Băng Thần thấy mình đang nằm trên đồng cỏ, âm thanh của nữ nhân khi đăng nhập trò chơi vang lên :
"Chúc mừng người chơi đã vượt qua thử thách của Tân Sinh đến với chính thức trò chơi, người chơi có muốn xem xét bối cảnh."
Băng Thần ngạc nhiên đến mức há mồm nhưng vẫn trả lời:
"Có chứ "
Giọng nữ điềm tĩnh vang lên
"Một trăm ngàn năm sau đại biến nhân loại đã hoàn toàn không thể sử dụng công nghê hiện đại, cả thế giới quay về thời kì quân chủ. Nhân loại đã hoàn toàn tiêu diệt hết xác sống nhưng lại thua trước yêu thú, thức tỉnh sức mạnh đặc biệt đã khiến con người có thể phát triển.
Tuy nhiên thời kì phồn thịnh cũng không diễn ra bao lâu , yêu thú tổng tấn công, nhân loại một lần nữa điêu tàn nhưng may mắn cách đây một ngàn năm có một người anh hùng đứng lên một lần nữa vực dậy nhân loại.
Có điều anh hùng cũng đã chết từ cách đây một trăm năm, trên đại lục một lực lượng tà đạo phát triển, chư thần thương cảm nhân loại nên quyết định cho thật nhiều chiến binh dị giới đến giúp đỡ. Ngươi là người chơi đầu tiên thành thử thách của chư thần nhận được đánh giá một trăm tinh, tương đương với tư chất một trăm tinh."
Độ khó bối cảnh:
Băng Thần đang suy nghĩ thì hệ thống của Tân Sinh bắt đầu phán định:
Tư chất :Mỗi lần lên cấp nhận lấy thuộc tính tăng thêm x , thuộc tính cơ bản khi bắt đầu x , thiên phú cùng khả năng lĩnh ngộ x , thời gian học tập kỹ năng - %.
Người chơi đã hoàn thành thử thách sẽ được đưa ra ngoài thực tại, chín giờ sáng ngày mai Tân Sinh sẽ quay trở lại hoạt động bình thường.
Dứt lời Băng Thần thấy mình đã xuất hiện trong phòng khách, Khang Tiểu Vũ cùng mấy cô nàng khác đều đã có mặt tại chỗ , nét mắt mọi người đều vô cùng căng thẳng. Thấy hắn vừa ra nàng liền hỏi:
"Ngươi sao lâu như thế mới đi ra?"
Băng Thần thấy thế cười nói:
"Tất nhiên ta giết nhiều xác sống lên sống lâu rồi."
Khang Tiểu Vũ thở phào nói:
"Ít ra còn có một người kết cục tốt, nhưng trong công hội được như ngươi rất ít, không biết tại ao lần này Tân Sinh bối cảnh lại oái ăm như thế."
Băng Thần nghe nàng than thở thì nói:
"Thực ra không như các ngươi nghĩ đâu."
Sau đó hắn ta kể lại một tràng về chuyện giết xác sống chỉ là thử thách mà thôi, mấy cô nàng nghe xong thì lông mày dãn ra, nếu quả thật bối cảnh tràn ngập xác sống thì không tốt. Thứ nhất độ khó quá cao mà thực lực nhận lại cũng quá thấp, Băng Thần muốn đi về phòng thì bị Trịnh Vũ Cầm níu lại tay áo.
"Có chuyện gì sao?"
Hắn nhẹ giọng hỏi, nàng hơi xấu hổ nói:
"Ta hơi đói, ngươi làm chút gì đó để ăn đêm đi, dù sao mọi người đều đang rất kinh hãi."
Băng Thần nghĩ đến chuyện mình hoàn thành thử thách không sao, mấy người khác có lẽ phải chịu cảnh phanh thây, thở ra một hơi hắn đi hướng phòng bếp nói:
"Các ngươi đợi một chút."
Hắn đi vào trong phòng rất nhanh chọn mì làm món ăn đêm, thêm vào chút thảo dược có chức năng an thần, món ăn coi như đã chuẩn bị xong. Tử Lan cùng Tử Mộng không có xuất hiện hẳn hai nàng vẫn đang thực hiện thử thách, mong sao các nàng cũng có thể thuận lợi thông qua giống mình.
Bê mì ra mỗi người đêu rất nhanh ăn hết, Băng Thần thì đã vào phòng thay đồ, hắn ta muốn đi ra ngoài rước Hương Thiên Y về Nữ Nhi Hồng.Trước đó hắn ta cũng đã thông báo cho Khang Tiểu Vũ rồi, trò chơi khó khăn như thế này thì công hội sở hữu một người sớm tiến vào trò chơi là một lợi thế.
Khi đi ra ngoài cổng thì đã thấy Trịnh Vũ Cầm đúng đó cười nói:
"Để ta đưa ngươi đi "
Băng Thần thấy thế mỉm cười nói:
"Thế thì cám ơn ngươi "
Tay nàng vẫn có chút hơi run, chứng tỏ vừa nãy trong Tân Sinh kết cục của nàng không được tốt cho lắm, Băng Thần đi tới nắm tay nàng hỏi:
"Sau hôm nay ngươi đã giết được bao nhiêu con xác sống rồi?"
Nhắc tới xác sống cả cơ thể nàng lại run lên bần bật, Băng Thần kéo nàng vào trong xe nói với tài xe:
"Khách sạn Hoa Hồng "
Cửa ngăn cách kéo lên Băng Thần cùng Trịnh Vũ Cầm được tách biệt với tài xế, hắn thở dài nói:
"Ngươi đừng sợ nữa chuyện đã qua rồi."
Trịnh Vũ Cầm nhìn hắn run rẩy nói:
"Hôm nay ta đã giết được xác sống tuy nhiên nơi xuất phát của ta đang có rất nhiều xác sống, không biết làm sao để có thể giết đủ một trăm. Cảm giác từng thớ thịt trên người bị cắn đi quá đáng sợ, may mắn ta có thể tự kết liễu mình, nếu không thì không biết sẽ như thế nào."
Băng Thần nhìn nàng nói:
"Đừng nghĩ về chuyện đó nữa nếu không tinh thần ngươi có thể bị tổn thương nghiêm trọng."
Trịnh Vũ Cầm nhìn hắn cười khổ nói:
"Nói thì dễ nhưng làm thì lại quá khó, thật ra ta đi theo ngươi bới vì ta thực sự sợ ở một mình lúc này, khi nãy vừa vào phòng nhắm mắt lại thì hình ảnh của bọn chúng lại hiện ra . Không biết ngươi có cách nào khiến ta quên đi những thứ ghê rợn như thế không?"
Băng Thần suy ngẫm sau đó bỗng nhiên mỉm cười nói:
"Có thể nhưng cần ngươi hợp tác, với lại cũng không được trách ta, nếu đồng ý thì ta sẽ giúp ngươi."
Trịnh Vũ Cầm hơi hồ nghi nhưng vẫn gật đầu, Băng Thần đến giờ đều rất thần kỳ, tin hắn có khi mình sẽ thoát khỏi những thứ kinh tởm trong đầu. Hắn lấy ra một cái bịt mặt ra đưa cho nàng rồi nói:
" Bịt mắt của mình lại làm theo hướng dẫn của ta."