Chương
Dù sao qua nhiều năm như vậy, Thẩm Thanh Ngọc chỉ không hiểu chuyện một lần duy nhất, cũng chính là lần bốn năm trước, cô kiên quyết muốn gả cho Bạc Minh Thành.
Nhưng bây giờ, Thẩm Quốc Vinh đã nhìn ra được Thẩm Thanh Ngọc thật sự đã hiểu chuyện rồi.
Thẩm Thanh Ngọc tự mình về nhà và cam đoan với Thẩm Quốc Vinh và Lương Thanh Hà rằng cô sẽ không phục hôn với Bạc Minh Thành, đây coi như là cô đã cho hai vợ chồng họ uống viên thuốc an thần rồi.
Theo Thẩm Thanh Ngọc nói, ngày hôm sau ông cụ nhà họ Bạc lại gọi điện thoại tới đây, mặc kệ đối phương nói cái gì, Thẩm Quốc Vinh chỉ nói “Được, nghe theo ông hết”, thái độ không nặng không nhẹ. Nhưng so với ngày hôm qua, hôm nay có thể nói thái độ của Thẩm Quốc Vinh đối với ông cụ nhà họ Bạc đã tốt hơn rất nhiều.
Ông cụ nhà họ Bạc cũng cảm thấy thái độ ngày hôm nay của Thẩm Quốc Vinh có sự thay đổi, ông ta đã nghe nói chiều hôm qua Thẩm Thanh Ngọc đã trở về nhà họ Thẩm một chuyến.
Tuy rằng không biết Thẩm Thanh Ngọc thuyết phục Thẩm Quốc Vinh như thế nào, nhưng nhìn ra được, Thẩm Thanh Ngọc đã đả thông tư tưởng cho Thẩm Quốc Vinh một cách rất hiệu quả, ít nhất là hôm nay Thẩm Quốc Vinh đã chấp nhận hôn sự hai nhà rồi.
Ông cụ nhà họ Bạc hết sức hài lòng đối với hành động này của Thẩm Thanh Ngọc, sau khi cúp điện thoại, ông ta nhìn thoáng qua Bách Gia Tính bên cạnh, nở nụ cười hiếm thấy: “Bách Gia Tính, tôi đã nói rồi, Thẩm Thanh Ngọc cứng đầu như vậy đấy. Chúng ta cho một lối thoát, cô ta sẽ đồng ý ra ngay!”
“Tôi sống đã nhiều năm như vậy, đã nhìn thấu chuyện này từ sớm! Chỉ cần Thẩm Thanh Ngọc còn thích Minh Thành, cô ta sẽ không thể thật sự rời khỏi nhà họ Bạc của chúng ta được một ngày.”
Mặc dù bên kia Thẩm Thanh Ngọc tỏ vẻ lãnh đạm, các phương diện hôn lễ cũng đều để cho nhà họ Bạc lo liệu, giống như hôn lễ này là việc không liên quan đến cô vậy.
Nhưng nếu đó là việc không liên quan đến cô, vậy tại sao Thẩm Thanh Ngọc phải vội vàng trở về nói rõ mọi chuyện với Thẩm Quốc Vinh chứ.
Chậc chậc chậc, quả thật là ông ta không hề đoán sai!
Bên nhà họ Thẩm đã ổn hơn rồi, ông cụ nhà họ Bạc càng không thể chờ đợi được nữa. Tuy rằng ông ta chắc chắc Thẩm Thanh Ngọc thích Bạc Minh Thành, nhưng vì ông ta đã làm những chuyện kia nên vẫn có chút lo lắng.
Để tránh đêm dài lắm mộng, ông ta phải tổ chức hôn lễ lớn một chút, bởi như vậy sẽ làm trở ngại đến danh tiếng, về sau cho dù Thẩm Thanh Ngọc có biết những chuyện kia, cô cũng không dám tùy tiện nhắc lại chuyện ly hôn nữa.
Về chuyện đăng ký kết hôn, ông ta không quan tâm.
Kết thúc buổi lễ rồi, tự nhiên tất cả cũng đã xong, người ngoài cũng chỉ thấy hôn lễ, ai biết được chuyện khác.
Ông cụ nhà họ Bạc suy nghĩ một chút, lại cầm điện thoại di động lên gọi điện thoại cho Bạc Minh Thành.
Ông ta có thể hiểu được việc Thẩm Thanh Ngọc không tích cực với hôn lễ, song ông ta vẫn không nuốt trôi cục tức này. Dù sao cô cũng đã đồng ý xuống bậc thềm rồi, cô làm bộ làm tịch cũng là chuyện bình thường.
Nhưng Bạc Minh Thành cũng là chẳng hề để ý đến hôn lễ này, ông cụ nhà họ Bạc không chấp nhận được.
Bạc Minh Thành vừa định ra ngoài, thấy ông cụ nhà họ Bạc gọi điện, anh ta cau mày, không muốn nhận cho lắm. Ngôn Tình Sủng
Lâm Nam Vũ ở một bên nhìn, cũng không dám mở miệng nhắc nhở.