Thông Thiên Đại Thánh

chương 66: sư đồ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dù Huyết Vô Nhai không phải là cường giả chuyên tu kiếm đạo, nhưng lại bị kiếm khí của bạch y Kiếm Thánh Lục Thiểu Du gây thương tích, nhưng dù sao hắn cũng là một gã cường giả Bát phẩm, tu vi toàn thân kinh thiên động địa, cho nên hiểu biết về kiếm đạo cũng thể so được với Kiếm Thánh Lục Thiểu Du, nhưng cũng hiểu biết hơn những tên tự xưng là kiếm sĩ trên giang hồ, phải nói là cao hơn rất nhiều, Tiểu Báo Tử đã từng là một tên thái điểu, cái gì cũng không hiểu, lần này được hắn giảng giải, hiểu biết về kiếm pháp, cũng chỉ được tính là mức trụ cột mà thôi.

Cái trong lần giảng giải này, đã qua ba giờ, Tiểu Báo Tử lúc này, cũng đem những khó hiểu trong tu luyện mà hắn từng vượt qua, cộng với những khó hiểu trên con đường tu luyện chưa vượt qua, đều được Huyết Vô Nhai giải thích, giống như một tiểu hài tử lớp một vừa tiếp xúc với toán học, ngây thơ mà nông cạn, lúc được giải đáp, cũng làm cho Tiểu Báo Tử hiểu được những vấn đề không ngờ tới, trong khoảng thời gian ngắn, hai sư đồ, một người chỉ dạy cẩn thận, một người học chăm chú, đây chính là tình cảnh bây giờ.

Thẳng cho đến khi trăng trên bầu trời điểm đã thành hình bán nguyệt, trong cốc cũng tối đen, Huyết Vô Nhai mới ngừng giảng giải, trên mặt lộ ra vẻ mệt mỏi.

Tiểu Báo Tử cũng là người giỏi nhìn sắc mặt người khắc, thấy thần sắc Huyết Vô Nhai không tốt, hôm nay học được nhiều thứ như vậy đã đủ cho hắn nghiền ngấm trong thời gian ngắn, liền không dám quấy rầy, cáo từ rời cốc.

- Ai, cả một ngày không ăn cơm, nhưng mà khá tốt, không có mệt mỏi như ngày hôm qua.

Tiểu Báo Tử thầm nghĩ trong lòng, nhìn sắc trời, không khỏi khổ cười, nói:

- Vốn đang chuẩn bị đi tìm hiểu dị thuật Tam Giới Tiểu Na Di, xem ra không được, vẫn nên tiêu hóa những gì học được hôm nay thì hơn, tránh cho ngày mai đi gặp, lại bị hắn trách cứ!

Cho tới hôm nay, hắn đã nhìn thấy bộ dáng lão sư thuần túy của Huyết Vô Nhai, trong lòng của hắn xuất hiện một tia nghi hoặc.

- Rốt cuộc Huyết Vô Nhai này có ý gì, thu ta làm đồ đệ là do bản thân có dụng tâm bất lương, nhưng vì sao đại phát thiện tâm dạy ta võ công, chẳng lẽ hắn thật sự xuất hiện thiện tâm? Không có khả năng, một thân huyết khí của thằng cha này, ma tính cực thịnh, làm sao có thể xuất hiện thiện tâm chứ, nhất định là có mục đích không muốn ai biết. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Cũng không phải Tiểu Báo Tử mắc chứng vọng tưởng, mà là dựa vào một ít dấu vết mà phỏng đoán, trọng yếu nhất là, thời điểm ngày đầu tiên Huyết Vô Nhai nhìn thấy mình, hắn đã đưa bản viết tay của Cửu Long Thần Hỏa Công, trong bản chép tay đó có Cửu Long Thần Hỏa Công cùng Huyết Diễm Chân Cương, còn có võ học tâm đắc, cộng thêm những ưu khuyết về Huyết Diễm Chân Cương và Cửu Long Thần Hỏa Công, nếu như bị tiết lộ ra ngoài, rất dễ dàng bị cừu gia từ đó tìm ra nhược điểm của võ học, đây chính là điểm chết người, không nói hắn là người trong Ma Môn, dù là người chính đạo, đồ vật như vậy cũng không dễ gì đưa cho người khác, cho nên, Tiểu Báo Tử kết luận, thời điểm hắn đưa Cửu Long Thần Hỏa Công cho Tiểu Báo Tử, đã nổi sát tâm.

Nhưng biểu hiện hôm nay của hắn đã vượt qua ý liệu của Tiểu Báo Tử.

- Không đúng, phàm là người chỉ dạy võ công cho người khác, cũng nên hỏi trước ngươi nên học cái gì, trước đó Huyết Vô Nhai truyền cho ta Cửu Long Thần Hỏa Công là sở học của bản thân ta, nhưng vô duyên vô cớ dạy ta kiếm pháp làm gì, từ trước tới nay ta chưa từng học kiếm pháp, mà hắn am hiểu cũng không phải là kiếm pháp, lúc này lại dạy ta một kiếm pháp cổ quái, hôm nay lại dạy trụ cột kiếm pháp cho ta rất kỹ càng, chẳng lẽ vấn đề là nằm ở chiêu kiếm pháp này.

Suy nghĩ đến đây, hắn lại nghĩ tới một câu lúc bắt đầu giảng giải cho hắn: "Làm sao ta yên tâm giao đại sự cho ngươi làm?", trong nội tâm hắn có một ít phỏng đoán như thế.

Huyết Vô Nhai cho rằng, Tiểu Báo Tử chỉ là hài đồng mười tuổi, dù hắn rất thông minh, nhưng cũng chỉ là hài đồng mà thôi, chỉ cần cho một chút điểm chỗ tốt, làm ra bộ dáng sư phụ chính thức, là có thể khống chế Tiểu Báo Tử trong tay, mặc cho hăn sử dụng, nhưng hắn lại không ngờ, trong thân thể hài đồng này, là một linh hồn của người trưởng thành sành đời, đây chính là sai lầm lớn nhất của hắn.

Tiểu Báo Tử rời khỏi tuyệt cốc, chỉ cảm thấy trong bụng đói khát dị thường, không khỏi cười khổ, đi đến bên cạnh dòng suối, vốn định nướng con nai vừa săn được ăn cho no, ai ngờ đến bên dòng suối mới phát hiện, con nai kia không biết đã bị dã thú nào đó xé xác ăn rồi, thứ còn lại chỉ là máu huyết và xương trắng, trắng như tuyết, đúng là dọa người.

- Kháo!

Tiểu Báo Tử chửi nhỏ một tiếng, lúc này hắn cũng không ăn lương khô như hôm qua, mà đi thẳng vào rừng rậm, đi tìm một con dã thú xui xẻo nào đi ra ngoài kiếm ăn ban đêm, chưa mất bao lâu, liền thấy hắn đã xách một con lợn rừng ra ngoài, đi đến bên cạnh dòng suối, không lâu sau liền rửa sạch sẽ, đốt lửa lên, lần này không có con nào đến quấy rầy hắn nữa, sau đó hắn rời dòng suối, tiến vào sơn động điều tức, làm sảng khoái tinh thần, cũng không có buồn ngủ bao nhiêu, nghĩ đến thái độ hôm nay của Huyết Vô Nhai với mình, hắn không dám chậm trễ, bắt đầu tìm hiểu chiêu kiếm pháp mà Huyết Vô Nhai truyền thụ.

Chiêu kiếm pháp này, hôm qua Huyết Vô Nhai đã truyền cho hắn, nhưng hắn không để ý nhiều, bởi vì chiêu kiếm pháp này thật sự quá mức huyền ảo, hắn lại chưa từng học kiếm pháp bao giờ, chỉ cố gắng ghi nhớ, việc này giống như một học sinh cấp một, lại phải cố gắng nhớ thật kỹ phương pháp giải một bài tập vật lý hoặc toán học của cấp ba, đây là chuyện rất khó, cho dù nhớ rõ, cũng chưa chắc đã biết ý nghĩa của từng bước trong đó là thế nào, cũng không biết vì sao lại như thế, bởi vậy hắn cũng tự hiểu, đây là chuyện không có khả năng.

Nhưng cử động hôm nay của Huyết Vô Nhai giống như ép buộc hắn học cho bằng được một chiêu kiếm pháp này, thậm chí bắt đầu chỉ dạy về trụ cột cho hắn, nhưng muốn hoàn thành dễ vật sao?

Giống như việc học thuộc bảng cửu chương, nhưng dù có học thuộc cũng không thể nào vận dụng nó vào việc giải một bài toán mà một người bình thường phải mất nhiều năm mới giải được, đương nhiên, cũng không loại trừ một đám thiên tài thần đồng, nhưng hiện giờ Tiểu Báo Tử không phải là thiên tài thần đồng gì đó, điểm này Tiểu Báo Tử cũng hiểu, Huyết Vô Nhai cũng hiểu, nhưng dù hắn hiểu, hắn vẫn muốn làm, hoặc là Huyết Vô Nhai bị điên, hoặc là hắn có mưu đồ.

Nhưng dù hắn có điên hay không, có mưu đồ hay không, bây giờ Tiểu Báo Tử đành phải dựa theo ý của Huyết Vô Nhai học chiêu kiếm pháp này, đương nhiên, trước khi tìm hiểu chiêu kiếm pháp này, điều trước tiên chính là phải hiểu rõ trụ cột của kiếm pháp, nếu không, muốn tìm hiểu kiếm chiêu thì chẳng khác gì một chuyện đáng cười.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio