Thông Thiên Đại Thánh

chương 848: thu hoạch cự đại (7)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Lúc ở Thái Uyên Thiên có chút cảm ngộ, hiện giờ cần tiêu hóa thoáng một chút, mới có thể tĩnh tâm lại luyện chế Định Phong Châu này!

- Cũng tốt!

Thanh Linh nghe Chu Báo vừa nói như vậy, cũng không nói thêm gì nữa, hóa thành một đạo Ngân Quang về tới trong Lưỡng Giới Phân Cát không gian của Chu Báo.

Thanh Linh biến mất, Chu Báo khoanh chân ngồi xuống, tĩnh khí ngưng thần, bắt đầu nhớ lại từng đạo pháp quyết hấp thu khi đó, từng đạo pháp quyết kia trực tiếp rót vào trong thần hồn của Chu Báo, chỉ cần thần hồn của Chu Báo không hủy, liền sẽ không quên. Những tin tức hắn tiếp nhận được, là một bộ pháp môn nguyên vẹn!

Chỉ là bộ pháp môn này quá mức quỷ dị, Chu Báo cũng chỉ từ chút ít đồ án do pháp quyết tạo thành mà phán định được đây là một môn thần thông hoàn mỹ, về phần môn thần thông này đến cùng là gì, Chu Báo không biết.

Pháp quyết rơi vào trong đầu cũng tốt, đồ án cũng thế, hắn cũng đều không hiểu, nhưng văn tự của thời đại Thượng Cổ thậm chí Thái Cổ này, pháp quyết đã sớm thất truyền nhiều năm, coi như Chu Báo hiện giờ biết rõ hoàn toàn truyền thừa thì trong đầu hắn chẳng qua chỉ là một đống đồ án đặc dị thôi, căn bản không dùng được.

- Ta kháo, sao ta lại quên việc này chứ, Tiên Thiên Thần Chích, khởi tự Thái Sơ, cho dù muốn truyền pháp quyết gì đó lại cho ta, ta cũng nghe không hiểu ah, văn tự này quá mức xa xưa, pháp quyết trước kia ta cũng có nghe nói qua, bất quá cho tới nay cũng không coi ra gì, xem ra lần sau phải lưu ý một chút, nếu không thân nhập Bảo sơn mà trở về tay không, thực không phải là tính nết của Chu Báo ta!

Trong nội tâm Chu Báo một hồi ảo não, rồi lại không có biện pháp, cố tình muốn gọi Thanh Linh đi ra, giúp hắn giải quyết, bất quá ý nghĩ này vừa lên, hắn lại bỏ đi.

- Thanh Linh biết rõ quá nhiều bí mật của ta, bất kể như thế nào, cũng nên lưu lại thứ gì đó hắn không biết, nói không chừng tương lai sẽ chỗ dùng đến!

Hắn âm thầm suy nghĩ.

- Hơn nữa hắn cũng không thể hiểu được văn tự thời cổ đại, chuyện này, đợi đến khi nào có cơ hội rồi nói sau!

Lập tức, hắn quyết định chủ ý, liền không quản bộ pháp quyết này nữa, mà là lấy ra mệnh châu của Thôn Vân Thú, bắt đầu luyện chế Định Phong Châu.

Luyện chế Định Phong Châu chi pháp, Tiên Cung đã ghi lại rất kĩ càng rồi, chỉ là Tiên Cung ghi lại, luyện chế ra Định Phong Châu chính là nhập Huyền cấp pháp khí, về sau trải qua sự bổ sung của Thanh Linh, Chu Báo mới có cơ hội luyện chế nó thành Thuần Dương pháp khí.

Tài liệu dùng để luyện chế Định Phong Châu, hắn đã tìm đủ trong Thái Uyên Thiên rồi, trong khoảng thời gian ngắn, chỉ thấy đủ loại bảo quang của các tài liệu bất đồng tuôn ra từ trong Lưỡng Giới Phân Cát không gian, sau đó, Đầu cốt đan lô kia cũng bị Chu Báo phóng ra, chỉ thấy một ngọn lửa màu xanh bắn ra từ trong mắt đầu cốt kia, trực tiếp phun lên trên những tài liệu, hóa lỏng, hoá khí chúng, sau đó một tia ý thức dung nhập vào trong mênh châu của Thôn Vân Thú, Mệnh châu của Thôn Vân Thú lại bị lò đan kia hút vào, sau đó bị đấu suất hỏa hoàn toàn bao vây lại, bắt đầu luyện chế.

Chu Báo theo thời gian trôi qua ngồi trước đan lô, mi tâm lóe lên, một ý niệm cổ quái bị hắn đánh vào, ngọn lửa trong đan lô bắt đầu hừng hực, dựa theo pháp môn luyện chế Định Phong Châu mà bắt đầu rèn.

Luyện chế Thuần Dương pháp khí cũng không phải chuyện dễ dàng, cho dù đầu cốt đan lô trong tay Chu Báo là tiên khí cũng không được, dù sao đây cũng là lần đầu hắn sử dụng.

Chu Báo ở trong động hơn mười ngày, lửa trong trong lò đan bùng nổ, vận dụng đối với lò đan ngày càng thuần thục, cứ chuyên tâm luyện chế pháp khí như hắn, nhận thức và vận dụng đối với tiên khí đan lô có chỗ tốt rất lớn.

Đột nhiên, Chu Báo nguyên bản vốn nhắm chặt hai mắt, dùng Linh Giác và thân niệm cảm ứng trạng thái của lò đan lông mày hơi động một chút, mở mắt ra, trên mặt hiện lên vẻ mĩm cười. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL

- Quả nhiên đến rồi!

Đúng vậy, quả nhiên đến rồi!

Trong bầy trời vốn trong xanh, đột nhiên thổi tới một cổ gió lạnh, sau đó, trên bầu trời bắt đầu tụ lại nhiều đám mây đen, ẩn ẩn tiếng sấm vang lên, hàn khí càng ngày càng nặng.

Ở Tây Bắc khổ hàn chi địa này bỗng nhiên nổi lên gió tuyết cũng chỉ là chuyện bình thường.

Thế nhưng trận gió này ngày càng lạnh thấu xương, trong mấy hơi thở, nhiệt độ chung quanh bỗng giảm xuống hơn mười độ, ngay cả nước trên mặt được cũng theo mắt thường có thể nhìn thấy kết băng lại, việc này thì không thể không khiến người khác kinh ngạc được

- Cao nhân phương nào đến Vũ Dương Lĩnh ta, tại hạ không tiếp đón từ xa tới, nếu có chỗ đắc tội, mong các hạ rộng lòng tha thứ!

Ba người Vương Thành, Giang Hiểu và Chu Sẹo hiện giờ là người chủ sự trên danh nghĩa của Vũ Dương Lĩnh, vừa nhìn thấy rành rành, tự nhiên biết rõ có cao nhân đến, mà bây giờ Chu Báo lại ở phía sau Tích Lôi sơn bế quan, cũng không biết lúc nào mới có thể chạy đến, phiền toái nhất chính là Yên Vân Phỉ bây giờ đang ở trong phủ lãnh chúa, nếu quả thật xảy ra chuyện gì không hay thì quả thật rất phiền toái.

Cho nên, sau khi cảm giác được không đúng, Giang Hiểu lập tức bảo Chu Sẹo kêu gọi đầu hàng, hy vọng có thể kéo dài thời gian, bọn hắn cũng biết, ở trong Vũ Dương Lĩnh này, ngoại trừ Chu Báo ra, còn có một cường giả thần bí, quan hệ giữa bọn họ và Chu Báo không tệ, đều ở trong biệt phủ, ngoại trừ bọn họ ra, Thủ Tọa Vương Xà của Thiên Long Đạo đã ở trong Vũ Dương Lĩnh, tuy rằng Vương Xà cũng bế quan, nhưng cường giả cao thủ dưới trướng Vương Xà cũng không ít, chính vì như thế, bọn vẫn một mực cho rằng Vũ Dương Lĩnh là một nơi phòng thủ kiên cố, không thể tưởng được lúc này lại có người đến thăm hỏi, hơn nữa nhìn theo phương thức này, người đến gây phiên phức cũng không phải bọn hắn có thể đắc tội được.

Chu Sẹo kêu gọi đầu hàng cũng không được đáp lại, bên trên bầu trời, mây đen đã rậm rạp, trong cơn gió cuồng bạo, đóa bông tuyết đầu tiên nhẹ rơi xuống, sau đó là đóa thứ ba, thứ tư, thứ năm... bông tuyết rơi khắp thiên địa, một cổ uy áp cường đại từ trên trời áp thẳng xuống

- Chu Báo ở nởi nào, bảo hắn lăn ra đây, Diệp Thanh Thiên ta đến tìm hắn tính sổ!

Thanh âm cực lớn từ trên chín tầng trời đánh xuống, chấn nhân tâm.

- Hừ, Diệp Thanh Thiên, ngươi thật to gan, chẳng lẽ không biết, ngươi câu kết với dư nghiệt Hỏa Hồng Tình, hiện giờ cường giả khắp thiên hạ đều đang tìm ngươi sao? Ngươi còn dám tới Vũ Dương Lĩnh giương oai, quả thực là muốn chết!

Một đạo thân ảnh hiện lên từ phía chân trời, sau đó là một đạo lưu quang màu vang, bay thẳng hướng lên mây đen rậm rạp trên bầu trời

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio