Chương
Nếu như không phải mấy năm nay Hà Ngọc Nhung lơ là, Phó cũng không dễ tra ra.
“Bà nói, nếu tôi đưa những bức ảnh này đến nhà họ Bạc, thì bà Hà sẽ như thế nào?”
Hà Ngọc Nhung nhìn những bức ảnh trên bàn, phút chốc mặt trắng bệch.
Nho nhã, khí chất của bà ta biến mất trong phút chốc.
Thẩm Thanh Ngọc nhìn bà ta một cái: “Bà Hà là một người thông minh, người thông minh nên biết ra lựa chọn thông minh.”
Nói xong, Thẩm Thanh Ngọc đứng dậy rời đi.
Thẩm Thanh Ngọc đi đến cửa, cười một cái, quay đầu nhìn Hà Ngọc Nhung: “Đúng rồi, bà Hà, giám định bố con của Bạc Nhật Nhã và Bạc Tân Thành là bà làm, đúng không?”
Khi Thẩm Thanh Ngọc về đến công ty còn chưa đến một giờ, Phó Ngọc Lam nhìn thấy cô về nhanh vậy thì hơi ngạc nhiên: “Cô Thẩm, bàn xong rồi?”
Thẩm Thanh Ngọc cười nhẹ một cái: “Có người nhanh chân đến trước rồi.”
Phó Ngọc Lam sững người một lát: “Là… Cậu Phó?”
Thẩm Thanh Ngọc hắng giọng: “Ừm.”
Phó Ngọc Lam nhìn Thẩm Thanh Ngọc, hơi cảm khái, đột nhiên cảm thấy cậu Phó này cũng được lắm, ít nhất cũng tốt hơn Bạc Minh Thành nhiều.
Thẩm Thanh Ngọc không ăn trưa đã về, bây giờ hơi đói: “Chị còn chưa ăn trưa, thư ký Phó đặt một phần cho chị đi.”
Phó Ngọc Lam nghe vậy, hoàn hồn lại, vội vàng gật đầu: “Được, cô Thẩm, em đi ngay.”
“Ừm.”
Thẩm Thanh Ngọc nhẹ đáp một tiếng, về phòng làm việc, đặt túi xuống, tầm mắt rơi trên một chiếc ở góc của bàn làm việc, cô khẽ nhíu mày, giơ tay cầm hộp đó lên, mở ra lấy sợi dây chuyền trong đó ra.
Sợi dây chuyền cô đeo hơn ba năm, cứ luôn nghĩ là Bạc Minh Thành, không ngờ là của Phó Ngọc Hải.
Chiều Thẩm Thanh Ngọc có cuộc họp, cuộc họp ba giờ đến năm giờ chiều, tối còn có bữa tiệc.
Chuyện hôn lễ nhà họ Bạc rất rùm beng, cho đến bây giờ, cho dù đã qua hai ngày rồi, nhiệt độ vẫn không giảm.
Thẩm Thanh Ngọc uống vài ngụm rượu, trước khi đi đã vào nhà vệ sinh.
Cô ở trong một gian phòng, không biết ai dừng bên ngoài đang nói về chuyện hôn lễ nhà họ Bạc.
Giọng ba cô gái càng lúc càng xa, Thẩm Thanh Ngọc đi ra từ gian phòng, đi đến trước bồn rửa tay, nhìn mình trong gương, nhớ lại một trong những câu nói của các cô gái ban nãy: “Cậu Phó đối với cô Thẩm mới là tình yêu thật đúng không, đêm đó là nơi nào, cậu ta xông lên như vậy, nếu cô dâu đó là cô Thẩm thì cậu Phó làm sao đi xuống đây?”
Đúng thật, đêm hôm đó, dưới sân khấu có hơn năm ngàn người nhìn, Phó Ngọc Hải xông lên như vậy, nếu như cô dâu là cô thật, vậy thì Phó Ngọc Hải sẽ thành trò cười mất.”
Điện thoại trong túi rung lên, Thẩm Thanh Ngọc hoàn hồn lại, rút khăn giấy bên cạnh, lấy điện thoại đi ra ngoài.
Trần Ánh Nguyệt gửi một video cho cô, Thẩm Thanh Ngọc không mở ra, cứ nhìn như vậy nhìn hơn mười mét mới phát hiện người trong video lại là Bạc Minh Tâm.
Trong video Bạc Minh Tâm đang đánh người, giơ tay lên tát vài tát, đánh rất dữ.