Thông Thiên Đại Thánh

chương 776: cường phá diệp thanh thiên (3)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tinh Quang chi kiều lập tức hoàn thành, Chu Báo thần sắc biến đổi, không chút nghĩ ngợi, kiếm khí màu đỏ thẫm từ trên người hắn bạo lên, mãnh liệt chém về phía Tinh Quang chi kiều.

Tinh Quang chi kiều rất nhanh, Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm còn nhanh hơn, kiếm khí đỏ thẫm bắn ra, vừa vặn trảm vào giữa cầu.

- Oanh !

Một hồi đất rung núi chuyển, Tinh Quang chi kiều sáng ngời kia bắt đầu chuyển động kịch liệt.

- Vẫn còn rất chắc chắn!

Chu Báo cười lạnh một tiếng, tay trái nâng lên, kiếm quang lại nổi lên, kiếm quang hiện giờ nếu so với đạo trước kia thì rộng hơn gấp bốn năm lần, sát cơ bành trướng, hướng Tinh Quang chi kiều đánh tới

- Tinh Thần vô lượng, hộ ta tinh kiều!

Thần sắc Diệp Thanh Thiên mãnh liệt biến đổi, một đạo Tinh Quang lóe ra từ lông mày hắn, lại lần nữa tế ra Tinh Thần Lượng Thiên Xích.

Tinh Quang mất đi, kiếm quang tung hoành !

Lưỡng Nghi Thông Thiên kiếm quang và Tinh Thần Lượng Thiên Xích đụng vào một chỗ, kiếm khí cường đại vậy mà khiến toàn bộ Tinh Thần Lượng Thiên Xích phi đãng lên.

- Không tốt!

Trông thấy Tinh Thần Lượng Thiên Xích bay lên, Diệp Thanh Thiên vươn tay, phảng phất như muốn thu Tinh Thần Lượng Thiên Xích về, nhưng Chu Báo nào cho hắn cơ hội này, thân hình lóe lên, động Tam Giới Tiểu Na Di, trong nháy mắt đã đến bên cạnh Tinh Quang chi kiều, một giơ quyền lên, liền mãnh liệt nện tới đầu Diệp Thanh Thiên.

Thần sắc Diệp Thanh Thiên cuồng biến, bất chấp Tinh Thần Lượng Thiên Xích kia, vừa quay người, Tinh Hà Vô Cương động, Cửu Thiên tinh lực được tiếp dẫn xuống cơ hồ bị ngưng tụ thành chất lỏng, hung hăng ngăn ở chung quanh hắn.

- Ha ha, muốn đúng là hiệu quả này!

Chu Báo cười dài một tiếng, nắm đấm vậy mà thu trở về, thân hình cũng lóe lên, xuất hiện bên cạnh Tinh Thần Lượng Thiên Xích đang phi đãng giữa không trung, đưa tay trảo một cái, bắt Tinh Thần Lượng Thiên Xích vào trong tay.

Vừa mới bắt Tinh Thần Lượng Thiên Xích vào tay, Chu Báo liền cảm thấy từ trong Tinh Thần Lượng Thiên Xích truyền đến tinh lực rét lạnh như băng, tựa như ngựa hoang thoát cường tràn vào thân thể hắn.

- Giờ không phải là lúc so đo với ngươi!

Chu Báo nói thầm một cây, đầu ngón tay vẽ một cái, trong hư không, hiện lên một vết cắt đen kịt, lóe lên rồi biến mất, theo đó biến mất còn có Tinh Thần Lượng Thiên Xích.

Hắn ở chỗ này dùng Lưỡng Giới Phân Cát chi thuật, bỏ Tinh Thần Lượng Thiên Xích này vào trong Lưỡng Giới Phân Cát không gian.

Xoay người lại, đã thấy Tinh Quang chi kiều kia dần ổn định lại, bất quá uy lực của Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm nào hóa giải dễ dàng như vậy?

Tinh lực đầy trời ngưng tụ thành tòa kiều này dưới một kiếm cơ hồ bị sụp đổ mất, hiện tại tuy rằng đã ổn định lại, nhưng tốc độ lại chậm hơn rất nhiều, tuy rằng Diệp Thanh Thiên đã toàn lực thúc dục tinh lực, nhưng muốn khôi phục lại như ban đầu nào dễ dàng như vậy?

- Thật tốt quá, tên này đã là nỏ mạnh hết đà !

Quả thật, Diệp Thanh Thiên đã là nỏ mạnh hết đà rồi, điểm này, Chu Báo cũng có thể nhìn ra được, như đã đánh đến trình độ này, Chu Báo tự nhiên sẽ không để hắn rời khỏi dễ dàng như vậy được, loại chuyện anh hùng tiếc anh hùng này Chu Báo chưa từng có nghĩ tới, thừa dịp hắn bệnh, lấy mạng của hắn, đây mới là chí lý cách ngôn mà hắn thờ phụng.

Trông thấy cái tinh kiều sắp sửa rời đi này, Chu Báo cười lạnh một tiếng, một đạo kiếm khí Lưỡng Nghi Thông Thiên lại nổi lên, hung hăng trảm lên trên tinh kiều.

Lúc này đây, tinh kiều rốt cục hỏng mất.

Gặp phải sự trì hoãn của kiếm khí, hơn nữa Diệp Thanh Thiên cũng bị trọng thương, lần này, dưới kiếm khí trùng kích của Chu Báo, nào có có thể bảo trì được nữa, tinh kiều sụp đổ, sắc mặt Diệp Thanh Thiên thoáng cái trắng đi, Tinh Quang tản ra, chỉ còn lại hắn dựa vào Tinh Hà nguyên cương nâng thân thể mình lên, so với cảnh tượng Tinh Quang đầy trời như vừa rồi thì thoáng cái liền ảm đạm hơn nhiều.

- Cái này, ta xem ngươi có thể chạy được không!

Chu Báo lại lần nữa thi triển ra Tam Giới Tiểu Na Di, vọt tới trước người hắn, đưa tay đánh ra một quyền

- Cương khí của ngươi, không ngăn được nắm đấm của ta đâu!

Oanh !

Nắm đấm cứng rắn nện lên trên tinh quang màu bạc, tinh hà lóe lên nguyên đám mây dày đặc, một quyền này, trực tiếp đánh bại nguyên cương, đánh thẳng vào mặt Diệp Thanh Thiên.

- Cách mấy mươi vạn dặm chạy tới tiễn đưa ta, ngươi thật sự chính là chạy đến để đi đầu thai đấy!

Chu Báo âm lãnh nhìn, phảng phất thấy được cảnh tượng Diệp Thanh Thiên bị một quyền của mình đánh vỡ đầu.

- Xoát!

Một đạo Tinh Quang nhàn nhạt đột nhiên từ trên người Diệp Thanh Thiên vọt ra, Chu Báo mới đầu cũng không để ý lắm, nhưng khi quả đấm của hắn sắp đánh vào đầu Diệp Thanh Thiên, đạo Tinh Quang kia lại thổi lên quả đấm của hắn.

Khí tức băng hàn rét lạnh thấu xương lập tức đánh úp lại, thân thể Chu Báo cứng đờ, nắm đấm đang tiến tới vậy mà lại ngừng ngay trước mặt Diệp Thanh Thiên.

- Đây là ~~

Chu Báo vốn hơi sững sờ một chút, còn chưa đợi hắn hoàn toàn phản ứng lại, lại một đạo Tinh Quang bắn đi ra, đạo Thánh Quang lại có chút khác với Tinh quang do Diệp Thanh Thiên tiếp dẫn xuống từ Cửu thiên ban nãy, cũng không phải màu bạc, mà là màu xanh da trời nhàn nhạt. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

- Đây là...!

- Đi, đi mau, chạy mau, là tiên khí, tên này thậm chí còn có cả tiên khí, nhanh, nhanh rời khỏi nơi này!

Tinh thân của Thanh Linh bỗng nhiên run lên, phảng phất ý thức được gì đó.

- Là Thánh Băng Huyền Khí của Tinh Vương Cung, chỉ có trấn phái tiên khí của Tinh Vương Cung mới có Thánh Băng Huyền Khí này, đi mau!

Trong khí Thanh Linh đang kêu to, Chu Báo đã vận Tam Giới Tiểu Na Di liên tục chớp lên ba lượt, chạy ra ngoài trăm trượng.

Lúc này mới nhìn rõ Thánh Băng Huyền Khí tràn ra quanh thân Diệp Thanh Thiên, mấy chục đạo Thánh Băng Huyền Khí giao nhau vờn quanh thân hắn, cắt nát bấy không gian chung quanh, trong nháy mắt, nơi Diệp Thanh Thiên đứng vậy mà hình thành một lỗ đen hư không.

Lúc này Diệp Thanh Thiên cơ hồ đã mất đi tất cả lực lượng, căn bản không cách nào ngăn cản được lỗ đen hư không do mấy chục đạo Thánh Băng Huyền Khí tạo thành được, thậm chí ngay cả một tiếng hét thảm cũng không có, liền bị lỗ đen hư không hút vào, ngoại trừ hắn ra, tất cả vật thể trong phạm vi mười trượng cũng đều bị cắn nuốt vào.

- Không thể nào, hắn có tiên khí? !

- Hắn có tiên khí, nhưng thực lực quá thấp, không cách nào thúc dục !

Thanh Linh nói:

- Bất quá, tiên khí kia có lẽ tương liên với vận mệnh của hắn, cho nên khi hắn gặp phải tử kiếp sẽ tự động thôi động, xem ra mệnh người này còn chưa đến lúc tuyệt lộ a!

- Đáng tiếc, để hắn chạy mất, chưa kịp đoạt Thái Uyên Lệnh!

Chu Báo có chút tiếc nuối nói.

- Mạc tiên sinh, thực lực của Diệp Thanh Thiên kia quả thật không bình thường, tuy rằng tại hạ đã đánh bại hắn, nhưng lại không cách nào đánh chết, cho nên, Thái Uyên Lệnh kia cũng không lấy được, thật sự thật có lỗi ah!

Chu Báo tựa trên mặt ghế thái sư, nhìn Mạc Âm Dương đứng trước mặt cách đó không xa, trên mặt hiện lên dáng cười hơi chút hối lỗi.

- Ha ha, Chu đại nhân khách khí rồi, đối với Thái Uyên Lệnh này, ta cũng chỉ là có chút niệm tưởng thôi !

Mạc Âm Dương cười cười, trong nội tâm thầm kinh dị, Chu Báo và Diệp Thanh Thiên đánh một trận, hắn cũng nấp ở một nơi bí mật gần đó nhìn thấy toàn bộ quá trình, đương nhiên, quá trình này cũng chỉ là lúc vừa mới bắt đầu thôi, cùng với quá trình về sau Chu Báo dùng Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm chặt đứt Tinh Quang Chi Kiều và cuối cùng trên người Diệp Thanh Thiên bạo xuất Tinh Lam sắc huyền khí quỷ dị, xé rách hư không mà đi, ngoài ra phần lớn thời gian hai người đều bị bao phủ trong một mảnh tinh quang, chỉ là, khí thế bàng bạc tuôn ra từ trong tinh quang kia lại khiến trong lòng hắn nổi lên một trận hàn ý.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio