lục phẩm cao thủ sững sờ, sắc mặt cũng lập tức thay đổi.
- Không có, hắn không mang mặt nạ, nếu như hắn mang mặt nạ thì thủ vệ thủ thành không có khả năng thấy rõ tuổi tác của hắn, hơn nữa sẽ không phái hai người tới Hạc Tường lâu để giám thị!
- Ẩn tàng mặt nạ, như thế nào các ngươi có thể biết rõ? Lão giả nghe hai người vấn đáp, lông mày khẽ nhíu lên.
- Không biết, bất quá loại trang phục này, lại làm chúng ta nghĩ tới một người! Thần sắc gã công tử thanh niên lại trở nên khó coi.
- Là ai? Hắn rất nổi danh à?
- Sư tôn mấy năm nay một mực bế quan nên cũng không biết người này, người này chỉ từng lộ mặt một lần trên giang hồ, nhưng lại làm ra một chuyện kinh thiên động địa! Trên mặt gã công tử lộ ra thần sắc ngưng trọng, nói.
- Tên của hắn gọi là Hiểu, một năm trước, một trong Tam đại thủ tọa của Thiên Long đạo là Vương Xà cướp tân nương tại quận thành Tần Lăng Vân Châu, hắn là một trong những người tham gia, theo lời những người có mặt lúc ấy, tu vi tên Hiểu này tối đa chỉ là lục phẩm, bất quá lại hướng cường giả Kim Quang động vừa tân tấn Thất phẩm là Cao Ngọc Lâu khiêu chiến, dẫn đi chỗ khác, về sau không thấy Cao Ngọc Lâu xuất hiện nữa, theo tin tức tử Minh Nghĩa Kinh Viện và Kim Quang động truyền tới, hài cốt Cao Ngọc Lâu cũng không còn nữa, mà đồng thời, tên Hiểu này cũng mất tích, đoán chừng lưỡng bại câu thương với Cao Ngọc Lâu, không thể tưởng được sau một năm, hắn lại xuất hiện.
Nếu Tiểu Báo Tử bên cạnh bọn hắn lúc này, nhất định sẽ rất kinh ngạc, chính hắn bất quá chỉ lộ mặt thân phận Hiểu một lần trên giang hồ, giờ nên lo lắng rồi.
Nhưng hắn lại không biết, mặc dù Hiểu chỉ lộ mặt một lần, nhưng lại thu thập một gã cường giả thất phẩm, chuyện này, vô luận là xảy ra lúc nào, đều là một đại sự oanh động giang hồ, chỉ là đại sự Vương Xà tiến nhập vào cửu phẩm và cướp tân nương, hai đại sự kiện này oanh động hơn rất nhiều, cho nên người bình thường trong giang hồ cũng không quá chú ý tới hắn.