Bởi vì có Trần Minh Quang ở phía sau trợ giúp, Thẩm Thanh Ngọc đăng Weibo chỉ sau nửa tiếng, trực tiếp vọt tới ba vị trí đầu hotsearch.
Cùng lúc đó, Lâm Mai Chi trong bệnh viện cũng lướt thấy.
Nhìn thấy Weibo của Thẩm Thanh Ngọc, sắc mặt cô ta trực tiếp trắng bệch: "Chị!"
Lâm Mai Phương ở bên cạnh ăn trái cây nhìn cô ta: "Làm sao vậy, vết thương đau à?"
Mặc dù là diễn kịch, nhưng Lâm Mai Chi cũng "Cắt cổ tay" thật, mặc dù vị trí lệch, nhưng rốt cuộc trên cổ tay cũng bị rách một đường, tất nhiên sẽ đau.
Nhưng nỗi đau này cũng đáng giá, không phải sao, Bạc Minh Thành vốn chỉ muốn các cô ở khách sạn, lập tức sắp xếp cho họ vào phòng bệnh cao cấp, trả lại thẻ cho cô ta, nói là mua đồ dinh dưỡng cho Lâm Mai Chi.
Lâm Mai Phương nhìn thấy trên mạng, chuyện này ồn ào lớn như vậy, người nhà họ Bạc hẳn là đã sớm biết.
Cô ta tin tưởng, rất nhanh, ông cụ Bạc sẽ đích thân tìm đến đây.
Đến lúc đó các cô chỉ cần giả bộ đáng thương, Bạc Minh Thành cưới Lâm Mai Chi, cũng là chuyện trong tầm tay, rất nhanh, cô ta có thể trở lại nhà họ Bạc lần nữa, khi làm mợ chủ của mình.
"Không phải, chị, đã xảy ra chuyện! Thẩm Thanh Ngọc cô ta, cô ta đăng weibo!"
Lâm Mai Phương nghe thấy Lâm Mai Chi nói lời này, lúc này mới đứng dậy đi đến bên cạnh cô ta, thấy sắc mặt cô ta trắng bệch, không khỏi nhíu mày: "Cô ta đăng gì mà em sợ đến vậy? Chuyện này chúng ta làm không chê vào đâu được, xem như Thẩm Thanh Ngọc nhảy xuống Hoàng Hà cũng không nói rõ…"
Lời còn chưa nói hết, một giọng nam lạnh lẽo cứng rắn truyền vào từ cửa: "Nói không rõ chuyện gì?"
Nghe được giọng nói của Bạc Minh Thành, Lâm Mai Phương run lên một cái: "À, cậu hai Bạc, cậu qua đây thăm Mai Chi sao?"
Cô ta cố gắng bình tĩnh lại, nhưng mà sau khi chạm tới ánh mắt của Bạc Minh Thành, Lâm Mai Phương sợ hãi: "Hai người trò chuyện, tôi ra ngoài hít thở không khí!"
Nói xong, Lâm Mai Phương chạy ra khỏi phòng bệnh.
Lần này Bạc Minh Thành lại đưa cô ta ra nước ngoài, kiếp sau cô ta cũng không thể trở lại nữa!
Bạc Minh Hoàng đã chết, nhà họ Bạc cũng không cho cô ta ly hôn, kiếp sau cô ta cũng chỉ có thể trông coi bài vị Bạc Minh Hoàng.
Lâm Mai Phương sẽ không ngốc như thế, Bạc Minh Hoàng đã chết, coo ta vẫn còn mấy mươi năm tốt đẹp, làm sao cô ta lại chỉ phải trông coi bài vị Bạc Minh Hoàng được!
Bạc Minh Thành cũng không để ý tới Lâm Mai Phương, anh vừa nhận được điện thoại của Lâm Nam Vũ, nói Lâm Mai Chi và anh lại lên hotsearch.
Thẩm Thanh Ngọc công bố ghi âm điện thoại giữa cô và Lâm Mai Chi, cô chưa nói một câu nào.
"Em muốn gì?"
Đã nhiều năm như vậy rồi, anh biết rõ, mình không có bất kỳ tình cảm nam nữ gì đối với Lâm Mai Chi, nhưng cô ta đã cứu anh một mạng.
Lâm Mai Chi trên giường bệnh nghe anh nói lời này, khuôn mặt vốn trắng bệch càng trắng hơn: "Anh Minh Thành, không phải như thế đâu, anh nghe em nói, chỉ là em…"
"Lâm Mai Chi, trông tôi như một kẻ ngu à?"
Có lẽ ngay từ đầu anh đã tin, dù sao Thẩm Thanh Ngọc thích anh như vậy, cô không cam tâm cũng là chính miệng cô thừa nhận.
Nhưng Thẩm Thanh Ngọc đã làm vợ anh ba năm, nếu như Thẩm Thanh Ngọc thật sự muốn ép chết Lâm Mai Chi, đêm qua cô cũng không dẫn theo truyền thông đối chất với anh rồi.
Có đôi khi anh cảm thấy Thẩm Thanh Ngọc ngu ngốc, có đôi khi lại cảm thấy Thẩm Thanh Ngọc thông minh.
Vài câu bí đặt tính là gì, cô thật sự thông minh, nên lấy bồi thường từ trên tay anh mới muốn ly hôn.
Nhưng có thể hiểu được, cô cả nhà họ Thẩm kiêu ngạo, kiêu ngạo của cô không cho phép cô làm ra chuyện như vậy.
Lâm Mai Chi còn muốn nói gì đó, nhưng đụng phải ánh mắt Bạc Minh Thành, dường như đôi mắt đen có thể nhìn thấu cô ta.
Cô ta cứng lại, chột dạ mím môi.
Bạc Minh Thành nhìn cô ta, lại hỏi một lần: "Nói đi, em muốn gì, tôi sẽ cố gắng thỏa mãn em."
"Thứ gì cũng được sao?"
"Chỉ cần tôi có."
Lâm Mai Chi biết, đây là cơ hội duy nhất của mình, người nhà họ Bạc sẽ không để cho cô ta gả cho Bạc Minh Thành, Bạc Minh Thành cũng sẽ không nhắc lại chuyện cưới cô ta.
Thế nhưng cô ta không cam tâm!
Nếu như năm đó không có cô ta, Bạc Minh Thành sớm đã không còn, làm sao vị trí bà Bạc lại đến phiên Thẩm Thanh Ngọc!
Mấy năm qua nằm ở trên giường không cam lòng và đau khổ dằn vặt cô ta, Lâm Mai Chi cắn răng: "Em muốn anh làm tròn lời hứa, anh Minh Thành."
Cô ta nói xong, dừng một chút: "Cưới em.".