Ngồi trên bàn giáo viên Băng Thần trầm tư suy nghĩ về chuyện vì mình khiến tiến độ của Thiên Đạo trò chơi bị đẩy nhanh lên. Thế nhưng dù hắn chậm lại thì cũng có rất nhiều người nhanh không tưởng nổi, ví dụ như cái cô nàng xưa kia giành lấy hạng hai trong bảng xếp hạng cấp độ chẳng hạn.
“Lão sư xem giúp ta món này đã làm được chưa.”
Băng Thần giật mình nhìn lại thì thấy một nữ sinh đặt một đĩa bánh lên bàn, bây giờ vẫn trong giờ lại việc nhưng hắn lại phân tâm quá. Bẻ thử một miếng nhỏ sau đó Băng Thần hơi gật đầu, món bánh này thật sự cũng coi như tạm ổn.
Hắn khẽ giọng nói:
“Món bánh này làm tốt rồi nhưng nguyên liệu thêm một chút dược liệu, thời gian nấu cũng giảm bớt đi một chút. Chúng ta cần phải tìm cách cải thiện dược hiệu, làm thực đạo đại sư thì chính thứ này mới cho chúng ta chỗ đứng vững chắc nhất.”
Cô gái kia rời đi nhìn Băng Thần với vẻ mặt đầy tiếc nuối, rõ ràng cái bánh hình trái tim làm riêng cho lão sư lại không được hắn ta để ý. Ai trong lớp cũng cảm giác Băng Thần vào khoảng thời gian này thực sự không có chút tập trung nào cả.
Cũng may không hề ảnh hưởng tới trình độ nấu ăn của hắn, có điều muốn nói chuyện khó hơn trước đây rất nhiều. Thường chỉ có bài giảng mới khiến hắn ta tập trung thôi, mất tập trung hiện tại là tình trạng thường xuyên Băng Thần gặp phải.
Chuyện trong môn phái rồi Cẩm Nhàn, Ngọc Thanh những cái thiên tài này khiến hắn bối rối một chút. Hắn cảm giác trong Thập Vũ Môn rất có thể ẩn chứa thiên tài chưa thức tỉnh ký ức thì phải làm sao, đảm bảo sẽ như mối tơ vò.
Có thể những người đó vẫn không bằng được hắn nhưng nếu có va chạm thì cũng sẽ không đến mức không gây thiệt hại cho hắn.Nếu những người cấp bậc kia thức tỉnh làm rất bất cứ sai lầm nào hắn cũng có thể phải trả giá đắt.
Thời gian chính xác hắn ta được cung cấp là năm tháng, khoảng thời gian này vừa đủ để hắn có thể leo lên đỉnh của Vân Vũ Phái. Tất nhiên đây là trong trường hợp thuận lợi nhất có thể, hắn bây giờ muốn nhanh hơn thì phải lập lại kế hoạch.
Băng Thần chế biến món ăn tại quán ăn của Phong Vũ Ngọc thì đột nhiên chém mạnh dao vào thớt một cái khiến nó đứt đôi. Hai ngày trôi qua và đã có vô vàn các loại diễn toàn thì hắn ta đã tìm ra một cách phù hợp nhất dành cho mình.
Thế nhưng mấu chốt chính là ở chỗ hắn cần phải hợp tác với Cẩm Nhàn, chỉ có nàng ta mới khiến hắn có thể bay nhanh ở vên trong Tứ Thiên Bí Cảnh. Tệ nhất thì phải Siêu Thần Ngũ Trọng thậm chí cao hơn mới có thể nghĩ đến chuyện cạnh tranh quyền ảnh hưởng để đứng đầu cả Thập Vũ Môn. ‘
Với tình thế như thế này thì chỉ có kẻ điên mới vẫn tự tin toàn bộ vào mình, thận trọng cuối cùng mới được việc. Tình hình trong Thiên Đạo bây giờ đột nhiên khiến Băng Thần nghĩ mình chọn nhiệm vụ cấp Diệt Thế hình như có chút ngu người.
Khả năng rất thấp có thể tham gia đại chiến diệt quốc, chuyện trong công hội cũng không thể giúp đỡ bất cứ cái gì. Đáng ngại hơn nữa là nguy cơ bị người của Thượng cấp vị diện để ý, làm không tốt để chết thì sẽ tuột một đoạn dài so với người khác.
Còn chưa tính tới hình như không ít đệ tử của mấy cái môn phái lớn cũng không vừa mắt cái đệ tử như hắn ta. Đại môn phái đệ tử thủ đoạn quá nhiều, như cái Siêu Phàm Lục Trọng lần trước, vốn có thể giết chết nhưng hắn ném hẳn phù chú của Tái Tạo cảnh.
Băng Thần cảm giác những người đó trở nên quá nhạy cảm, giả dụ đi làm nhiệm vụ ngoài thực tại họ cũng như thế thì nguy to. Cách một đại cảnh còn dùng cả phù chú phong ấn chiêu thức, chơi vậy ai đánh lại bọn họ được.
Về đến nhà liền gặp được Tiếu Hoan Hỷ, nàng đang uống trà chân vắt ngang nhìn rất trang nhã. Lắm phu nhân nên cứ hễ về nhà thì đâu đâu cũng có cảnh đẹp, các nàng có khi là tinh hoa của cả một hành tinh nên khiến hắn luôn rất thoải mái.
Cảm giác thành tựu tràn đầy, Tử Mộng từ trong nhà đi ra, bụng nàng bây giờ đã cao lên được một chút rồi. Dù mang thai một vạn năm thì mới có thể sinh nhưng giờ cũng đã được vài trăm năm rồi nên từ ngoài nhìn vào cũng thấy được một chút.
Nàng ngồi xuống ghế Băng Thần liền than phiền:
“Đang mang thai thì đâu cần thiết phải tới Cấm Giới chịu khổ làm gì, giờ này vừa phải tu luyện vất vả còn phải chịu thằng nhóc con kia dày vò. “
Tử Mộng uống canh an thai của Băng Thần nấu sau đó khẽ giọng:
“Chàng làm gì suốt ngày cứ chua với chả sót, ở bên kia canh an thai không ai nấu, ăn của người khác chán gần chết. Với lại các tỷ muội khác đều sang đây hết thì ta ở bên đó có ý nghĩa gì nữa, nghe nói Thiên Lan tỷ đang nghĩ cách để đi sang đây luôn.”
Băng Thần nhíu mày:
“Nàng ấy vốn đã là Thần Đế đỉnh phong chỉ thiếu chút nữa là tấn thăng thành Sáng Thế, chỗ này đã có ta rồi thì nàng ấy quá đây chẳng phải phí công tu luyện hay sao.”
Tiếu Hoan Hỷ trêu trọc:
“Ngươi quản được bọn ta sao?”
Băng Thần bĩu môi:
“Các nàng ấy ta không quản được nhưng ngươi chưa nhập môn thì ta quản không được nữa sao?”
Tử Mộng nhéo hắn một cái:
“Thiên Lan tỷ cũng đã đồng ý để cho Tiếu tỷ lãnh đạo rồi, không được phép ăn nói với tỷ ấy bằng giọng đó.”
Quá chán nản Băng Thần giơ tay đầu hàng:
“Được rồi, nàng ấy lớn nhất ta nhỏ nhất đã được chưa, bây giờ có chuyện gì thì nhanh nói để ta còn giải quyết.”
Tiếu Hoan Hỷ khẽ giọng nói:
“Ta muốn tìm kẽ hở để hủy đi nhiệm vụ Diệt Thế của ngươi, cứ như thế này thì cũng không ổn chút nào cả. Mấy người còn lại trong đám Thượng Nhân đã liên kết lại tạo lên một thế lực chiếm gần một phần tư trung cấp vi diện rồi.
Có ngươi giữ trận thì mọi thứ đều sẽ ổn hơn rất nhiều, quan trọng là khí thế của người trong Thiên Long Bang cũng sẽ lên cao. Họ cần hội trưởng lúc nào cũng có thể ra mặt vì bọn họ, tình trạng của người hiện tại ảnh hưởng tới công hội quá nhiều.”
Băng Thần không thể phản bác được:
“Nàng có cách thât sao?”
Tiếu Hoan Hỷ gật đầu nói:
“Cách thì có thật đấy nhưng vấn đề nằm ở ngươi thôi, liệu ngươi có cách xử lý vấn đề với mấy nữ nhân kia chưa.”
Băng Thần nhẹ giọng:
“Đó chưa bao giờ là vấn đề với ta cả, ngươi có cách gì thì cứ việc nói ra để ta có thể chuẩn bị là được.”
Tiếu Hoan Hỷ tin tưởng nói:
“Chỉ cần ngươi đạt được cấp độ cộng thêm để đủ cấp là được rồi, trước khi đi vào nhiệm vụ thì ngươi đã có cấp độ khá cao. Hiện tại chỉ cần thêm cấp thưởng vào trong, rồi tính tới những cấp độ còn thiếu nữa.”
Băng Thần ngồi tính sơ sơ thì còn khoảng hơn ba trăm cấp nữa là đủ rồi, Tiếu Hoan Hỷ cho hắn biết rằng nàng có thể bẻ cong điều kiện hoàn thành. Thay vì đứng đầu Thập Vũ Phái thì hắn ta chỉ đơn giản là đứng đầu thế hệ trẻ của Thập Vũ Phái.
Thế nhưng điều kiện nhất định là hắn ta phải có tổng cấp độ là thì mới có thể thông qua nhiệm vụ này. Để cân bằng thì khả năng xuất hiện nhiệm vụ phụ sẽ giảm xuống một chút và độ khó tăng lên, những thứ này để che mắt đám giám sát.
Nghe thì có vẻ hợp lý nhưng Băng Thần vẫn hỏi lại:
“Chuyện này các ngươi có chắc chắn không bị lộ ra không, nếu không may bị người biết được thì trong chúng ta sẽ chẳng có ai dễ chịu đâu.”
Nàng khẽ giọng cười nói:
“Ta cam đoan là an toàn, mọi thứ ta đã sửa xong hết rồi, nếu họ có phát hiện thì đã phát hiện rồi. Nên nhớ giám sát của mấy cái môn phái vẫn phải nghe lời của ta, dù cho có thật sự phát hiện thì chỉ cần có ta và Tô Anh đứng ra trấn trụ là được.”
Nàng tự tin như thế thì Băng Thần coi như yên tâm, hắn suy cho cùng vẫn lo lắng cho các nàng hơn chính bản thân của hắn. Dù so với các nàng thì hắn chỉ là giọt nước so với đại dương nhưng là nam nhân cái gì cần làm vẫn phải làm.
( Chương tăng thêm cám ơn bạ[email protected] đã tặng đậu cho tác. Chúc bạn đọc truyện vui vẻ.)