Bốn tiểu đội chiến sĩ cơ giáp, đội yểm trợ, đội còn lại phụ trách công tác dọn dẹp chủ yếu. Trong đó đội và đội nhận lệnh từ Courson, đồng thời tiến hành tấn công bằng súng xung với trùng tộc đang che phủ trên thiết bị truyền tin, đánh cho nhóm trùng tộc trở tay không kịp, nhiều con chưa kịp phản ứng lại đã bị bắn chảy chất lỏng xanh giàn giụa, bị giết tới không thể chết thêm lần nữa.
Thuận lợi của bước đầu làm cho sĩ khí các chiến sĩ đại chấn, lại tiếp tục mau chóng dọn dẹp sạch sẽ trùng tộc gần đó, khôi phục phương tiện thông tin viễn trình, vừa vặn thay đổi góc nhìn tới đài truyền tin bên cạnh thì Courson thấy được bóng của con trùng khổng lồ phía sau, vội vàng rống to, “Tiểu đội số , , lập tức đi khỏi chỗ đó!”.
“A!”. Tiếng kêu thảm thiết vang lên trong tai nghe của Courson, trùng tộc ve xanh đặc biệt có ống hình kim đâm thẳng vào trong cơ giáp của thú nhân, miệng trùng sắc bén xé cơ giáp thú nhân làm mảnh! Đánh lén của trùng vương làm cho các chiến sĩ thú nhân không kịp phản ứng thì đã hoàn toàn mất mạng! Chiến sĩ cơ giáp khác nhanh chóng phản kích, nhưng là trang bị của bọn họ có vẻ nhỏ yếu ở trước mặt trùng vương, hơn nữa lập tức xuất hiện con trùng vương!
Bốn tiểu đội chiến sĩ cơ giáp căn bản không thể đúng lúc thực hành mệnh lệnh của Courson, bị động tiến hành phòng ngự chống cự. Trong tai nghe của Courson xuất hiện tiếng kêu thảm thiết liên tiếp, chờ tất cả im lặng trở lại cũng chưa tới khoảng phút, Courson sắc mặt xanh mét ôm đầu, nghiến răng nghiến lợi nói, “Toàn quân bị diệt!”.
Mấy chục chiến sĩ thú nhân a! Cứ như vậy mà mất mạng!
Lời này vừa nói ra thì các quân nhân đã biết được kết quả thông qua chút ít hình ảnh thì sắc mặt nặng nề, bất quá vừa rồi trải qua lần dọn dẹp thứ nhất ngắn ngủi đã khôi phục tín hiệu, tin xin cứu viện đã phát đi, nếu có thể nhận được sự giúp đỡ của các chiến khu khác, nội ứng ngoại hợp (trong ngoài phối hợp)thì bọn họ vẫn còn cơ hội sống sốt. Nhưng là thượng tá Simon và Courson cũng không xem nhẹ ám toán trước của tướng quân Luke, sau có đại quân trùng tộc dồn ép, xác suất chiến khu khác cử binh trợ giúp rất thấp.
Ba con trùng vương xuất hiện làm cho tình hình chiến đấu trở nên càng thêm nguy hiểm, nhóm trùng dưới sự chỉ huy của trùng vương có trật tự dùng thân thể che phủ lên chiến hạm tiếp tế ngăn cản sóng tín hiệu phát ra, ngăn cản tín hiệu, thậm chí hơi hy sinh chính mình hủy đi một ít bộ phận động cơ chuyển động trên chiến hạm, làm cả chiến hạm tiếp tế giống như thú nhân bị bó tay bó chân, khó có thể phát huy lực công kích trọn vẹn.
Vốn lực công kích của chiến hạm tiếp tế không đủ mạnh, đối mặt số lượng trùng tộc ve xanh đông đúc, bọn chúng không phá được chiến hạm tiếp tế mà chiến hạm tiếp tế cũng không ném được bọn trùng đáng ghét này. Xem ra trùng tộc ve xanh định tiến hành chiến thuật bao vây, tươi sống làm thú nhân chiến khu tiêu hao tới chết!
Trong phòng chỉ huy một mảnh im lặng, bọn họ tổn thất không chịu nổi, bọn họ chạy không thoát. Nếu điều động tất cả chiến sĩ thú nhân tiến hành liều chết chiến đấu, thắng lợi còn chưa có nhưng tỉ lệ tử vong khẳng định vô cùng nặng nề! Chưa tới lúc không còn cách nào khác thì thượng tá Simon không muốn dùng tới cách này.
“Đồ dự trữ của chúng ta có thể chống đỡ được bao lâu?”. Thượng tá Simon khoanh tay suy nghĩ nửa ngày thì đột nhiên lên tiếng hỏi sĩ quan hậu cần.
“Đồ ăn có thể chống đỡ trong , tháng, nhưng là nguồn năng lượng hao tổn nghiêm trọng, trước mắt tiết kiệm thì đoán chừng nhiều nhất là ngày”. Sĩ quan hậu cần một lần nữa tính toán tình huống mới nhất, đưa ra kết quả không khả quan lắm. Một khi nguồn năng lượng kiệt quệ thì cả chiến hạm tiếp tế mất đi động lực, không cần trùng tộc thì chính bọn họ sẽ bởi vì thiếu dưỡng khí mà chết.
“ ngày…….Thống kê số lượng tất cả giống cái và nhân viên kỹ thuật, nếu tới ngày vẫn không có cách giải quyết như cũ thì bắt đầu áp dụng phương thức đột phá vòng vây đưa những người này đi!”. Bước cuối cùng này có ý nghĩa là tất cả thú nhân chiến khu số dùng tính mạng của chính mình đổi lấy đường sống cho bộ phận giống cái!
“Rõ!”. Bao gồm cả Courson thì cũng không có ai cảm thấy phương pháp này không công bằng, bảo vệ quê hương và giống cái là trách nhiệm của bọn họ!
Đường Vũ vốn còn tưởng rằng sắp có một hồi chiến đấu quy mô, không ngờ sau khi giải tán thì được thông báo cố hết sức ở trong phòng mình không cần đi lung tung. Tấm ngăn cửa sổ chỉ cần vừa mở ra thì có thể nhìn thấy rõ cơ thể của bọn trùng ịn lên, chỉ cần tưởng tượng đến một tầng bên ngoài chiến hạm tiếp tế tất cả đều là trùng tộc xe xanh lúc nhúc thì Đường Vũ cảm thấy cả người đều nổi da gà.
Trong ánh mắt khó hiểu của tất cả nhóm giống cái thì chiến sĩ thú nhân co đầu rút cổ ở bên trong chiến hạm tiếp tế, cũng may là lão binh còn hiểu được vốn sức chiến đấu của trùng tộc ve xanh cũng không tính quá mạnh mẽ nhưng một khi số lượng đạt tới trình độ nhất định thì sẽ cực khủng bố! Nhưng là các tân binh nhiệt huyết vừa mới tới chiến khu số đã kiến nghị, sau mấy ngày chịu đựng đã tụ tập cùng nhau trong trong đại sảnh chiến hạm kháng nghị tập thể. Còn có một ít ma thực sư cũng gia nhập trong đó, yêu cầu xuất chiến, nếu không liền ngừng cung cấp ma thực.
Đường Vũ thuộc nhân viên y tế của quân y nên gần đây rất rãnh rỗi, các thú nhân không xuất binh nên tự nhiên sẽ không xuất hiện bệnh nhân mới, sau khi xuất hiện kháng nghị thì Roy lập tức đã chạy tới lôi kéo Đường Vũ đi coi náo nhiệt, gần đây làm Roy ngột ngạt muốn điên luôn. Đường Vũ đối với Roy có tính cách tùy tiện này có chút đành chịu, “Đây không phải là náo nhiệt gì hết! Không xuất binh tự nhiên là có nguyên do trong đó”. Những người khác thì không biết rõ nhưng tính cách của Courson thì Đường Vũ vẫn hiểu rõ, cậu không tin Courson là người sợ chết co đầu rút cổ ở bên trong chiến hạm tiếp tế.
Mấy ngày nay Đường Vũ đều đang nghiên cứu chỗ giống và khác nhau của ve sầu với trùng tộc ve xanh ở thế giới thú nhân, phát hiện ngoại trừ thể tích chúng nó lớn nhỏ khác nhau thì gần như không có gì khác nhau! Trên địa cầu đã có phương pháp hoàn thiện giết chết ve sầu, nhưng có vẻ như trên tinh cầu thú nhân cũng không có biện pháp rất tốt, cũng chỉ là dùng vũ khí và chiến sĩ cơ giáp tiến hành chém giết truyền thống, số lượng ít còn đỡ, hình như trùng tộc ve xanh cũng rất ít khi có số lượng vượt qua tình huống trình độ thú nhân có thể thừa nhận.
Một khi số lượng trùng tộc ve xanh đạt tới trình độ nhất định thì sẽ sinh ra trùng vương mới, giữa trùng vương không thể cùng tồn tại, song vương gặp nhau ắt có bên phải chết!
Nhưng với quan sát mấy ngày này thì Đường Vũ phát hiện trong đại quân trùng tộc tập kích bọn họ, hẳn là có ít nhất con trùng vương trở lên, tuy rằng cậu không có phát hiện, nhưng xem biểu hiện quy luật của bọn trùng này thì có chút đều không phải là cùng gia tộc, thậm chí còn có xuất hiện hành vi cắn nuốt đối phương.
Đại quân trùng kiên quyết tụ tập, Đường Vũ không rõ cái này có ý nghĩa gì, nhưng cậu luôn luôn có trực giác xấu, hình như đại quân trùng tộc đã làm cho thú nhân mệt mỏi ứng đối chỉ là đội quân tiên phong, chúng nó không có tấn công chiến hạm tiếp tế quá mức kịch liệt, chỉ là phá hỏng thông tin và năng lực hoạt động của chiến hạm tiếp tế, tình nguyện buông tha cho “đồ ăn” ngon lành trước mắt mà giống quân nhân chấp hành mệnh lệnh của trùng vương.
Mục đích của đám trùng này rốt cuộc là cái gì? Đường Vũ cũng như Courson ngóng nhìn trùng tộc ngoài cửa sổ, trong đầu hai người đồng thời hiện lên những lời này.
Ba ngày, còn lại ngày, thượng tá Simon đưa ra thời gian tập kích, nhưng bọn họ vẫn không có phương pháp giải quyết như cũ. Tất cả cơ giáp không người điều khiển đều phái đi ra ngoài, thậm chí ngay cả chiến hạm không người tự sát đều phái đi ra ngoài, sau khi giết hàng loạt trùng tộc thì tự phát nổ giữa đám trùng dày đặc, nhưng số lượng trùng này chỉ như muối bỏ biển, chiến sĩ thú nhân chiến khu số không ít nhưng lại không bằng / số lượng trùng tộc ve xanh, cửa ải khó khăn lần này chỉ sợ rất khó vượt qua.
Courson mở quang não, bộ dáng trong lúc ngủ mơ của tiểu giống cái xuất hiện ở trước mặt anh, ngón tay nhịn không được nhẹ nhàng chạm đến, đụng đến chỉ có một mảnh hư vô. Toàn bộ tính hiệu bị cắt đứt, anh muốn trước khi chết nói mấy câu với Đường Vũ đều không được, kiếp nầy chỉ sợ khó có thể gặp lại, anh lại không muốn chỉ được chạm vào bức ảnh D của Đường Vũ.
Trong phòng, Roy bị Đường Vũ nói nên có chút áy náy, vì thế không hề đi góp vui mà cùng Đường Vũ ngẩn người nhìn ngoài cửa sổ.
Qua một hồi lâu Đường Vũ mới lấy lại tinh thần, chần chờ hay là hỏi ra, “Roy, cậu có biết Clo Cyhalothrin không?”. Đây là trong những loại thuốc trừ sâu tốt nhất đối phó ve sầu trên địa cầu, đương nhiên chính Đường Vũ cũng không ủng hộ dùng thuốc trừ sâu hóa học lắm, dù sao sẽ gây ô nhiễm cho cây trà, thuốc trừ sâu tốt nhất chính là sinh vật giết côn trùng, lợi dụng quy luật chuỗi đồ ăn, làm cho thiên địch của ve sầu tới khống chế số lượng của nó, nhưng lúc này không có khả năng đi tìm đến hàng loạt loài chim, cho dù tìm đến đây nhưng với thể tích của trùng tộc chỉ sợ sẽ xuất hiện huống xoay ngược lại của chuỗi thức ăn.
“Clo Cyhalothrin?”. Roy trừng mắt nhìn, hoàn toàn chưa từng nghe qua danh từ này, “Đó là cái gì vậy?”.
“Chính là một loại chất lỏng vàng nhạt hay màu nâu dính đặc, nhiệt độ hơn độ sẽ chuyển thành nửa thể rắn……..”. Đường Vũ cố gắng hết mức miêu tả tỉ mỉ đặc thù về thuốc hóa học Clo Cyhalothrin mà mình biết, Roy học y, cần học tập hàng loạt tri thức về thuốc hóa học, thuốc hóa học ở tinh cầu thú nhân và địa cầu khác nhau, bất quá cho dù giống nhau thì Đường Vũ cũng không hiểu lắm, Đường Vũ chỉ biết các loại thuốc trừ côn trùng có hại với cây trà.
Thấy Roy vẫn là một bộ dáng điệu ngẩn ngơ, Đường Vũ ngừng việc miêu tả làm cho mình miệng khô lưỡi khô, cẩn thận nhớ lại biện pháp giải quyết, nhớ lại trong không gian hình như có ít hàng mẫu thuốc trừ sâu Clo Cyhalothrin mà người khác tặng, tìm cớ tống Roy ra khỏi phòng, “Cậu về phòng mình trước đi, đợi chút tôi đi qua tìm cậu!”.
Roy vừa đi khỏi thì Đường Vũ lập tức đi vào trong không gian tìm kiếm, rất nhanh phát hiện ở góc phòng trúc thuốc trừ sâu bị chính mình tiện tay ném đi. Đây là lần trước cậu mua cây trà ở chỗ nông dân trồng trà, đúng lúc gặp được nhân viên đang đẩy mạnh tiêu thụ thuốc trừ sâu, vườn trà tùy thân của Đường Vũ là tình huống đặc thù, đâu cần mấy thứ nông dược thuốc trừ sâu này, muốn chối từ, nhưng là đối mặt sự nhiệt tình của nhân viên tiêu thụ thì cậu căn bản không biết đối phó ra sao nên chỉ có thể cầm lấy sản phẩm dùng thử, ngoảnh lại liền ném vào trong không gian, lúc này không biết bình nhỏ thứ này có tác dụng hay không!
“Roy, cậu giúp tôi nhìn xem, cái thứ này cậu đã từng gặp qua chưa?”. Mở cửa phòng Roy, Đường Vũ cầm chai Clo Cyhalothrin đưa qua, thấy cái mũi đối phương ngửi ngửi nó thì vội vàng ngăn cản, “Có kịch độc, cẩn thận”.
Roy không rõ mục đích của Đường Vũ, nhưng mà cậu là học sinh xuất thân y khoa chính quy, hứng thú đối với phương diện thuốc thang khá lớn, “Được, cậu chờ tý, đúng lúc tôi cũng mang theo một bộ công cụ phân tích đơn giản bên người”. Nói xong ấn xuống cái hộp nhỏ màu trắng trên bàn, một bộ dụng cụ phân tích tinh xảo khéo léo xuất hiện ở trước mặt Đường Vũ, mỗi lần nhìn thấy công nghệ cao của thú nhân đều làm cho Đường Vũ cảm thấy rất mới lạ.
Mặt khác, chiến khu số khó khăn phát ra tín hiệu cầu cứu quả nhiên bị tướng quân Luke chặn lại, cười xóa bỏ tin tức này, tướng quân Luke cảm thấy chính mình bởi vì giống cái kêu Trà Trà kia khiến cho tâm tình khó chịu được thả lỏng. Đáy mắt sĩ quan phụ tá đi ra từ văn phòng Luke hiện lên sự lạnh lẽo, sau đó ở biệt thự của tướng quân, tin tức vốn nằm trong tay Luke hoàn toàn rơi vào tay trong tay Hardman.
“Thằng nhóc Luke kia đoán chừng là điên rồi”. Tướng quân Hardman nhíu mày nói với giống cái bầu bạn của mình, “Gã lại có thể giúp đỡ trùng tộc!”.
Giống cái mặt mũi xinh đẹp gần như yêu dị kia nhếch miệng khinh thường, “Muốn lợi dụng thiên địch của chúng ta để đạt được quyền lực lớn hơn nữa, gia tăng tỷ lệ giành được thứ mình muốn, Luke bị lòng tham che mờ mắt”.
“Nhưng mà, chiến khu số tốt xấu cũng là phạm vi thế lực của chúng ta, hơn nữa nghe nói bầu bạn khác của Trà Trà là con sói nhà Garfield đang ở đó, chúng ta có cần……”. Tướng quân Hardman hoàn toàn nhìn không thấy lo lắng sau khi nhận được tin tức này, tựa như nói chuyện bình thường bàn bạc với giống cái của chính mình sắp quyết định sống chết của mấy vạn người.
“Cho Ares rèn luyện”. Giống cái bầu bạn của Hardman, mẹ của Ares hình như cũng không phải là nhân vật đơn giản, thủ đoạn đối phó thằng thú con nhà mình rất hung tàn, ngay cả tướng quân Hardman đều có chút không đành lòng.
Sau khi truyền tin tức cho đứa con giống đực nhà mình thì tướng quân Hardman gạt giống cái nhà mình, đưa cho đứa con đám người để trợ giúp, tình huống chiến khu số rất nguy hiểm, gã chỉ có đứa con này, nếu xảy ra chuyện gì thì gã tìm ai khóc bây giờ, nhưng bề ngoài lại không dám làm trái quyết định của giống cái nhà mình, chỉ có thể lén lút làm mà thôi.
Ares vừa mới giết chết một tiểu đội trùng thì trở lại nơi đóng quân, tin tức trong quang não khiến anh ngẩn người, trong đôi mắt xanh lạnh như băng bừng lên ánh lửa nóng lòng muốn thử coi sao.