Thú Tu Thành Thần

chương 181: thành danh

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vũ Nham vừa mở tin tức ra thì mặt đen hơn nồi đất, nội dung hoàn toàn trăm phần trăm bất lợi cho Vũ Mộng công hội, mà không chỉ một tin, số lượng tin tức phải có năm sáu trang cùng lúc.

Trang đầu tiên tiêu đề "Vũ Mộng công hội phó hội trưởng có lời lẽ thô tục vì cướp đoạt tiền tài, sắc đẹp cùng hơn một trăm người vây quanh thành viên của Nữ Nhi Hồng."

Hắn mở ra xem thì thấy đoạn ghi hình chiến đấu giữa Vũ Mộng cùng Nữ Nhi Hồng, có điều lời thoại của Đoàn Dự đã bị người khác bóp méo giống như một tên biến thái:

"Các cô nương mau cởi đồ ra sau đó quỳ xuống giao ra sách kỹ năng nếu không được trách."

Đã thế đám người đứng bên cạnh mỉm cười thô bỉ, tuy hắn biết đó là giả dối nhưng xem xong lại thấy con mẹ nó hợp lý vãi, những người không biết chân tướng thì sẽ còn như thế nào.

Hắn thật sự nhìn không nổi thế nên coi tiếp tiêu đề thứ hai "Thoái hóa đạo đức cũa Vũ Mộng công hội, nơi phát triển của nhân tài hay nơi đào tạo cường đạo."

Tiêu đề thứ ba " Chống lại nhân loại, Vũ Mộng công hội muốn tiêu diệt cường giả tưởng lai đẻ nắm vị thế dẫn đầu: Sự bá đạo không để ý đến tương lai nhân loại."

Tiêu đề thứ tư "Phương thức tẩy não của Vũ Mộng công hội: Làm sao để biến người thành súc vật."

Tiêu đề thứ năm " Người nhà của nữ thành viên thuộc biên chế Vũ Mộng công hội phát biểu về sự lo lắng của mình với tình trạng thoái hóa đạo đực trong công hội: Hãy buông tha con chúng tôi."

"Con mẹ nó, cái quái gì thế?"

Vũ Nham không thể tin được, khi mở ra tập tin thì hắn giật hết cả mình, một ông lão đang thì thào phát biểu trước mic rô:

" Đối xử dâm dục một cách công khai trước mặt bàn dân thiên hạ như thế thì trong công hội thành viên cấp thấp sẽ thành đồ chơi cho lãnh đạo ư, con gái ta lại xinh đẹp như thế, thân là một phụ huynh ta mãnh liệt đề nghị mọi người cho con mình rút khỏi công hội."

Sau đó lại một bà lão đấm ngực dậm chân, nước mắt nước mũi đầm đìa nói:

"Con gái ta hôm trước về than khóc về chuyện bị lãnh đạo xàm sơ, xâm phạm ta lại không tin, ôi trời đất ơi, sáu mươi tuổi mới sinh được đứa con quý hóa bây giờ lại bị như thế, ai ngày rồi nó không về không biết có làm sao không."

Vũ Nham trợn mắt không kiềm chế nổi thốt lên:

"Đinh Công Mạnh, Cuồng Long Giáng Thế , vậy luôn."

Trong phòng của mình Băng Thần đang tẩy hết lớp hóa trang trên mặt đi, hơi ho khan một tý than thở :

"Lâu quá không giả giọng nhiều người trong một ngày như thế cổ họng khát quá, đi kiếm ngụm nước uống mới được."

Sau khi tẩy trang xong Băng Thần lại ngồi viết tiếp hắn trầm từ suy nghĩ:

"Viết gì cho hay đây."

Bỗng nhiên hắn nghĩ ra một ý tưởng tay gõ tiểu đề " Lời kể của nữ hội viên bị cao tầng Vũ Mộng công hội xâm hại: Ta không còn thiết sống nữa."

Sau đó hắn ta lại bắt đầu hóa trang thành nữ nhân, khuôn mặt vào hình chỉ cần làm nhòe một tý là đúng bài luôn, vớ tạm lấy hai trái cam nhét vào nhưng cảm thấy còn nhỏ quá thì phải, ném hai trái cam đi Bằng Thần thổi lấy hai quả bóng bay sau đó nhét vào, cuối cùng hắn khóc lóc tỷ tể rồi chém gió.

"Ta ngày hôm ấy.............. có ai không hãy cứu lấy chúng tôi, không chỉ cao tầng mà người dẫn đầu công hội Vũ Mộng tổng giám sát còn là một cái less chuyên làm trò biến thái."

Tắt đi ghi hình hắn ép nổ bóng bay sau đó nhanh chóng tẩy trang, lồng ghép hình ảnh rồi treo lên mạng, hắn ta cười thầm nghĩ:

"Lần này để bổn công tử xem các ngươi làm sao ngóc đầu lên được."

Bỗng khi hắn đang đắc ý thì Trịnh Vũ Cầm cùng mấy người kia tông cửa đi vào, khi thấy Băng Thần đang giả gái cùng tin tức vừa được đăng tải thì mọi người thầm lắc đầu, ánh mắt tràn đầy khiếp sợ nhìn về phía hắn ta.

Ngay cả Tử Lan cùng Tử Mộng cũng trợn mắt giống như lần đầu tiên biết hắn vậy, tóc giả dài đến eo môi hồng răng trắng ngũ quan hoàn hảo, khí chất vũ mị quét ngang toàn trường.

Băng Thần kéo tóc giả xuống thì khuôn mặt quay về bình thường, mọi người giật mình không ngờ chỉ cần một mái tóc siêu cấp mỹ nam liền thành siêu cấp mỹ nhân.

"Nhìn cái gì mười năm phút nữa Tân SInh liền mở cửa không nhanh chuẩn bị đăng nhập kéo đến phòng ta làm gì."

Khang Tiểu Vũ nói với hắn:

"Như vậy đủ rồi, ngươi làm quá lên thì bọn họ có thể chó cùng rứt giậu."

Băng Thần cười phá lên:

"Ha ha ha ngươi nghĩ bọn họ có thể chó cùng rứt giậu không, trong Tân SInh thì ta giết như chó, ngoài thực tại thì có chư vị trưởng lão bảo hộ, đống cứt này ta đã nhét vào mồm thì bọn họ dù thích hay không cũng phải nuốt hết."

Khang Tiểu Vũ lo lắng nói:

"Ngươi không có vấn đề nhưng chúng ta có hai vạn tỷ muội, họ cũng sẽ gặp phải nguy hiểm nếu như Vũ Mộng phản kích."

Băng Thần bĩu môi nói:

"Không cần lo, ta lên cấp mười thì trang bị bạc trắng, thậm chí hoàng kim sẽ phân phát đi khắp nơi, nếu họ muốn chơi thì chúng ta chơi chết bọn họ."

Khang Tiểu Vũ cạn lời, nàng lo lắng cho công hội nhưng thấy Băng Thần làm nhiều điều vì mình như thế thì trong lòng cảm giác rất ấm áp.

Ở một nơi khác một thành viên của Vũ Mộng đang ngồi cạnh còn bất tỉnh Đoàn Dự thở dài lắc đầu nói:

"Không ngờ phó hội trưởng lại thành danh nhanh như vậy, ngủ một giấc liền thành danh nhân."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio